Quả nhiên một giờ sau ma pháp sư tới nơi.
Bề ngoài của ông ta thập phần phù hợp với hình tượng ma pháp sư cung đình — trầm mặc, ít lời mà không mất khí độ.
Soso cảm thấy hơi khẩn trương, ánh mắt đối phương khiến cho cậu có một cảm giác áp bách vô hình.
Ciro giới thiệu ngắn gọn bọn họ với nhau, rồi để cho Gallon dẫn hai người ra hoa viên tiến hành phương pháp dạy học một thầy một trò một.
Ma pháp sư cung đình tên là Rhodes. Trước tiên ông ta để cho Soso thi triển ma pháp cậu am hiểu nhất nhằm biết được thực lực của cậu.
Soso lấy ra gậy ma pháp Ciro mua cho, vẻ mặt ngưng trọng niệm chú ngữ tạo tường đất.
Rất nhanh một bức tường đất cao gần bằng thắt lưng chui từ dưới lên.
Cậu kinh ngạc trừng to mắt. Điều này thật sự nằm ngoài dự kiến của cậu.
Rhodes hỏi: “Trên người trò có phải đang đeo vật phẩm trang sức có khả năng tăng cường cảm ứng với thổ nguyên tố không?”
Soso theo bản năng vươn tay, cách lớp quần áo vuốt ve vòng cổ trên ngực, không biết có nên nói thật hay không. Ciro đã khuyên cậu không được để cho bất kỳ kẻ nào phát hiện, nhưng cậu lại không muốn nói dối trước đôi mắt của vị ma pháp sư đã bằng lòng dạy dỗ này.
Rhodes nói: “Ta biết rồi. Thôi, chúng ta bắt đầu đi.”
Soso nhẹ nhàng thở ra.
Rhodes giảng giải: “Hiển nhiên, cảm ứng của trò với thổ nguyên tố không mạnh, ta có thể cảm giác giữa trò và chúng hình như tồn tại ngăn cách gì đó. Trang sức của trò mở rộng cảm ứng mỏng manh, nhưng ngăn cách kia lại áp chế cảm ứng vừa mới mở rộng xuống.” Hai tay ông ta làm động tác kéo sang hai bên,“Trò hiểu không? Giống như đang kéo co.”
Soso cái hiểu cái không gật đầu.
“Đây phải chuyện tốt. Không, ta phải nói, đối với một ma pháp sư, đây quả thực là cực kỳ tồi tệ. Bởi vì trò sẽ không biết tường đất kế tiếp của mình còn có thể cao bằng đó nữa không. Trò hoàn toàn không thể đoán trước uy lực ma pháp mình phóng ra, nó không ổn định.” Rhodes dừng giây lát, “Đều là ma pháp sư thổ hệ, ta không thể không khuyên trò, trở thành một ma pháp sư lý luận thích hợp với trò hơn.”
Soso cúi mặt.
“Có điều không phải không có cách cải thiện .” Một câu của Rhodes khiến cậu hy vọng trở lại, “Ít nhất có hai biện pháp. Thứ nhất, vứt bỏ trang sức của trò.”
Tay Soso tay cầm vòng cổ đột nhiên siết chặt.
“Nhưng xét đến cảm ứng mỏng manh của trò, ta không dám cam đoan sau khi vứt bỏ trang sức, tường đất của trò còn có thể nhô lên không.”
“Cao đến đầu gối ạ.”
“Từng đó đã đủ nằm ngoài dự kiến của ta rồi. Có thể dùng để gạt chân ngựa. Thứ hai, chúng ta tìm cách hiểu rõ về thứ ngăn trở giữa trò và thổ nguyên tố, sau đó xóa bỏ nó.”
Soso do dự, yên lặng lắc đầu. Tommy • Clarklan hạ phong ấn cho cậu nhất định vì có lý do không thể không phong ấn.
“Đã như vậy, ta không thể giúp được trò.” Rhodes buông tay, không chút nào lưu luyến xoay người vào nhà.
