Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam Vong Tích

Chương 120: Chương 120: Bóng ma của thần (mười)




Ánh mắt đầu tiên của hắn nhìn đến Frank đang ngủ gật bên cạnh.

Tóc tai rối bù, khuôn mặt mỏi mệt. Cho dù đang ngủ, mày cậu cũng nhăn chặt, khóe miệng bĩu lên cau có, toàn thân cao thấp đều tản ra hơi thở lo âu.

Lâu lắm rồi chưa từng nhìn gần như vậy.

Lúc ở trong lọ, hắn chỉ có thể bị động đứng sau lưng đối phương. Frank rất bận, trừ ăn uống ngủ nghỉ, toàn bộ thời gian cậu đều cắm cúi học tập.

Audis chưa từng thấy cậu học tập nghiêm túc như vậy, nghiêm túc hơn cả mình năm đó.

Ngẫu nhiên, Frank cũng sẽ tranh thủ lúc rảnh rỗi ngồi phát ngốc. Thường thường là học một chút rồi cười rộ lên, lúc đầu, hắn không biết Frank đang cười cái gì, nhưng sau đó hắn nghĩ mình đoán ra được. Bởi vì mỗi lần Frank cười xong sẽ nhìn về phía cái lọ hoặc thân thể mình, khi đó ý cười sẽ hóa thành đau thương và lo lắng nồng đậm không thể che giấu.

Chúng ta sẽ có tương lai.

Vô số lần hắn đứng trong lọ muốn kiên định hét lớn như vậy cho cậu ấy biết, nhưng vô số lần ấy hắn chỉ có thể yên lặng hò hét dưới đáy lòng.

Mà lần này, rốt cục hắn có thể nói ra.

“Chúng ta sẽ có… tương lai.”

Đây là lần đầu tiên hắn mở miệng kể từ lúc trở lại thân thể, giọng nói khô khốc, mang theo khẩu âm mới lạ kỳ quái, nhưng mỗi một từ đều nói rất chậm, như muốn dùng hết sức mạnh toàn thân đến hứa hẹn cả đời. Hắn vươn tay, muốn xoa mái tóc mềm mại trơn bóng trong trí nhớ, nhưng bàn tay vừa vươn ra một nửa, liền ngừng lại.

Khoảng cách ba bốn cm ngắn ngủi kia, như khoảng cách giữa trong lọ và Frank – khao khát tiến về trước, nhưng nửa bước cũng khó dời.

Frank giật giật.

Audis nhanh chóng rút tay về.

Frank đột nhiên cảm ứng được gì đó, mở to mắt ngẩng đầu.

Audis lẳng lặng nhìn cậu, ánh mắt thâm trầm.

“Cậu tỉnh?” Frank ngơ ngác hỏi.

Audis gật đầu.

Frank giống như muốn xác định sự hiện hữu của hắn, chậm rãi giơ tay lên.

Audis bình tĩnh nói: “Mang găng tay vào đã.”

Tay Frank cứng đờ, chậm rãi lùi về, nuốt vào một viên thuốc khử độc, sau đó lần nữa vươn tay vuốt ve khuôn mặt hắn.

Audis theo bản năng né tránh, lại bị đối phương nắm lấy.

“Cậu còn thiếu mình một đáp án.” Frank nói.

Mắt Audis gợn sóng, ánh mắt lưỡng lự, chậm rãi hướng về phía cửa xe.

Frank nhẹ nhàng thở dài, đang muốn nói câu gì, chợt nghe thấy tiếng vó ngựa bên ngoài thay đổi, dừng một chút, sau đó phi kịch liệt. Cậu gõ vách xe, “Xảy ra chuyện gì?”

Lính đánh xe trầm giọng: “Nguyên soái phát tín hiệu tiến công! Chúng ta đang đến đó với tốc độ nhanh nhất!”

Frank lo lắng mở cửa, lại bị tay Audis nắm về. “Mình đi!”

Thành Putra hoàn toàn lâm vào hỗn loạn.

Thành chủ tìm được đường sống trong chỗ chết, được đội thân vệ của Hayden bảo hộ lui về sau.

Hayden và Gregory cùng cản đằng sau, ngăn kỵ sĩ đoàn thần thánh đi tới! Nhưng số lượng đối phương quá lớn, Hayden không ngờ đối phương có thể thần không biết quỷ không hay phái ra nhiều kỵ sĩ thần thánh và tư tế đến tấn công thành Putra như vậy.

Chẳng lẽ biên cảnh đã bị chiếm đóng.

Hắn nhanh chóng phủ định ý nghĩ này. Nếu biên cảnh thật sự bị chiếm đóng, không thể nào một chút tiếng gió cũng không truyền lại. Hắn tin tưởng năng lực thống soái của Dinand, đối phương không thể lặng yên không tiếng động diệt toàn quân bọn họ.

Như vậy, Quang Minh thần hội chính là lách qua biên cảnh đánh lén thành Putra?

Đây thật sự là một quyết định mạo hiểm. Một khi đánh lén không thành, quân đội biên cảnh trở về, Quang Minh thần hội sẽ rơi vào tình trạng hai mặt giáp công. Việc mạo hiểm như vậy không giống như chuyện vị giáo hoàng thích chiếm lợi thế của Quang Minh thần hội sẽ làm.

Chẳng lẽ Quang Minh thần hội gặp phải cảnh khốn cùng nào đó, khiến cho giáo hoàng không thể đánh nhanh thắng nhanh?

Bao nhiêu suy nghĩ như vậy chợt lóe qua đầu Hayden, hắn quyết định thật nhanh gọi thân tín tới, “Lấy danh nghĩa của ta và thành chủ ra lệnh cho các quý tộc phái đội hộ vệ cá nhân đi bảo vệ dân trong thành tạm thời rút lui. Nếu như từ chối hoặc phản kháng,” giọng của hắn lạnh đi, “Giết luôn tại chỗ.”

Mặc kệ Quang Minh thần hội có âm mưu tính toán gì, trước hết hắn phải bỏ được bất an trong thành đã.

Theo như phán đoán trước đó của hắn, lính đánh thuê tuyệt đối không phải đột nhiên xông tới, nhất định là giấu trước ở trong thành. Chứa chấp nhiều lính đánh thuê như thế không phải chuyện một người có thể làm được, cũng không phải chuyện bình dân có thể làm được, cho nên khẳng định là, trong thành có quý tộc nội gián. Xem quần áo và khẩu âm của lính đánh thuê, không phải người đế quốc, nói cách khác, những quý tộc không dám công bố rõ ràng về đội hộ vệ riêng của mình chính là kẻ đã bán đứng đế quốc. Đây là sáng suốt, bởi vì kỵ sĩ không chỉ phải trung thành với chủ nhân, mà quan trọng hơn phải trung thành với đất nước, ma pháp sư lại không có thiện cảm gì với Quang Minh thần hội, có bọn họ tham dự, sự tình tám chín phần mười sẽ bại lộ, cho nên các quý tộc mới không thể không mời lính đánh thuê nơi khác đến hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng đó cũng là cơ hội của hắn. Diệt trừ quý tộc, thu về xác chết đội hộ vệ của họ, lợi dụng ưu thế quen thuộc địa hình của chúng để đối phó với lính đánh thuê, quân đoàn Tulip có thể rảnh tay toàn lực đối phó Quang Minh thần hội.

Ánh vàng bao trùm mặt đất.

Gần trăm tư tế đứng giữa không trung, miệng đọc từng chữ, tay giơ thần trượng, giống như nắm ánh sáng trong tay.

Dùng ánh sáng để tô đậm bầu không khí thần thánh, đây là thủ đoạn bọn họ quen dùng nhất.

Hayden lấy pháp trượng tạo ra một tầng sương mờ.

Sương mù ướt át như người tình rơi nước mắt trên không trung, triền miên, ai oán, che khuất tầm mắt.

Đấu khí của Goblyde bá đạo phá vỡ màn sương, xuyên qua cơ thể hai thân vệ, nhắm thẳng vào Hayden.

Hayden dùng kiếm ngăn cản, thân thể mượn lực lui về sau.

“Nữ thần phù hộ thành Putra!”

