Mối Tình Đầu Của Thiếu Úy

Chương 16: Chương 16




Lúc Phó Sủng quay đầu lại chỉ nhìn thấy Đường Dật cười mình, trong mắt tràn đầy hài hước, cô không ngờ thể dục buổi sáng còn chưa kịp lười biếng, Đường Dật đã chờ túm bím tóc của cô rồi, đây là đạo lý gì?

“Anh rất rảnh rỗi hả phó đội trưởng Đường, suốt ngày không có chuyện gì cứ nhìn chuyên gia mật mã nhỏ bé tôi đây chằm chằm, có mệt không?” Phó Sủng lườm Đường Dật, tức giận trả lời, nếu có thể đánh thắng Đường Dật, hôm nay cô không ở đây quật ngã Đường Dật là không thể.

Đường Dật nhìn về phía trước, giọng nói rất nghiêm túc: “Lúc chúng ta diễn tập đều là tốc độ này, hết cách rồi, em phải cùng lên, biết không, nhóc?!”

Ngược lại không phải thật sự sợ Phó Sủng lười biếng, mà vốn không thể lười biếng! Đến lúc vào trong khu vực diễn tập, tốc độ lúc đó còn nhanh hơn bây giờ, Phó Sủng phải cùng lên.

“Được rồi, tôi biết rồi, chạy!” Phó Sủng nhắm mắt lại, dùng hết sức đi theo đội ngũ, Đường Dật cũng thuận thế đi theo, chạy bên cạnh Phó Sủng, khiến Phó Sủng giống như trở lại trước kia, lúc cô bị ông nội phạt hết lần này đến lần khác, Đường Dật sẽ không nói giúp cô.

Nhưng khi cô chạy bộ, Đường Dật sẽ lẳng lặng chạy bên cạnh, tư thế hành quân cũng thế, Đường Dật nói rồi, phạt cô để cô nhớ lâu, nhưng anh cũng đau lòng, không có cách nào chịu thay cô, cũng chỉ có thể chịu đựng cùng cô.

Phó Sủng thở hổn hển đi theo cả đội ngũ, quay về bãi tập lần nữa, Đường Dật đã đi rồi, Phó Sủng thuộc về đội, đứng giữa đám lính, Tiếu Khải quét qua đám người cao giọng nói: “Hôm nay sau khi ăn điểm tâm xong chúng ta tiếp tục bài tập năng lực, toàn thể giải tán!”

Tiếng nói vừa dứt, cả liên đội nhanh chóng tản ra, Phó Sủng cảm thấy cả người giống như bị co rút, đại đội đặc chủng này đúng là không phải dành cho người, chờ xem sau khi cô đi ra ngoài, có ngày Đường Dật hối hận, nhất định phải đòi lại gấp mười, gấp trăm lần!

Phó Sủng lê thân thể mệt mỏi đến căn tin, vừa mới chuẩn bị lấy cơm, chú nhà ăn cầm một phần đưa cho Phó Sủng, dùng giọng Đông Bắc: “Cô gái, đây là phần phó đội trưởng Đường của chúng ta cố ý đưa cho cô, ăn đi.”

Phần ăn này do Đường Dật làm, coi như đặc biệt rồi, cũng không phải gì khác, Phó Sủng thích ăn trứng gà tươi, căn tin không có điều kiện làm riêng, sáng sớm dậy đều rất vội, lúc Đường Dật dậy sớm tới đây làm, sau đó lại đi huấn luyện sớm.

Phó Sủng tức giận, Đường Dật đây là muốn tuyên bố với cả thế giới bọn họ từng có cái gì à? Phó Sủng đặt chén lên bàn, lạnh lùng nói: “Tôi không muốn, nói cho anh ta biết, sau này đừng làm, tôi không ăn.”

Nói xong Phó Sủng bưng cơm về bàn, ngồi ở đó im lặng ăn cơm, quá khứ dù tươi đẹp đến đâu cũng không quay trở lại được, cô cũng không muốn.

Mấy chiến hữu cùng đại đội ngồi đối diện với Phó Sủng tán gẫu mấy câu, phần lớn hỏi từ đâu đến, bao nhiêu tuổi, nhưng ai cũng không nghĩ tới đây là cháu gái ông cụ Phó, đưa đến đây chịu khổ.

“Phó Sủng, tại sao cô lại có tên này?” Mao Hiểu mở miệng hỏi Phó Sủng, hôm qua nghe cô nhóc này này nói tên, mọi người chỉ cảm thấy mới mẻ. Phó Sủng gặm bánh tiêu trong tay, nhìn cậu nhóc đen thui đối diện, cũng cười rộ lên lộ ra cặp răng nanh: “Không biết, ông nội lấy cho tôi.”

