Biên tập: Mộ Vũ
Quan Tử Sơn không nghĩ tới Đinh Nãi Xuyên lại nhớ kỹ một câu anh thuận miệng nói đùa như vậy, nhất thời chỉ biết câm nín.
Đúng lúc đó, Đinh Nãi Xuyên phe phẩy điện thoại trong tay hỏi anh “Được rồi, cậu có weibo không? Chúng ta follow nhau đi.”
Quan Tử Sơn chỉ có một tài khoản weibo chuyên dùng trong giới võng phối, anh không biết Đinh Nãi Xuyên có biết võng phối là gì không, cũng không biết phải giải thích như thế nào, cho nên chỉ nói qua loa “Có, nhưng lâu lắm rồi không động đến cho nên quên mật khẩu rồi.”
“Ra là vậy…” Đinh Nãi Xuyên lộ ra vẻ mặt thất vọng, có điều rất nhanh cậu đã khôi phục vẻ tươi cười “Cậu có thể lấy lại mật khẩu hoặc lập một tài khoản mới, hơn nữa tôi nghĩ các cậu nên lập một trang weibo quảng cáo cho tiệm bánh, như vậy có thể kịp thời giới thiệu sản phẩm mới hoặc là thông tin khuyến mại cho khách…”
“Đến lúc đó cậu còn có thể thông báo một số hoạt động có thưởng trên weibo, như vậy có thể thành công nổi bật bảng hiệu của tiệm các cậu.”
Quan Tử Sơn sờ sờ cằm, anh cảm thấy Đinh Nãi Xuyên nói rất có lý, người dùng weibo phần đông đều là người trẻ tuổi, mà mục đích của tiệm bánh không phải là thị trường người trẻ tuổi hay sao, quảng cáo trên weibo cũng là một cách không tồi.
Vì thế anh cười khẽ, hai tay chống lên bàn đứng bật dậy, xoay người đi vào phía sau tủ bánh lấy ra một cái bánh bông lan sữa dừa đóng gói lại, sau đó đưa nó cho Đinh Nãi Xuyên “Cảm ơn đề nghị của cậu, cái này coi như trả thù lao…” Còn chưa nói xong, anh cúi đầu nhìn cái bụng của Đinh Nãi Xuyên một lúc, cười khẽ nói tiếp “Để đêm nay ăn khuya đi.”
Đinh Nãi Xuyên đơ ra một lúc, nhận hộp bánh rồi nở nụ cười “Đề nghị của tôi chẳng lẽ chỉ giá trị bằng một cái bánh ngọt thôi sao?”
Quan Tử Sơn nhíu mày “Chắc không phải nhỉ?” Chẳng lẽ cậu ta còn có công phu sư tử ngoạm?
Đinh Nãi Xuyên chớp chớp mắt, muốn nói thêm gì đó, nhưng khi cậu nhìn thấy vẻ mặt của Quan Tử Sơn lập tức sửa thành “Ít nhất phải…. hai cái bánh.”
***
Mùa đông sắc trời nhanh tối, vì thế khi Đinh Nãi Xuyên đi ra khỏi tiệm bánh thì trời đã bắt đầu tối rồi, hai tay chỉ cầm theo một hộp bánh.
Sau khi cậu đi khỏi, Quan Tử Sơn bèn quay lại vị trí công tác, có lẽ là nhờ ảnh hưởng của bài post kia trên weibo, buôn bán buổi tối ở tiệm còn tốt hơn ban ngày, số lượng khách hàng vào tiệm mua bánh gần như gấp ba bốn lần.
Ngoài những vị khách sau khi ăn bánh cảm thấy mùi vị rất ngon nên tới lần nữa thành khách quen ra, còn có rất nhiều khách hàng mới bị đủ loại quảng cáo gần đây hấp dẫn mà đến. Đương niên, trong đó có cả phần lớn nhóm em gái bị “anh chủ quán đẹp trai” hấp dẫn.
Quan Tử Sơn gần như duy trì nụ cười chuyên nghiệp cả một đêm, nụ cười đến lúc tan làm chỉ còn gượng gạo, hai tay nhanh chóng mỏi đến nỗi không nâng lên được.
Hai ngày trước làm ăn ế ẩm, nhưng cho đến bây giờ anh chưa từng trải nghiệm được sự mệt mỏi như thế này… Tuy nhiên, dù mệt anh vẫn thấy vui vẻ, dẫu sao điều này có nghĩa là tháng này anh không cần lo lắng tiền thuê nhà.
Sau khi chấm dứt công việc, anh lết cơ thể mỏi nhừ đi tắm, sau đó thả lỏng gần như không muốn động đậy một đầu ngón tay nào.
Quan Tử Sơn vốn định tắm xong rồi đi ngủ luôn, nhưng đến khi anh xong xuôi, cả người lại tràn trề sức sống. Vì thế anh suy nghĩ một lúc, mở máy tính ra tạo một tài khoản weibo mới.