Lần thứ hai tư tế Quang Minh thần hội giơ pháp trượng, cao giọng ngâm xướng.

Tiếng ngâm du dương dễ nghe, giống như tiếng trời, áp chế hết mọi tạp âm lộn xộn trong thành.

“Nữ thần Quang Minh phù hộ!” Trong thành vang lên tiếng phụ họa bén nhọn, lập tức bị bao phủ bởi tiếng sát phạt.

“Đế quốc phù hộ!”

Tiếng hô càng vang dội từ phía tây truyền đến.

Nơi đó ánh lửa chiếu rọi không trung, chia bầu trời thành Putra thành hai nửa màu vàng và màu cam. Hỏa nguyên tố điên cuồng ngưng tụ, biến ảo thành vô số ngọn lửa dài nhỏ, như rong bèo múa loạn, như sợi tóc hỗn độn, phóng nhanh về phía các tư tế.

Ánh vàng nháy mắt nở to.

Ngọn lửa bị chặn ngoài ánh sáng vàng, vặn vẹo thân hình giống như con rắn, sau đó chậm rãi hòa tan, ngưng tụ thành một tấm khiên lửa, chầm chậm lan tràn bốn phía, tạo ra một bức tường nóng bỏng, từ trên cao áp xuống các tư tế.

Đứng ở thành Putra, nhìn không thấy không trung, chỉ có lửa và ánh vàng giằng co lẫn nhau.

Ma pháp sư thổ hệ và thủy hệ tiến theo đường bộ đến.

Ma pháp sư thủy hệ kiến tạo kết giới, ngăn cản kỵ sĩ đoàn thần thánh tiến bước.

Ma pháp sư thổ hệ một bên nâng cao mặt đất bằng phẳng để có thể nhìn từ trên xuống thấy rõ tình hình quân địch, một bên niệm chú ngữ, tùy ý khống chế nơi đặt chân của đối phương, khiến cho bọn họ giống như bọ chét, không ngừng nhảy tới nhảy lui giữa hố đất sườn dốc gập ghềnh.

Goblyde biết ma pháp sư thổ hệ không thể sử dụng phong hệ ma pháp như ma pháp sư hỏa hệ và thủy hệ, năng lực di động rất yếu, cho nên phân binh làm ba đường, bộ phận chủ lực ở tại chỗ kiềm chế đại đa số ma pháp sư thủy hệ và Hayden, hai bộ phận khác một trái một phải lách qua kết giới, tiến công về phía trước.

Trong bốn hệ ma pháp nguyên tố, ma pháp hỏa hệ có lực công kích mạnh nhất, cho nên trong quân đội Hayden có nhiều nhất ma pháp sư hỏa hệ, thủy hệ thứ hai, ma pháp sư thổ hệ tổng cộng có bảy tám người, bọn họ nhìn thấy kỵ sĩ đoàn thần thánh phân ra hai đạo nhân mã, lập tức nhìn về phía Hayden.

Hayden phân mười ma pháp sư thủy hệ và hai mươi kỵ sĩ ngăn cản bên trái, về phần bên phải, hắn muốn dùng phong hệ ma pháp đưa ma pháp sư thổ hệ qua, xây một bức tường cao ngất không thể leo tới, bỗng nhìn thấy một quân đội thân thể cứng ngắc nhưng khí thế rào rạt xuất hiện.

Quân đội này vừa nhìn đã biết là không chính quy.

Đủ loại kiểu dáng quần áo, đứng thành hàng không có quy tắc gì, còn có chỉ huy kỳ quái.

Nhìn thấy quan chỉ huy, khóe miệng Hayden không kìm nổi nhếch lên.

Quan chỉ huy hình như cảm nhận thấy ánh mắt chăm chú, quay đầu nhìn hắn, sau đó đưa tay, ra hiệu cho quân đội ngừng đi tiếp, lẳng lặng nhìn Hayden, vẻ mặt nghiêm túc như binh lính chờ đợi mệnh lệnh.

Trên thực tế, hiện giờ cậu đích thực đang là binh lính chờ mệnh lệnh của nguyên soái.

Hayden cho cậu nụ cười dịu dàng nhất, sau đó quay đầu, thong dong nhìn phía trước, giơ kiếm lên, hô lớn: “Chiến đấu vì tự do và tôn nghiêm của đế quốc!”

“Chiến đấu vì tự do và tôn nghiêm của đế quốc!”

Ma pháp sư, kỵ sĩ, binh lính sôi nổi phụ họa.

Đoàn quân không chính quy kia không lên tiếng, bọn họ tự giác giơ vũ khí, vọt tới kỵ sĩ đoàn thần thánh.

Kỵ sĩ đoàn thần thánh nháy mắt tim đập loạn nhịp. Đám quân đó rõ ràng là người chết!

Mọi người đều biết, Quang Minh thần lực là khắc tinh trời sinh của ma pháp vong linh, pháp sư vong linh vừa nhìn thấy tư tế và kỵ sĩ thần thánh đã quay đầu bỏ chạy, mặc kệ thực lực đối phương mạnh hay yếu. Cho nên, dù trước đó đã biết đế quốc thành lập một quân đoàn pháp sư vong linh, bọn hắn chưa từng nghĩ sẽ thật sự gặp phải, dù sao trong cảm nhận của bọn họ, pháp sư vong linh hẳn là nhìn thấy bọn họ từ xa đã né tránh.

Tim đập loạn nhịp chỉ trong ngắn ngủi, lập tức, ý chí chiến đấu của bọn họ liền bốc cao.

Từng thành viên đoàn kỵ sĩ thần thánh đều phải trải qua tuyển lựa kỹ càng, bất kể là tướng mạo, chiều cao, hay thiên phú đều phải trăm dặm mới tìm được một người, ngoại lệ duy nhất chính là đoàn trưởng Kleist, cho nên khi không có Kleist, kỵ sĩ đoàn thần thánh liền có vẻ cực kỳ đẹp mắt. Hơn nữa được quân đoàn không chính quy tạo ra từ thi thể đám lính đánh thuê tôn lên, bọn họ càng uy vũ như thiên thần!

Đội trưởng quân đoàn thi thể trấn định tự nhiên ngồi trong ngực vu thi giơ cốt trượng, miệng đọc chú ngữ.

Nhóm vu thi tạo thành kết giới thủy hệ.

Chiến sĩ vong linh nhấc chân bước đi, cơ bắp run rẩy, phấn đấu quên mình hướng về trước. Thân thể bọn họ cường tráng như một tòa núi di động, mỗi một bước đều khiến cho mặt đất rung động kịch liệt.

Kỵ sĩ thần thánh chém xuống trường kiếm.

Đấu khí đánh trúng kết giới, thủy hệ kết giới lập tức bốc hơi.

Chiến sĩ vong linh vọt lên.

Nhóm kỵ sĩ thần thánh không chút lưu tình huơ kiếm gặt đầu bọn họ. Dù đoàn lính đánh thuê có ưu thế áp đảo về cân nặng, nhưng về thực lực, bọn họ và kỵ sĩ thần thánh chênh lệch như trời và đất.

Nhân số khổng lồ của quân đoàn không chính quy mau chóng ngã xuống, nhưng rất nhanh lại bị số lượng xương khô khổng lồ thay thế.

Đích thật là số lượng khổng lồ, bởi vì bọn họ nhanh chóng bị bao phủ trong biển xương khô.

Đấu khí trong biển xương khô khuấy động, đầu lâu xương sọ bay tán loạn, bắn tung tóe như cánh hoa, nhưng rất nhanh lại có một bộ xương khô chui ra, nhấc xương cốt vỡ vụn lên, ném về phía kỵ sĩ thần thánh.

Một kỵ sĩ nhảy lên cao, dùng đấu khí bổ đôi xương khô ngăn bước, sau đó đáp xuống mảnh đất tạm thời trống trải.

Một bộ xương khác lại xông ra, hắn vừa chém vừa đánh giá khoảng cách giữa hắn và pháp sư vong linh kia. Chỉ cần bắt được pháp sư vong linh đó, tất cả xương khô sẽ biến mất.