Cô ngậm thìa vàng ra đời, nhà họ Phó từ trên xuống dưới, ngoài một cô đã ra ngoài, trong nhà không có con gái nào nữa, cho nên cô tự nhiên trở thành người được cưng chiều nhất, cả nhà mở từ điển Khang Hi, lúc không biết lấy tên gì, ông cụ vỗ bàn gọi Phó Sủng, một chữ Sủng đã có thể biểu hiện địa vị của cô ở nhà họ Phó.

Mao Hiểu khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, một người đàn ông đi vào, mọi người lập tức đứng dậy cao giọng nói: “Chào chính ủy!”

Trọng Túc Dương khẽ gật đầu, đi thẳng tới chỗ đối diện với Phó Sủng, một anh lính lập tức đứng dậy nhường chỗ, Trọng Túc Dương ngồi xuống, mọi người cũng tiếp tục vùi đầu ăn cơm, Trọng Túc Dương quan sát Phó Sủng, sau hôm qua đã suy nghĩ cả đêm.

Đã cảm thấy Đường Dật đứng hồi lâu trước cửa nhà chuyên gia mật mã mới tới rất không thích hợp rồi, làm chính ủy phải thường xuyên quan tâm tới cuộc sống các chiến sỹ, không nhịn được lòng hiếu kỳ, hắn tới đây quan tâm Phó Sủng một chút.

“Sinh hoạt trong bộ đội sao?” Trọng Túc Dương hỏi Phó Sủng, người khác không biết lai lịch cô nhóc này, nhưng anh biết, yêu nghiệt nổi tiếng kinh thành, Kiều Chí Vĩ nói với anh phải đề phòng một chút, nếu không xảy ra chuyện lớn.

Phó Sủng nhìn Trọng Túc Dương, sao trong bộ đội có thể có đàn ông đẹp mắt thế này? Dáng dấp trắng trẻo, cái này không khoa học? Cả ngày gió thổi nắng chiếu, lại có thể không bị rám đen, rất không khoa học rồi.

“Báo cáo chính ủy, trừ một chút chuyện không thể làm cho người ta vui vẻ, tất cả cái khác đều tốt vô cùng!” Quan sát một chút, lúc này Phó Sủng mới lên tiếng đáp lời Trọng Túc Dương.

Trọng Túc Dương vừa nghe, trên mặt mang theo ý cười, quả nhiên có chuyện gì, Đường Dật có bí mật, ngược lại tiếp tục ân cần hỏi han Phó Sủng: “Sao lại không vui? Các chiến sỹ ức hiếp em? Có chuyện tìm chính ủy, chính ủy làm chủ cho em, biết chưa?”

Có khó khăn tìm chính ủy? Không có khó khăn, tạo ra khó khăn cũng phải tìm chính ủy, anh chính là làm tròn bổn phận như vậy.

Chỉ có điều Trọng Túc Dương chưa bao giờ nghĩ tới, lời này của anh thành kim bài lệnh tiễn cho Phó Sủng, chuyện gì cũng tới tìm anh làm chủ, dĩ nhiên đây là nói sau.

“Có thật không?” Trên mặt Phó Sủng khó nén được vui sướng bị che giấu, ở đại đội đặc chủng này, chính ủy có thể lợi hại hơn Đường Dật, Đường Dật phạm sai lầm, chính ủy cũng có thể để cho anh ta mang nặng chạy bốn mươi năm mươi cây số, lúc này có thể có núi dựa rồi.

Trọng Túc Dương nhìn Phó Sủng, mặt nghiêm trang: “Đương nhiên là thật, em phải tin tưởng tổ chức!”

Cô nhóc này nên nói nhanh một chút, cô và Đường Dật rốt cuộc là thế nào? Cô đến đây, dường như Đường Dật thay đổi thành người khác, có lúc ngồi trong phòng làm việc cũng trở nên ngây ngô, rất không khoa học rồi, làm chính ủy phải quan tâm tới cuộc sống của chiến sỹ, phải biết tin tức nội bộ, mới có thể giải bài toán nan giải cho các chiến sỹ, bạn nói có đúng không?

“Em nói với anh, Đường Dật rất không phải, yêu cầu điều em tới đây, để cho em phối hợp diễn tập với các anh, nhưng…” Lời Phó Sủng còn chưa hết, chỉ nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói của Đường Dật: “Nhưng em muốn anh tự mình mang em đi huấn luyện à?”

Cô nhóc này rất cố gắng dằn lòng, trước xếp đặt một con đường với Tiếu Khải, xong rồi lại bắt đầu lôi kéo chính ủy, chuyện này nhất định phải kéo đến anh.

Phó Sủng vừa thấy Đường Dật tới, tay chỉ Đường Dật, tố cáo với Trọng Túc Dương: “Nhìn thấy không, vẫn ở bên ngoài nghe trộm, vấn đề tác phong, chính ủy, đây chính là phó đội trưởng đại đội Tuyết Lang, chính là người dẫn đầu ảnh hưởng đến các chiến sỹ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.