Soso cúi đầu đứng tại chỗ, tay yên lặng vuốt ve tường đất. Kỳ thật cho dù chỉ có thể dùng để ngáng chân ngựa cũng tốt lắm, nếu thật sự có thể giúp đỡ.
“Tường đất rất được.” Tiếng Ciro vang lên bên tai.
“A?” Soso sửng sốt, áy náy nói, “Thực xin lỗi, làm lộn xộn hoa viên của anh. Nhưng mà tôi còn chưa học được cách thu hồi tường đất.”
Ciro đặt một quyển sách trên đầu tường, “Ma pháp sư Rhodes bảo ta đưa cho cậu.”
Soso cầm lên. “’Chú ngữ căn bản ma pháp thổ hệ’?”
“Có lẽ sẽ có ích cho cậu.”
“Cám ơn.” Khóe mắt Soso tức thì sáng lên, yêu thích không buông tay.
“Kỳ thật loại sách này ở đâu cũng mua được.”
“Mua và tặng không giống nhau.” Soso nói, “Hơn nữa trong quyển sách này còn có chú giải của thầy Rhodes, bên ngoài mua không được.”
“Cậu thích là tốt rồi.”
“A.” Soso chợt nhìn hắn, “Anh đi ra như vậy mà không lo sao?”
Ciro nhíu mày, hiển nhiên không rõ ý tứ của cậu.
Soso tới gần hắn, hạ giọng: “Không phải anh đang giả bệnh sao?”
“… Ta giả bệnh, không phải giả chết, thỉnh thoảng đi ra hít thở không khí là chuyện bình thường.”
Trước khi diễn ra trận đấu với học viện kỵ sĩ hoàng gia, chương trình học của học viện ma pháp hoàng gia dần dần có xu hướng bạo lực hóa. Ban 1 tập hợp thổ hệ nhấn mạnh vào phòng ngự và đánh lén. Ban 2 thủy hệ là tấn công và phòng ngự. Ban 3 hỏa hệ có mục tiêu rõ ràng, tấn công, tấn công, và tấn công! Ban 4 nhàn nhã nhất, bởi vì xác định quanh khu vực trận đấu không có thực vật, cho nên ban 4 chỉ được phân một nhiệm vụ ngoài lề — cổ vũ.
Ngày thứ năm đếm ngược, đạo sư các ban không tiếp tục truyền thụ ma pháp, chuyển thành truyền thụ kỹ xảo tác chiến và kinh nghiệm.
Ciro vẫn không xuất hiện trong phòng học. Soso buổi sáng nghe giảng bài, buổi chiều đến chỗ hắn báo danh, thuận tiện luyện tập quyển sách “Chú ngữ căn bản ma pháp thổ hệ”. Nhưng đến nay, cậu mới sử dụng được thuật dựng tường và thuật đào hố lúc thành lúc không.
Đếm ngược ngày cuối cùng, ngay cả kỹ xảo tác chiến và kinh nghiệm đạo sư cũng không truyền thụ nữa, trực tiếp giảng giải chiến thuật. Cả ba ban cùng tham gia lớp học này, thập phần náo nhiệt.
Ciro phá lệ xuất hiện tại vị trị chính giữa cuối phòng học lớn. Các học sinh khác nhao nhao dùng đủ loại tư thế “không để lại dấu vết” quay đầu nhìn xung quanh.
Bài giảng phân làm ba phần.
Đạo sư ban thổ hệ, hỏa hệ và thủy hệ nối nhau giảng giải phòng ngự, tấn công và công phòng chuyển hoán.
Danton chủ yếu giảng tấn công. Ông nhằm vào đặc điểm thân thể cường tráng, thân thủ nhanh nhẹn của kỵ sĩ, dặn đi dặn lại: “Trăm ngàn lần không được rời phạm vi phòng ngự! Ưu thế của ma pháp sư là đánh xa, ở bất kỳ thời điểm nào các trò đều phải nhớ kỹ bảo vệ thân thể mình cho tốt. Trăm ngàn lần không được lấy cứng chọi cứng với đám gấu chó ở học viện kỵ sĩ kia!”