Tựa hồ cảm thấy ánh mắt chăm chú của hắn, pháp sư vong linh nghiêng đầu nhìn hắn, mặt không đổi sắc dịch ra chỗ khác, tiếp tục triệu hồi xương khô.

Chính là lúc này!

Kỵ sĩ một cước đá văng xương khô đang nắm mắt cá chân, thân thể mượn lực nhảy lên, tay cầm kiếm trên không vẽ ra một đường cong xinh đẹp, chém vào đỉnh đầu pháp sư vong linh.

Pháp sư vong linh phảng phất có cảm ứng, ngẩng đầu nhìn hắn.

Dưới vòng sáng đấu khí, con ngươi cậu thâm trầm như bóng đêm.

Kiếm của kỵ sĩ đánh vào trên thủy hệ kết giới. Bị đấu khí đánh vào, kết giới thủy hệ nhộn nhạo, gợn sóng từng vòng từng vòng lan ra. Kỵ sĩ nhìn thấy ở trong gợn sóng trong suốt, sắc mặt pháp sư vong linh thờ ơ như thường, giống như hoàn toàn không để hắn vào mắt.

Kỵ sĩ kiệt lực, thân thể và kiếm chậm rãi trượt từ trên kết giới xuống đất.

Hai con rối đột nhiên lao tới từ bên cạnh, cầm búa một trái một phải bổ vào hắn.

Kỵ sĩ theo bản năng lui về sau, khúc xương tay chộp tới chân và đầu gối của hắn, khiến hắn không thể không thu hồi kiếm tự bảo vệ mình. Chỉ trong chút thời gian như vậy, khoảng cách giữa hắn và pháp sư vong linh đã bị kéo giãn.

“Chạy nhanh như vậy làm chi?” Rhodes đứng bên thủy hệ kết giới, oán giận nói với pháp sư vong linh kia.

Pháp sư vong linh kia đương nhiên là Mundra.

Mundra đáp: “Ông quá chậm.”

Rhodes hỏi: “Hình như ta vừa giải vây giúp ngươi, ngươi không thể nói câu nào dễ nghe sao?”

Mundra lại đáp: “Chậm rất có ích.”

“…” Rhodes phẫn nộ, “Ngươi cho rằng kéo mấy đứa nhát gan này tới là chuyện dễ dàng lắm hả?”

Phía sau hắn, một đám xương khô, vu thi và kỵ sĩ vong linh đang từ từ đi ra. Các pháp sư vong linh nhìn thấy kỵ sĩ đoàn thần thánh, dừng bước ở tít xa, chỉ xua con rối lên trợ chiến.

Cùng lúc đó, ma pháp sư hỏa hệ và tư tế Quang Minh thần hội giằng co nửa ngày rốt cục phân thắng bại.

Ánh lửa như bồn máu trong miệng con thú lớn, dữ tợn nuốt chửng kết giới của tư tế Quang Minh.

Các tư tế nhất thời tản ra khắp nơi.

Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt rơi xuống mặt đất, nhảy lên thiên không như suối phun, thị uy giương nanh múa vuốt.

Các tư tế hiển nhiên chịu không nổi đả kích. Quen đứng ở chỗ cao hưởng thụ ánh mắt sùng kính của người khác, các tư tế khó có thể thừa nhận kết quả như thế. Bọn họ có được Quang Minh thần lực nữ thần Quang Minh giao cho, sao có thể bại dưới tay những ma pháp sư dựa vào đám nguyên tố hư vô nhỏ bé?

Bọn họ phân tán bay xung quanh, mờ mịt nhìn đồng bạn.

Cán cân chiến đấu nhờ có pháp sư vong linh gia nhập và tư tế thất bại mà dần dần nghiêng.

Hayden không để mất thời cơ phát động tiến công.

Ma pháp sư hỏa hệ lập tức công kích kỵ sĩ đoàn thần thánh trên mặt đất. Chiến đâu lâu như vậy, những người dân may mắn sống sót phía tây thành đã được sơ tán, cho nên ma pháp sư hỏa hệ thi triển ma pháp không kiêng nể gì, không chút nào keo kiệt sử dụng đại hình ma pháp mang tính công kích rộng lớn như mưa sao băng.

Kỵ sĩ đoàn thần thánh ngoan cường chống lại.

Trừ phi Goblyde hoặc giáo hoàng hạ lệnh rút lui, nếu không bọn họ thà chết trận cũng không lui về sau nửa bước.

Mặt đất đột nhiên chấn động.

Soffila vẫn luôn trốn ở một nơi bí mật gần đó đột nhiên xuất hiện trên không, “Vong linh và tử khí đang giày xéo Mộng đại lục! Bạo quân đang hoang phí quá khứ huy hoàng và tương lai tươi sáng của đế quốc! Con dân đại lục đang sợ hãi rên rỉ! Chúng ta là sứ giả nữ thần Quang Minh tín nhiệm nhất, chúng ta tuân theo ý chỉ nữ thần, đuổi xấu xa, tàn khốc, bạo ngược, bất công khỏi mảnh đất quang vinh của nữ thần!”

Các tư tế tán loạn lần nữa tập trung lại, phát động tấn công với đế quốc.

Cán cân chầm chậm dao động.

Goblyde tích cực tiến công. Nhưng trong lòng anh ta vô cùng nghi ngờ với sự xuất hiện của Soffila. Anh ta hiểu rõ tính tình Soffila, nếu không phải thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không sớm xuất hiện trên chiến trường như vậy. Bởi vì gã chán ghét hỗn loạn, mệt mỏi, máu tanh…

Thời khắc mấu chốt –

Là thắng lợi? Hay thất bại?

Goblyde nhìn sắc mặt ngưng trọng của Soffila, trong lòng ẩn ẩn dự cảm xấu.

Động đất duy trì liên tục.

Phía sau quân đoàn Tulip, đường chính của thành Putra bị đại quân con rối của pháp sư vong linh chiếm cứ, trở nên khó qua lại, thế nên một con rối thổ hệ thật lớn không thể không dậm mạnh bước, giẫm lên xương khô từng chút từng chút di động đến trung tâm chiến trường.

Ánh mắt mọi người đều bị con rối thổ hệ khổng lồ này hấp dẫn.

Phía trên con rối, đang đứng một thanh niên gầy yếu mặc áo bào ma pháp sư. Tin rằng đa số người ở đây mới đầu nhìn thấy hắn sẽ cho rằng đó là pháp sư vong linh chứ không phải ma pháp sư thổ hệ, bởi vì hắn rất gầy. Hai gò má và hốc mắt hõm sâu, ánh lửa chiếu lên, vẻ mặt trầm trầm tử khí.

Con rối thổ hệ dừng phía sau quân đoàn Tulip.

Kỵ sĩ đoàn thần thánh và tư tế cũng nghi hoặc nhìn hắn, đại khái đang suy nghĩ chiến hữu này chạy từ đâu ra. Không thể trách bọn họ dễ dàng phân đối phương về phe mình, thật sự là hắn giẫm lên nhiều xương khô lắm, những xương khô bị giẫm nát bét đại khái có thể xếp thành một ngọn núi bạch cốt.

“Audis.”

Ai đó trong quân đoàn ma pháp sư hô một câu, rất nhanh khơi dậy cơn sóng lớn.

“Audis!”

Trong đám ma pháp sư lại có người cao giọng kêu to.

Đối với ma pháp sư Kanding đế quốc, đây tuyệt đối không phải cái tên xa lạ. Nó từng đại biểu cho thiên tài chói mắt nhất của học viện ma pháp hoàng gia, đệ nhất ma pháp sư bị người chú ý nhất cả nước, cũng từng đại biểu cho vệ sĩ trung thành nhất đế quốc. Khi hắn mai danh ẩn tích, bao nhiêu ma pháp sư tiếc hận cho hắn, không phải vì dòng họ Dana, mà là vì Audis. Điều này rất khó có được đối với lớp con cháu quý tộc sinh trưởng dưới ánh sáng của gia tộc, nó chứng tỏ thành tựu và công trạng của hắn đã vượt qua cái tên chói mắt của gia tộc, chứng tỏ hắn đạt được tôn kính và khẳng định từ những người khác với chính bản thân mình.