Mặc dù anh cũng có một weibo chuyên dùng trong giới võng phối, nhưng weibo đó có không ít fan. Anh rất ít đăng weibo, ngoại trừ mấy cái liên quan đến kịch truyền thanh thì rất ít đăng mấy chuyện liên quan đến đời thực.
Cho nên Quan Tử Sơn cho đến tận bây giờ cũng không nghĩ đến việc muốn dùng weibo này quảng cáo cho tiệm bánh. Chẳng qua là đề nghị của Đinh Nãi Xuyên không tệ, một trang weibo chuyên dùng riêng cho tiệm bánh, thường xuyên triển khai một số hoạt động khuyến mại, cũng có thể đạt được mục đích quảng cáo.
Rất nhanh, anh đã lập xong weibo cho tiệm bánh ngọt, còn tiện tay làm cho nó biểu tượng xác nhận chữ V xanh, dựa theo trình tự điền đầy đủ thông tin, sau đó chỉ cần chờ xét duyệt.
Anh còn tiện thể trang trí trang weibo cho đẹp mắt, rồi đăng lên mấy tấm ảnh tiệm bánh và bánh ngọt. Chỉ là anh suy nghĩ mãi, vẫn luôn không thể mặt dày đăng ảnh của chính mình lên, tuy chiều nay anh cũng nở hoa một chút vì bài post trên weibo kia, nhưng nếu quá nhanh chóng đăng ảnh chụp bản thân lên sẽ không tránh khỏi bị nghi ngờ có ý dùng khuôn mặt để lăng xê.
Xử lý xong chuyện trang weibo chính thức cho tiệm bánh, Quan Tử Sơn đăng nhập vào nick weibo chuyên dùng cho giới võng phối, sau đó âm thầm làm cho lượng fan đông đảo của mình để ý tới trang quảng cáo tiệm bánh.
Kế đó im lặng dùng tên mình chia sẻ hình ảnh bánh bông lan sữa dừa mà lúc nãy anh mới đăng lên, nhẹ nhàng bâng quơ kèm theo một câu: Nhìn qua có vẻ ăn rất ngon.
Da mặt Quan Tử Sơn còn chưa dày đến nỗi nói thẳng “Tôi từng ăn bánh ngọt nơi này rồi! Ăn rất ngon! Cực kỳ ngon! Các bạn không ăn thì đáng tiếc lắm!” Tuy mục đích thật sự của anh là muốn quảng cáo, nhưng mà thần kinh không dày để tự biên tự diễn được, thế nên nhẹ nhàng thoáng quá bâng quơ một câu vậy thôi.
…Ít nhất về sau nếu anh không cẩn thận lộ clone, điều này cũng không đến mức thành vệt đen quá khứ của mình.
Quan Tử Sơn im lặng tự khen mình thật thông minh biết nhìn xa trông rộng.
Có danh tiếng của anh quảng cáo thêm vào, trang chính thức của tiệm bánh nhà anh cũng nhanh chóng tràn đầy fan, hầu hết người yêu bánh ngọt đều là các em gái trẻ, mà anh không thiếu nhất chính là fan nữ.
Bận rộn xong xuôi, tâm trạng Quan Tử Sơn thảnh thơi đăng nhập vào biểu tượng chim cánh cụt.
Anh vừa onl, nhất thời nhận được một loạt lời mời kết bạn và tin nhắn khung trò chuyện riêng.
Sau khi ngựa quen đường cũ xóa hết những lời mời kia, anh mới nhấn vào đống tin nhắn.
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Cuối cùng cậu cũng onl? Đã lâu không gặp.
[Canh Hạt Sen] Hình như chúng ta mới trò chuyện hôm qua mà nhỉ?
[Tuyết Ủng Qua Sơn] Một ngày không gặp như cách ba thu.
[Canh Hạt Sen] Được rồi, có chuyện gì không?
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Không có việc gì thì không thể tìm cậu sao?
Quan Tử Sơn “……”
Cảm giác giống như con gái cố tình gây sự với bạn trai của mình vậy!
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Chỉ đùa chút thôi.
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Ngày mai là sinh nhật tôi.
[Canh Hạt Sen] Cậu muốn mở ca hội sinh nhật à?
Quan Tử Sơn nhất thời hiểu ra, Tuyết Ủng Quan Sơn chắc là tới mời anh tham gia ca hội sinh nhật? Là một người bạn tốt của cậu, anh đương nhiên sẽ không từ chối.
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Không phải, năm nay tôi không có ý định mở ca hội mừng sinh nhật.
Quan Tử Sơn kinh ngạc, hầu như mọi người đều thích mở ca hội trên kênh YY, anh cũng từng tham gia không dưới trăm ca hội. Anh không nghĩ đến Tuyết Ủng Quan Sơn không định tổ chức, vậy cậu ta tìm anh làm gì?
Muốn quà sinh nhật từ anh sao?
[Tuyết Ủng Quan Sơn] Cho nên… chúng ta gặp mặt đi?