Học sinh phía dưới nhất thời ồn ào một trận.
“Ở trong này, ta phải nhắc nhở các trò hai việc. Thứ nhất, không được xem thường đối thủ, dù bọn họ ti bỉ thô lỗ, nhưng ti bỉ thô lỗ cũng có lực sát thương của nó. Không được xem thường chúng. Thứ hai, không được xem thường bản thân. Đừng quên, cấm chú hỏa hệ liệt hỏa phần thành chính là do vô số hỏa cầu nhỏ ghép lại. Có lẽ sức một người không đủ, nhưng nếu tất cả các trò đoàn kết, sức mạnh của các trò sẽ lớn hơn bất kì cấm chú nào!”
Vị nữ ma pháp sư thủy hệ bên người ông ta cười: “Các trò cứ thỏa thích nhảy múa cùng lửa đi. Bạn học ban 1 sẽ tạo ra bức tường phòng ngự chắc chắn, còn ban 2 chúng ta sẽ cho các trò trợ lực hùng mạnh nhất!”
“Yaaaaa…”
Tất cả học sinh sôi trào.
Patrick ngồi đối diện bên người Soso nhỏ giọng nói: “Hiện tại tớ thực hận không thể mang đám hỗn láo học viện kỵ sĩ kia đến ngay trước mặt chúng ta! Tớ sẽ dùng hỏa cầu đánh văng đầu chúng nó!”
Soso vạn phần không hiểu cảm xúc phẫn nộ của hắn, “Bọn họ rốt cục đã làm gì mà khiến cho người ta chán ghét thế?”
Patrick nhất thời không giải thích được, “Bọn chúng không cần làm gì cũng khiến cho người ta căm thù tới tận xương!”
Soso mờ mịt.
Patrick hỏi: “Giặc cướp đáng giận không?”
“Đáng giận.”
“Sáu chữ học viện kỵ sĩ hoàng gia chẳng khác gì giặc cướp, không cần làm gì đã khiến cho người ta cảm thấy vô cùng đáng giận!”
Soso không bị ngụy biện của hắn đánh gục, “Nhưng giặc cướp cướp bóc người khác xong mới bị gọi là giặc cướp chứ?”
“Đúng vậy. Học sinh học viện kỵ sĩ hoàng gia cũng nhập học đăng ký xong mới biến thành học sinh học viện kỵ sĩ hoàng gia.”
“…”
Bài giảng chiến thuật cuối cùng biến thành đại hội tổng động viên.
Cảm xúc của tất cả học sinh và giáo viên tham dự đều tăng vọt.
Tuy Soso không biết bọn họ kích động vì cái gì, nhưng trong lòng cũng theo tiếng hoan hô và tiếng gào thét mà tràn ngập chờ mong với ngày mai.
Sau khi kết thúc đại hội tổng động viên, các học sinh còn lưu luyến không chịu rời đi.
Viện trưởng Olivia tự mình lên sân khấu, lấy tay ngăn bọn họ ồn ào, cất cao giọng nói: “Ngày mốt chính là trận đấu, lúc này còn thảo luận phương pháp thắng thua là dư thừa. Hiện giờ các trò cần nhất là thả lỏng tâm tình, sau đó sạch sẽ lưu loát đánh gục bọn chúng. Cho nên ta tuyên bố, ngày mai nghỉ ngơi, nhà ăn cung cấp cơm và đồ uống hai tư trên hai tư giờ…”
Tiếng hoan hô rung trời.
Olivia tỉnh rụi chờ bọn họ hoan hô xong, thản nhiên nói tiếp: “Nhưng không có đồ uống chứa cồn.”
“… Xì.”
Tiếng bất mãn cực nhỏ.
Ánh mắt Olivia chuyển đến mặt những học sinh vừa tỏ ý bất mãn, “Nếu các trò thắng, vừa rồi ta coi như không nghe thấy. Nếu thua… hậu quả tự đoán trước.”
…
Đại hội tổng động viên cuối cùng kết thúc bằng tiếng kêu rêN