Gregory nhìn bóng dáng quen thuộc lại xa lạ kia, nghe tiếng hô gần kề lại xa xôi, đột nhiên hiểu được, cả đời này, y đều là bại tướng dưới tay người ấy. Bởi vì khởi điểm và lý tưởng của bọn họ cũng tựa như vị trí họ đứng hiện giờ –

Một người là hạc trong bầy gà.

Một kẻ phai mờ giữa đám đông.

Audis quay đầu.

Người phía dưới không biết hắn đang nhìn gì, nhưng Frank chen chúc giữa đám xương khô biết, ánh mắt của hắn nhìn mình.

Nhìn thấy Frank an ổn đứng giữa đống xương, Audis mới yên tâm quay đầu lại. Dù giữa pháp sư vong linh và vu yêu có liên hệ tinh thần mà người ngoài không biết, nhưng hắn vẫn muốn dùng hai mắt để khẳng định đối phương tồn tại, xác định người kia vẫn ở trong tầm mắt của mình.

Hắn niệm chú ngữ.

Hắn không biết vu thi và kỵ sĩ vong linh sử dụng những kỹ năng nào, nhưng sau khi tỉnh lại, hắn hoàn toàn chẳng biết kỹ năng gì vu yêu nên có cả, chỉ có thể dựa vào ký ức khi còn sống sử dụng thổ hệ ma pháp. Có điều trong quá trình sử dụng, hắn chú ý thấy tinh thần lực của mình mạnh lên nhiều, cảm ứng với thổ hệ nguyên tố cũng sắc bén hơn. Đây có lẽ là phúc lợi sau khi biến thành vu yêu chăng?

Audis giơ ma pháp bổng vẫn luôn tồn tại trong túi không gian, lớn tiếng đọc chú ngữ.

Con rối thổ hệ dưới sự chỉ huy của hắn, nhanh chóng tấn công quân địch.

Quân đoàn Tulip cũng không phải chỉ biết ngây ngốc ngơ ngác đứng bên mặc kệ cho con rối thổ hệ giơ chân giẫm đạp như đám xương khô, khi nó vừa nhấc chân, cả quân đoàn liền thức thời tách ra. Ma pháp sư thổ hệ trong quân đoàn thậm chí còn học theo mà triệu hồi ra những con rối hình người lớn nhỏ làm tiên phong cho con rối lớn, chủ động phát động tiến công về phía kỵ sĩ đoàn thần thánh.

Ngoài thành đột nhiên vang lên tiếng bước chân và tiếng hò hét đinh tai nhức óc.

“Đế quốc tất thắng!”

Tiếng hét đến gần, gần đến mức song phương giao chiến đều có thể nghe rõ từng chữ từng chữ bọn họ hò hét.

Ánh mắt Hayden sáng lên. Hắn lấy tín hiệu từ trong tay ra, phát chỉ lệnh công kích.

Kỵ sĩ đoàn thần thánh và binh lính Sangtu nhanh chóng được cảm nhận mùi vị trước sau giáp kích.

Goblyde ngẩng đầu nhìn Soffila đang chỉ huy tác chiến trên không. Đây chắc là nguyên nhân hắn không thể không xuất hiện rồi. Quân đoàn quý tộc Sangtu chiến đấu với quân biên cảnh đế quốc tan tác? Quân biên cảnh đế quốc trở về?

Anh ta bình tĩnh đánh giá tình thế.

Thực hiển nhiên, trận chiến này từ khi Quang Minh thần hội khởi xướng đánh lén đã hoàn toàn không xong. Hayden không hổ là nguyên soái được hoàng đế đế quốc tin cậy nhất, dưới tình hình kết cấu quân đội dị thường phức tạp, pháp sư vong linh như ruồi không đầu bay tán loạn, hắn biến quân đoàn Tulip từ chủ lực thành phụ trợ, dùng khống chế của hắn với quân đoàn để bù vào phương thức công kích không có chương pháp gì của pháp sư vong linh, ngăn chặn kỵ sĩ đoàn thần thánh và các tư tế đến kín kẽ. Binh lính Sangtu dưới tình huống này dần đánh mất ý chí chiến đấu. Cảm xúc sẽ lây lan, còn tiếp tục như vậy, sự nản lòng sẽ chậm rãi lan tràn, kỵ sĩ thần thánh có lẽ không chịu ảnh hưởng, nhưng tư tế thì khó nói.

Làm thế nào mới xoay chuyển được chiến cuộc?

Anh ta nhịn không được nhìn thoáng qua Soffila. Đối phương hẳn cũng đang suy nghĩ không khác gì mình, nhưng lại chậm chạp không có hành động, chắc là cũng không nghĩ ra biện pháp ổn thỏa. Nếu Kleist ở đây, ngài ấy sẽ làm thế nào?

Anh ta nhớ tới khuôn mặt bình thường của Kleist, lòng vô cùng căng thẳng.

Ngài ấy hẳn sẽ có biện pháp nhỉ?

Goblyde hít một hơi thật sâu, áp chế uể oải vừa nảy ra trong ***g ngực, quay đầu nhìn phía sau, thế công của quân biên cảnh không quá mạnh, bọn họ giống như bức tường, kẹp Quang Minh thần hội ở giữa.

Kỳ thật, trận chiến này ngay từ đầu đã là sai lầm đúng không? Nếu không sẽ không đẩy toàn bộ Quang Minh thần hội vào tình thế xấu hổ tiến thoái lưỡng nan thế này!

Không.

Anh ta nhắm mắt lại, ném suy nghĩ nguy hiểm mà hoang đường đó ra ngoài.

Hiện tại, mình phải suy nghĩ làm sao để thắng lợi, làm thế nào chiến thắng trận đấu này, bất kỳ cảm xúc nào khác đều không cần thiết! Tín ngưỡng chảy xuôi trong thân thể anh ta với nữ thần và giáo hoàng cuối cùng vượt qua hết thảy.

Anh ta giơ kiếm, ý chí chiến đấu sục sôi khởi xướng làn sóng tấn công tiếp theo.

Thành Putra dần dần từ hỗn loạn mất trật tự chuyển thành hàng rào phân minh hai phe đối chiến. Khi quân biên cảnh của đế quốc tiến vào, ưu thế của Quang Minh thần hội gần như biến sạch không còn chút nào. Nhưng dù sao đoàn kỵ sĩ thần thánh cũng là đoàn kỵ sĩ nổi danh nhất Mộng đại lục, cho dù nhân số bị áp đảo, bọn họ vẫn có thể lấy một địch mười. Tư tế là khắc tinh lớn nhất của pháp sư vong linh, dù quân đoàn xương khô không ngừng được triệu hồi từ vong linh giới, nhưng tinh thần lực của pháp sư vong linh có hạn. Cho nên công kích của pháp sư vong linh chậm rãi yếu đi.

Màn đêm buông xuống càng lúc càng thâm trầm, ngay cả Rhodes cũng thấy mệt mỏi. Hắn nhìn sang Mundra mặt không đổi sắc bên người, đột nhiên tò mò về kết cấu não bộ của thằng nhóc. Trách không được lão Mundra sẽ chọn lựa nó làm học sinh duy nhất, tinh thần lực của nó thật sự quá kinh người.

Chiến đấu còn đang giằng co.

Con rối thổ hệ của Audis bị Hayden ra lệnh cưỡng chế đứng phía sau, không tiến thêm bước nào nữa. Điều này khiến cho Frank nhẹ nhàng thở ra, hậu quả hao hết tinh thần lực của ma pháp sư khiến cho cậu quá kinh hãi. Cậu không biết vu yêu có gặp phải vấn đề đó không, chỉ biết cậu không hy vọng dùng thực tiễn để tìm hiểu đáp án tí nào.

Đối với Hayden mà nói, đây là một cuộc kéo co.

Quang Minh thần hội đã mất ưu thế tấn công, hiện tại quyền khống chế nằm trong tay hắn. Hắn từng có ý định để tinh anh và chủ lực của Quang Minh thần hội hoàn toàn vùi thân nơi thành Putra, nhưng trong nháy mắt, hắn ý thức được ý tưởng này rất nguy hiểm. Lấy tình cảnh của đế quốc hiện nay, dùng cái giá thật lớn tiêu diệt mối đe dọa hạng nhất đối với đế quốc rất không có lời. Cho dù Quang Minh thần hội sẽ vì thế mà mai danh ẩn tích, nhưng Shamanlier vẫn còn. Đến lúc đó, đế quốc đại thương nguyên khí sẽ không chịu nổi một kích của vị đối thủ hàng xóm lão làng này. Cho nên, biết rõ trước mắt là thời cơ đả kích Quang Minh thần hội tuyệt hảo, hắn lại chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn nó biến đi.

Hắn đang đợi.

Đợi Quang Minh thần hội nhận thua trước.

Hắn nhìn ra được, ý chí chiến đấu của Quang Minh thần hội đã tan rã. Đoàn kỵ sĩ thần thánh mặc dù đang chống đỡ dưới sự dẫn dắt ngoan cường của Goblyde, nhưng thế công của các tư tế không còn sắc bén như ban đầu. Hơn nữa, từ khi chiến đấu đến giờ, ngoại trừ lần giằng co với ma pháp sư hỏa hệ, tư tế chưa dùng đại hình Quang Minh thần pháp. Soffila cũng không nhắc nhở. Là quên sao?

Không thể nào, chẳng có ai trong chiến đấu lại quên vung quyền.

Đó chính là vì bảo tồn thực lực.

Trong chiến đấu bảo tồn thực lực không phải vì mê hoặc địch nhân thì chính là vì bảo đảm đường lui. Quang Minh thần hội rõ ràng không phải loại trước, vậy chứng minh, Soffila có ý rút lui. Sở dĩ gã chậm chạp không hành động, chắc là lo ngại quan hệ với giáo hoàng.

Hayden nghĩ thông suốt mấu chốt, lại càng quyết tâm dời trọng tâm từ tấn công sang phòng thủ. Chiến đấu đường đường chính chính như vậy thật sự rất không thích hợp, rất tổn hao binh lực và nguyên khí. Có lẽ, hắn có thể lựa chọn tiến công vào thời điểm Quang Minh thần hội rút lui chăng?

Oanh.

Tiếng vang thật lớn từ sau truyền đến.

Chẳng lẽ lính đánh thuê của Quang Minh thần hội mai phục trong thành đánh lén?

Hayden cả kinh quay đầu, một màn trước mắt lại làm cho hắn kinh ngạc đến ngây người.

Audis đang chiến đấu.

Nhưng đối tượng chiến đấu của hắn không phải lính đánh thuê mà là các pháp sư vong linh khác!

Bị tường đất chặt chẽ bảo vệ ở trung tâm, Frank một tay vẫy cốt đầu triệu xương khô, một tay vung ma pháp bổng sử dụng hỏa cầu công kích.

Đám pháp sư vong linh kia gọi tất cả vu thi, kỵ sĩ vong linh và xương khô về, toàn lực tấn công Frank.

Hayden nhíu mày. Hắn nhớ đến lo lắng trước đó của Rhodes, chẳng lẽ là vì Audis?

Hắn đoán chính xác.

Bởi vì Audis lấy thân phận ma pháp sư thổ hệ xuất hiện, cho nên các pháp sư vong linh khác ban đầu không biết hắn là vu yêu. Mãi đến khi hai tên pháp sư vong linh vừa mắt vu thi của một pháp sư vong linh khác, sinh ra một hồi chiến đấu tranh đoạt vu thi. Trận tranh đoạt này thập phần kịch liệt, khiến tinh thần lực bọn hắn mở rộng phạm vi, dần dần khiến cho các pháp sư vong linh khác chú ý, cuối cùng lan đến Frank và Audis.

Các pháp sư vong linh cảm nhận thấy liên hệ tinh thần giữa Audis và Frank, mới hiểu ra ma pháp sư thổ hệ trông không hề giống vu thi kia cũng là một con rối vong linh.

Trên thế giới này con rối vong linh có được linh hồn tự chủ chỉ có một loại –

Vu yêu.

Phát hiện này gần như khiến cho các pháp sư vong linh mừng đến phát điên. Bọn họ tức thì vứt chiến đấu ra sau đầu, dù sao Kanding đế quốc đối với bọn họ mà nói chỉ như một cố chủ cung cấp tiền tài và nguyên liệu, có nhiều tiền tài nguyên liệu hơn cũng không mua nổi vu yêu trong truyền thuyết.

Cho nên tinh thần lực của bọn họ dời đối tượng, hướng về phía Audis.

Nhìn bộ dáng triệu hồi xương khô vụng về của Frank, bọn họ khẳng định ngay đây chỉ là một pháp sư vong linh non nớt, cho rằng đoạt được vu yêu là việc vô cùng dễ dàng, chuyện không dễ dàng là làm thế nào đả bại đối thủ cũng đang nhìn chằm chằm. Nhưng sau khi hành động, bọn họ mới biết mình quá ngây thơ rồi, liên hệ tinh thần giữa vu yêu và pháp sư vong linh kia tuy không phải rất mạnh, nhưng không thể cắt đứt. Tựa như bọn họ cầm kéo, lại phát hiện phải cắt ánh sáng…

Tranh cướp con rối thất bại kích thích bọn họ mạnh mẽ. Bọn họ lập tức đổi chủ ý về phía Frank.

Kết quả chính là Hayden nhìn thấy một màn kia.

Cùng chú ý tới màn này còn có Rhodes. Hắn đang muốn nói cho Mundra, liền phát hiện vu thi ôm cậu đã chạy về hướng Audis rồi. Nhìn bóng dáng vội vã của cậu, Rhodes đột nhiên nhớ tới lão Mundra năm đó. Lại nói, tật xấu bao che khuyết điểm của thầy trò bọn họ chẳng hề khác biệt.

Các pháp sư vong linh khác tuy cũng tham gia chiến đấu, nhưng tuyệt đối không tập trung tinh thần lực như Mundra, may là như thế, Mundra vừa xuất hiện đã mạnh mẽ cướp đi vu thi của ba pháp sư vong linh.

Ba vu thi vốn đang tấn công Frank đột nhiên xoay người, đánh về phía pháp sư vong linh của mình.

Trong đó một pháp sư vong linh không kịp đề phòng, bị dính phải hỏa cầu, lập tức kêu thảm thiết.

Tiếng kêu thét luôn dễ dàng kích thích nỗi sợ hãi và ý chí phản kháng của người khác.

Pháp trượng xương cốt không ngừng múa may giữa không trung, nhóm xương khô chậm rãi chia làm hai phe, vụng về công kích đối phương. Một khúc xương tay xuyên qua thân thể một bộ xương khác, khung xương rơi trên mặt đất, một bộ xương mới lại chui ra từ đống bạch cốt, tiếp tục chiến đấu.

Các pháp sư vong linh rốt cục xuất toàn lực!

Nhưng mũi kiếm lại hướng về đồng bạn.

Rhodes gian nan vượt qua dòng xương khô về phía Mundra, chợt bị điểm đen nơi chân trời dọa tới mức biến sắc, “Cẩn thận!”

Mundra ngẩng đầu.

Một thanh trường kiếm từ trên trời lao xuống, đấu khí màu bạc xuyên qua bóng đêm, nhanh như sao băng.

Keng.

Kiếm bị cản lại, tạo thành một đường vòng giữa không trung, cắm mạnh xuống đỉnh đầu kỵ sĩ vong linh đã vung kiếm.

Hayden vọt tới bên người Mundra, một tay sử kiếm vẽ ra vòng tròn đấu khí, một tay chưa hết kinh hồn kéo cậu vào lòng. Hắn không dám tưởng tượng, nếu mình đến chậm nửa bước sẽ có hậu quả gì.

Như nhìn ra suy nghĩ của hắn, Mundra bình tĩnh nói: “Vu thi sẽ bảo vệ tôi.”

Hayden hơi quỳ gối, nhanh chóng hôn lên gò má cậu, khẽ cười: “Dù là vu thi ta cũng ghen tị.”

Đồng thời, Audis chỉ huy con rối thổ hệ nắm tay Frank, hình thành một kết giới thổ hệ vững chắc.

Đế quốc nội loạn là thời cơ cho Soffila và Goblyde nhìn thấy thắng lợi.

Tay Goblyde cầm trường kiếm, đấu khí như tia chớp quẩn quanh bên thân kiếm. Anh ta giơ kiếm lên, hô lớn: “Chiến đấu vì quang minh, vì tín ngưỡng, vì chính nghĩa!” Trường kiếm vung xuống, đấu khí quanh thân bắn ra xung quanh.

Kết giới thủy hệ của quân đoàn Tulip bị đánh đến rung chuyển, cuối cùng tan vỡ!

Bọt nước đầy trời như mưa rào, giọt nước như đầu đạn bắn loạn xạ, từ quân đoàn Tulip trên không giội xuống. May mắn có mấy người ma pháp sư hỏa hệ thông minh, dùng hỏa nguyên tố kết thành màn che, ngăn trở nước bắn đến, mới miễn cho toàn quân cao thấp chật vật, nhưng mà chính vì vậy, phòng thủ kiên cố của quân đoàn Tulip bị phá.

Soffila rất là hưng phấn, tay vung thần trượng, điểm nhỏ màu vàng từ đỉnh thần trượng từ từ mở ra.

“Chúng ta được nữ thần chiếu cố, thắng lợi chắc chắn thuộc về ta!”

Gã vừa dứt lời, phía sau đột nhiên sáng lên. Feid đáng lẽ đang trấn thủ tổng bộ Quang Minh thần hội lại mang vẻ mặt lo lắng xuất hiện giữa ánh sáng, “Giáo hoàng có lệnh, Quang Minh thần hội lập tức rút về thần điện!”

“Cái gì!”

Không chỉ Soffila và Goblyde chấn động, ngay cả các tư tế và thành viên đoàn kỵ sĩ thần thánh cũng ngây ngẩn cả người.

Một hồi chém giết đến bây giờ, vất vả lắm mới nhìn thấy hy vọng thắng lợi, thế mà lại phải rút lui?!

Soffila hỏi: “Feid! Ngươi có biết ngươi đang nói gì không?”

Ánh mắt không hề có tiêu cự của Feid tức thì dừng trên mặt gã, trong mắt không ngờ lại mang theo một chút cầu xin, “Thỉnh, lập tức lui lại!”

Ánh sáng rất nhanh tán đi, chỉ còn lại dư ảnh màu lục.

Soffila và Goblyde đứng giữa ngàn vạn người liếc nhau, đều nhìn ra kinh ngạc và do dự của đối phương. Ở Quang Minh thần hội, có năng lực sử dụng phân thân chỉ có giáo hoàng và con của ánh sáng, cho nên khẩu dụ Feid truyền đạt không thể là giả. Vậy tại sao? Tại sao không sớm không muộn cố tình chọn thời điểm cán cân chiến tranh vừa mới bắt đầu nghiêng về phía bọn họ!

Trong lòng Soffila cuồn cuộn không cam lòng nồng đậm.

Tuy Goblyde cũng rất không cam nguyện, nhưng lý trí lại kìm chế cảm xúc. Anh ta ngẩng đầu, quan sát tình thế song phương. Dù chính mình vừa thừa dịp Hayden không toạ trấn trong quân đoàn Tulip mà phá hủy thủy hệ kết giới, nhưng quân đoàn Tulip rất nhanh đã biến đổi đội hình, dùng thổ hệ kết giới bù lại khuyết điểm, bày ra trận hình trăng khuyết. Phá hủy kết giới, khiến cho bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, không dám tùy tiện tiến công, tình thế tốt đẹp vừa mới xây dựng đã bị mệnh lệnh của Feid phá hủy gần như không còn gì.

Mái tóc vàng chói mắt của Hayden lại lần nữa xuất hiện giữa trận doanh của quân đoàn Tulip, giống như một quyển sách thật dày đặt trên trang giấy sắp bị gió thổi bay, ổn định tất cả bất an.

“Lui lại!”

Anh ta hạ mệnh lệnh, ngay ngắn trật tự biến hóa trận hình.

Soffila nôn nóng hô: “Goblyde!” Nếu hiện tại rời đi, có nghĩa là từ bỏ hết thảy! Từ bỏ đánh lén, từ bỏ thành Putra, từ bỏ Kanding đế quốc, từ bỏ vinh quang của Quang Minh thần hội, thậm chí từ bỏ tín ngưỡng đối với nữ thần Quang Minh của rất nhiều quốc gia. Gã không biết tại sao giáo hoàng lại ra lệnh như vậy, nhưng sự tình tiến hành đến bước này, đã không còn đường lui.

Goblyde ngẩng đầu, ánh mắt kiên định như bàn thạch, “Ta là một kỵ sĩ thần thánh, ta nguyện trung thành với nữ thần và giáo hoàng!” Trường kiếm của anh ta chỉ về phía sau.

Soffila đau khổ nhắm mắt.

Gã biết, chiến đấu kết thúc.

Không chỉ ở thành Putra, còn cả Kanding đế quốc và Quang Minh thần hội.

Một kỵ sĩ dưới sự hướng dẫn của tiểu đội trưởng quân đoàn Tulip đi đến trước mặt Hayden, “Kearney dưới trướng tướng quân Dinand bái kiến nguyên soái Hayden các hạ!”

Hayden mỉm cười: “Tướng quân các ngươi làm tốt lắm.”

Kearney lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo, “Tướng quân Dinand là một vị tướng lãnh vĩ đại.” Gã dừng giây lát, lại nói, “Đương nhiên, đó hoàn toàn là do ngài ấy từng ở dưới sự lãnh đạo anh minh của nguyên soái Hayden. Tướng quân xin nguyên soái các hạ chỉ thị kế hoạch tác chiến.”

Hayden nhìn Quang Minh thần hội bắt đầu muốn lui, “Suy yếu, cho đi.”

“Dạ.”

Dù xem tình hình trước mắt, Quang Minh thần hội tất phải lui, nhưng mệnh lệnh này lại đến từ giáo hoàng ở Quang Minh thần điện xa xôi, khiến cho hắn không thể không giật mình, hơn nữa mệnh lệnh của ông ta là rút về Quang Minh thần điện, chứ không phải tạm thời rút lui. Tình huống này dễ khiến cho người hoài nghi trong Quang Minh thần điện xảy ra chuyện gì. Đương nhiên, cũng có khả năng là mưu kế dụ địch xâm nhập – nhưng hoàn toàn không có tác dụng với hắn, vì hắn không hề định truy đánh.

Một bộ xương khô đột nhiên chui ra trước mặt hắn.

Kearney hoảng sợ, đang định tiến lên, lại bị Hayden xua tay ngăn cản.

“Đến.” Miệng bộ xương phát ra giọng nói của Mundra.

Hayden mỉm cười, truyền đạt mục tiêu chiến thuật cho phó tướng, sau đó an tâm thoải mái giao vị trí thống soái cho y, bản thân quay về chiến trường pháp sư vong linh.

Kỳ thật trận chiến này không có gì nguy ngập.

Những pháp sư vong linh chiến đấu với Rhodes và Mundra trong quân đoàn pháp sư vong linh đế quốc xây dựng không có nhân vật cao minh nào. Pháp sư vong linh càng lợi hại càng thích độc hành, cũng không thích cám dỗ và trói buộc của đế quốc. Cho nên sau khi Rhodes, Mundra và Audis liên thủ, rất nhanh đã đánh bại đại bộ phận pháp sư vong linh, những tên còn lại thấy không ổn lập tức bỏ trốn mất dạng.

Biển xương khô cuồn cuộn dần dần hết sóng gió, trở lại yên lặng, nhưng bạch cốt vẫn lưu trong thành Putra, như nhắc nhở bọn họ, trận chiến rúng động lòng người kia không phải ảo giác.

Quang Minh thần hội bị đế quốc xua đuổi chậm rãi rời khỏi thành Putra, lui về hướng Sangtu.

Chiến tranh kết thúc.

Ít nhất, tạm thời kết thúc.

Rhodes và Mundra đang kiểm kê chiến lợi phẩm. Những pháp sư vong linh kia cấp bậc không cao, nhưng trong tay có mấy vu thi không tồi, hai người bọn họ cùng ngồi chia của – hoặc là nói, Rhodes thu những con rối Mundra không thèm chọn.

Frank bị con rối thổ hệ đặt xuống, vừa quay đầu liền nhìn thấy Audis đang đứng bên cạnh ngắm cậu.

“Trời sáng rồi!”

Không biết ai hô to một tiếng.

Tất cả mọi người nhìn về hướng đông. Màn đêm khôn cùng bị ánh rạng đông thẩm thấu một tầng màu trắng mỏng manh, tựa như quyển sách bị nhấc lên một góc, câu chuyện mở ra một trang mới, thành Putra cũng vậy.

“Audis,” Frank nghiêm túc nhìn Audis, “Cậu còn thiếu mình…”

Tiếng hoan hô như sóng triều dâng, nhấn chìm giọng nói của cậu.

Frank nhìn gương mặt không chút biểu tình của Audis, trong lòng hơi sốt rột, đang muốn lớn tiếng hơn nữa, Audis lại nghiêng đầu sang chỗ khác, dựa vào thành ghế mà ngủ.

Cậu ấy mệt rồi, vừa rồi trong lúc chiến đấu, cậu ấy liều mạng bảo vệ mình đến thế mà.

Frank dùng ánh mắt nhẹ nhàng vuốt ve hình dáng hắn.

Kỳ thật có đáp án hay không cũng không quan trọng, quan trọng là… bọn họ vĩnh viễn ở bên nhau.

Mundra không để ý Rhodes kêu oang oang, bỏ con rối đoạt được vào túi không gian, ánh mắt theo bản năng tìm kiếm Hayden.

“Anh ta đang thương lượng với thành chủ về việc trùng kiến thành Putra sau cuộc chiến.” Gregory giống như xương khô lặng lẽ xuất hiện.

Mundra hỏi: “Chỗ nào?”

Gregory chỉ một hướng.

Mundra quay đầu bước đi.

“Uy.” Gregory gọi.

Dù cảm thấy hơi dư thừa, nhưng Mundra ngẫm nghĩ, vẫn quay đầu lại.

Một vật nhỏ bị ném đến.

Trước người Mundra nhảy ra một bộ xương khô vươn tay tiếp lấy đồ vật, sau đó đưa tới trước mặt cậu. Trong mắt Mundra hiện lên kinh ngạc, bàn chải của cậu?

“Mặc dù cậu kiên quyết đưa cho tôi, nhưng tôi vẫn thấy vật về cố chủ thì tốt hơn.” Gregory hơi dừng lại, cười nói, “Còn có, cậu mặc đồ con gái rất xinh đẹp.”

Mundra cầm bàn chải thử chà trên người bộ xương vài cái, xác định không có hư hao gì, mới gật gật đầu với y, xoay người tiếp tục đi.

Ý cười nơi đáy mắt Gregory khi nhìn thấy Audis thì từ từ biến mất, sau đó im lặng đi cùng hướng với Mundra.

Thành Putra gặp phải công kích gần như bị phá hủy một nửa giống như Fariel.

Thành chủ vì thế suýt nữa bạc trắng tóc.

May mắn trong thành không ít quý tộc là nội ứng khi bị Hayden hạ lệnh thu thập liền lựa chọn phản kháng, thành chủ nhân cơ hội thu hồi tài sản của bọn họ, còn báo cho Ciro để tước danh hiệu quý tộc của họ.

Mặt khác, Hansen dẫn theo Darren phụ trách áp tải lương thực hai ngày sau đến nơi, giảm bớt rất nhiều áp lực thiếu lương thực trong thành, cũng vỗ yên dân chúng đang khủng hoảng.

Hayden lưu lại một bộ phận binh lính tham gia xây dựng, sau đó đích thân cùng Dinand đi tuần tra biên cảnh, xác định Quang Minh thần hội và binh lính Sangtu đã hoàn toàn rời khỏi lãnh thổ đế quốc, mới mang theo Mundra, Rhodes, Frank và Audis về Fariel bằng ma pháp trận.

Lúc bọn họ về đến nơi, đã là đêm khuya.

Mundra và Rhodes về nhà Hayden, Frank vốn muốn mang Audis về nhà Charlie, nhưng nghĩ đến sau khi hắn tỉnh lại còn chưa gặp người trong gia tộc Dana, liền đưa hắn về nhà Dana trước.

Hayden đi hoàng cung.

Ciro đang chờ hắn báo cáo. Dù trước đó đã có sứ giả báo cáo tình hình, nhưng hắn vẫn cảm thấy bất an. Quang Minh thần hội tùy tiện rời khỏi khiến hắn ngửi thấy mùi âm mưu, nhưng đáp án của Hayden cũng không thể cởi bỏ nghi ngờ và bất an của hắn.

“Cậu nói, xuất hiện là Feid chứ không phải giáo hoàng?” Ciro ngồi sau bàn, cố gắng ép mình vào cảnh tượng Hayden miêu tả, tưởng tượng tình cảnh lúc đó.

Hayden nói: “Ta nghĩ, có lẽ nguyên nhân ở trong Quang Minh thần điện.”

“Trong Quang Minh thần điện.” Ciro nhướng mày, “Chẳng lẽ là phong ấn kia?”

Hayden hỏi: “Ý ngài chỉ phong ấn ma quỷ của Quang Minh thần điện trong truyền thuyết?”

Ciro chậm rãi nói: “Hoặc là ý chỉ của nữ thần.”

Hayden đáp: “Ta hy vọng là cái sau.” Nếu phong ấn của Quang Minh thần điện thật sự xuất hiện vấn đề, thả ra con quỷ kia, toàn bộ Mộng đại lục sẽ gặp nguy hiểm. Nếu như là cái sau, ít nhất chứng tỏ nữ thần Quang Minh không muốn trở mặt với đế quốc, đó là tin tốt.

Ciro khoát tay: “Mặc kệ là cái nào, hiện nay xem, cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu với đế quốc, ít nhất cho chúng ta thời gian tranh thủ nghỉ ngơi và hồi phục.” Kanding đế quốc một năm nay liên tiếp gặp biến cố, tuy không đến mức làm lung lay căn cơ đế quốc, nhưng lại khiến cho đế quốc nguyên khí đại thương, hiện giờ bọn họ cần nhất là thời gian, thời gian khôi phục nguyên khí.

Hayden chuyển đề tài: “Đệ nhất công chúa Biyage ngồi mốc ở đế quốc đến thành quen sao?”

Ciro nói: “Nàng lúc nào cũng hỏi nguyên soái Hayden ở đâu.”

Hayden kinh ngạc nhướng mày.

“Xem ra mị lực của cậu bay xuyên biên giới.” Ciro một tay chống má, ánh mắt nhìn đến không phải là ghen tị, mà là vui sướng khi người gặp họa, “Ta nghĩ đến lúc đế quốc gặp phải tai họa, có thể đem cậu đi đổi được giá tốt.”

Hayden nhướng mày: “Ngài biết ta hiện tại cũng giống ngài.”

Ciro nói: “Ta và Soso? Chúng ta đã đi vào điện phủ hôn nhân.”

Hayden đáp: “Ta đang chuẩn bị.”

Đại khái nghĩ đến Mundra, tươi cười của Ciro dần dần thu lại, “Về việc pháp sư vong linh lâm trận làm phản, cậu có ý kiến gì không?”

Hayden nói: “Không thể nói là làm phản, bọn họ chẳng qua chỉ là… kiệt ngạo bất tuân.”

“Như vậy sẽ không có bất cứ giá trị gì cho đế quốc.” Giọng Ciro lạnh như băng, “Kanding đế quốc tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho những quân nhân tấn công chiến hữu tại thời khắc mấu chốt! Ta sẽ càng không vì những tên tư lợi như vậy mà đối kháng với cả đại lục.”

Bắt đầu dùng pháp sư vong linh là một việc cực kỳ mạo hiểm và lớn mật đối với hắn, ngoại trừ sợ hãi và bài xích của dân chúng với pháp sư vong linh, thái độ của những quốc gia khác với vong linh pháp sư cũng mang đến cho hắn áp lực cực lớn. Hắn vốn bất đắc dĩ không thể không dùng pháp sư vong linh để đối phó Quang Minh thần hội bù lại chiến lực không đủ của đế quốc, nhưng hiện giờ Quang Minh thần hội dường như gặp phải đại họa, như vậy, giá trị lợi dụng của pháp sư vong linh liền rớt mạnh, vừa lúc sai lầm của bọn họ cho hắn cơ hội tốt nhất để trừ bỏ.

Đương nhiên, chuyện này có một trở ngại, chính là thái độ của Hayden.

Từ lúc Hayden một mình xông vào Quang Minh thần điện vì Mundra, hắn đã biết rõ tầm quan trọng của Mundra với vị bạn tốt, thân tin và đồng bạn này, cho nên muốn giải quyết viên mãn chuyện kia mà không làm tổn thương quan hệ giữa hai người.

Hayden làm bạn với Ciro nhiều năm, đương nhiên hiểu được suy nghĩ của hắn. Trên thực tế, đứng ở góc độ quân nhân và nguyên soái đế quốc, hắn cũng không thể dễ dàng tha thứ cho những pháp sư vong linh không tuân thủ quy củ quân đội như vậy, cho nên hắn ngẫm nghĩ giây lát rồi nói: “Mundra và Rhodes là ngoại lệ.”

Ciro nở nụ cười, “Đương nhiên, bọn họ một người là phu nhân nguyên soái Navister, một người là ma pháp sư cung đình đế quốc.”

Dù đã được Ciro cam đoan, nhưng Hayden vẫn không quá chắc chắn phản ứng của Mundra.

Khi hắn về đến nhà, Mundra đã đi ngủ.

Áo ngủ tơ tằm màu trắng vẽ đường cong thân thể cậu, cái mông đầy đặn mượt mà như im lặng chào mời, Hayden hết ngay mỏi mệt, bắt đầu rục rịch. Hắn nhịn không nổi hôn lên gáy cậu.

Mundra hơi mở mắt, “Hayden.”

“Ừ.” Hắn hôn tiếp lên môi cậu.

Mundra đáp lại trong vô thức.

Ngón tay Hayden với vào y phục cậu bé, sờ soạng trên bụng, dùng hành động lặng lẽ hỏi.

Mundra bị khơi mào cảm giác, xoay người lại, hai chân thoáng cong lên, nheo mắt nhìn hắn.

Hayden chen vào giữa hai chân cậu, ngón tay thành thạo vuốt ve mỗi một tấc thân thể cậu.

“Hayden.” Mundra nâng hai chân kẹp lấy người hắn.

“Ta nghĩ ta đã biết tại sao Quang Minh thần hội lui quân sớm như vậy rồi.” Hayden hôn xuống ngực cậu.

Mundra khó hiểu mở to hai mắt.

Hayden cởi quần áo của cậu, cười xấu xa: “Bởi vì bọn họ muốn chừa cho ta chút thể lực làm việc ta muốn làm.”

Đêm tối lui biến, ánh bình mình dần dần lộ ra.

Dù tối qua bị giày vò đến nửa đêm, Mundra vẫn dậy thật sớm, ngồi trong thư phòng chà vu thi và kỵ sĩ vong linh mới thu được. Thời điểm này trong ngày phu nhân Trinity chưa bao giờ quấy rầy, cho nên thư phòng rất yên tĩnh.

Hayden dựa vào khung cửa, nhìn cậu vui vẻ chà lau thân thể người đàn ông khác, rốt cục nhịn không được mở miệng nhắc nhở sự tồn tại của mình, “Em có muốn làm việc gì không?”

Mundra nói: “Tôi đang làm đây mà.”

Đáp án này thật là…

Hayden nhếch môi, đi đến phía sau cậu, ôm thắt lưng nhóc con, kéo giãn khoảng cách giữa cậu và kỵ sĩ vong linh trước mặt, “Nói thí dụ như, đến một nơi khác, chỉ có hai chúng ta thôi.”

Mundra nói: “Còn chỗ nào có chiến trường?”

Hayden đáp: “Ờm, có lẽ chúng ta có thể trà trộn vào Shamanlier, sau đó gây ra vài chuyện.”

Ánh mắt Mundra sáng lên.

Hayden ôm cậu, nhớ tới cuộc nói chuyện trước đó với Ciro, tâm tình hơi nặng nề, “So với việc em biết được từ nơi khác, ta càng hy vọng có thể đích thân nói cho em.” Hayden ngừng một chút, “Về sau, chỉ có em và Rhodes là hai pháp sư vong linh có thể hành tẩu dưới ánh mặt trời của đế quốc.”

Mundra quay đầu nhìn hắn, “Frank thì sao?”

“Đương nhiên cậu ấy cũng vậy.” Hayden nói: “Đây là xuất phát từ suy tính của đế quốc, hy vọng em có thể hiểu.”

Đầu Mundra nghiêng sang một bên, “Tại sao?”

“Nói tiếp nữa rất là phức tạp. Bao gồm hình tượng từ trước đến nay của pháp sư vong linh, lập trường chính trị của đế quốc, còn có…”

“Tại sao lại muốn tôi hiểu?”

“Băn khoăn của ngài là dư thừa, nguyên soái. Đối với pháp sư vong linh, không tồn tại hai từ đồng bọn.” Rhodes xuất hiện ngoài cửa thư phòng, trong tay cầm một đống sách, “Pháp sư vong linh là cô độc.”

Hayden nói: “Như vậy xin hỏi pháp sư vong linh cô độc, tại sao ông lại xuất hiện ở đây?”

Rhodes hưng phấn ôm sách tiến vào, “Ta tìm rất nhiều sách liên quan đến tử thần, muốn cùng Mundra nghiên cứu chút, làm thế nào để sử dụng thú phệ hồn.”

Vừa nghe đến thú phệ hồn, Mundra quả nhiên có hứng thú.

Trong một phòng pháp sư vong linh, kỵ sĩ vong linh và vu thi, kỵ sĩ kiêm ma pháp sư rất nhanh bị ngó lơ.

Trong tích tắc ra khỏi cửa, Hayden âm thầm thề trong lòng: Phải lập tức đi xin nghỉ phép, dẫn Mundra cao chạy xa bay!

Kanding đế quốc và Quang Minh thần hội chiến đấu một đêm, kết thúc bằng sự thất bại của Quang Minh thần hội, chấn kinh toàn bộ Mộng đại lục. Dù song phương đều lớn mạnh khiến rất nhiều người không thể đoán trước kết quả, nhưng cuộc chiến tranh này chấm dứt quá nhanh quá đột ngột.

Hoàng đế Shamanlier sau khi thu được tin tức, thậm chí còn thất thố bật thốt lên: “Chẳng lẽ nữ thần bị chiến tranh dọa sợ?”

Những lời này bị các nhân sĩ có tâm sửa chữa trau chuốt truyền khắp Mộng đại lục. Rất nhiều người đoán Quang Minh thần hội sau khi biết chuyện này nhất định sẽ giận dữ, tuy không đến mức xuất động quân đội như cuộc viễn chinh đánh Kanding đế quốc, nhưng cũng sẽ cảnh cáo Shamanlier câm miệng, dù sao, với chiến bại mới đây của Quang Minh thần hội, bọn họ cần một cơ hội để dựng lại uy danh.

Nhưng mà không có.

Quang Minh thần hội giống như lập tức rời khỏi vũ đài lịch sử của Mộng đại lục, mai danh ẩn tích.

Trên thực tế, không phải Quang Minh thần hội không muốn dựng lại uy danh, nhưng bọn hắn hiện giờ đang gặp phải vấn đề tồi tệ nhất từ trước tới nay.

Khi Goblyde và Soffila mang theo nghi vấn và lửa giận đầy mình trở lại Quang Minh thần điện, lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người.

Giáo hoàng nằm trên giường, ai nấy đều thấy được, ông ta sắp chết…

Lời tác giả: Chính văn kết thúc. Chớ có đi, còn có phiên ngoại Audis x Frank nữa. o[∩_∩]o~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.