Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam Vong Tích

Chương 86: Chương 86: Tìm kiếm linh hồn (sáu)




Chết?

Một câu nhẹ nhàng sơ sài của Mundra đóng băng toàn trường.

Hai tay Murdoch chống quải trượng, chậm rãi đảo mắt qua Audis lẳng lặng nằm trên giường như đang ngủ say, thân thể run rẩy khó nhận ra.

Gregory đứng gần ông ta nhất, theo bản năng muốn vươn tay đỡ, nhưng khoảnh khắc sắp đụng tới góc áo liền dừng lại, sau đó yên lặng rụt tay về, giống như chưa có gì phát sinh.

Hayden lo lắng nhìn Frank.

Sắc mặt cậu vẫn bình tĩnh, bình tĩnh đến mức giống như pho tượng không có ý thức, linh hồn yếu ớt vừa bị câu nói kia hút ra ngoài.

Olivia đánh vỡ im ắng như tờ, lạnh lùng nhìn Mundra, trong mắt tràn đầy hoài nghi, “Còn chưa đọc chú ngữ, ngươi dựa vào đâu nói trò ấy đã chết?”

Mundra đáp: “Linh hồn anh ta không còn ở đây.”

Olivia cười lạnh: “Ta đoán kế tiếp ngươi sẽ nói lời trong dự tính đúng không? Có phải ngươi sắp bảo, dù sao trò ấy cũng chết rồi, thân thể không còn tác dụng nữa, cho nên dùng để làm vu thi rất tốt?”

Mặt Mundra không đổi sắc: “Xác chết không có linh hồn không thể làm vu thi.”

Olivia thu hồi khóe miệng chê cười, cau mày: “Ngươi nói thật chứ?”

Rhodes nắm cổ phụ họa: “Là thật.”

Olivia nói: “Phương thức này chưa từng có người thử qua, có lẽ nguyên lý của nó sẽ vượt qua phạm vi lý giải của các ngươi. Ví dụ như, linh hồn của Audis sẽ trở về từ thế giới khác.”

Mundra nghiêng đầu ngẫm nghĩ, tiếp tục trầm mặc.

Frank giống như đột nhiên giật mình tỉnh lại, hô hấp dồn dập, lảo đạo vọt tới bên người Vincent, mong chờ nhìn ông ta, “Thỉnh ngài, không, cầu ngài thử xem. Đọc chú ngữ thử xem.”

Vincent quay đầu nhìn Olivia.

Olivia gật đầu.

“Được rồi.” Vincent lấy ma pháp trượng, vừa khua tay vừa đọc chú ngữ trên giấy.

Tất cả ánh mắt đều nhìn Audis chằm chằm, sợ bỏ qua động tác khe khẽ tỉnh lại của hắn.

Nhưng không có.

Vincent đã niệm xong chú ngữ ba phút đồng hồ.

Audis vẫn giống một thi thể nằm trên giường, không hô hấp, không tim đập, không có phản ứng gì.

Bị Frank khẩn cầu, Vincent đọc một lần nữa, kết quả vẫn không thay đổi.

Vincent nói: “Phương pháp này chưa từng có người thử qua, khả năng thất bại rất lớn.”

Lửa hy vọng dần ảm đạm trong mắt Frank cuối cùng bị dập tắt.

Olivia hỏi: “Có biện pháp sửa chữa không?”

Vincent cười khổ: “Chưa từng có người làm thử tức là chưa từng có ai thất bại, chưa có người nào thất bại thì sao có người đi suy nghĩ biện pháp sửa chữa được?”

Frank thất hồn lạc phách đi về phía Audis, ngồi xuống bên giường, dùng đầu ngón tay quyến luyến vuốt ve gương mặt lạnh như băng của hắn.

Murdoch thở dài một hơi, chầm chậm đến bên cạnh, nhẹ nhàng đè bờ vai cậu: “Đứng lên đi đứa nhỏ. Nếu Audis nhìn thấy cháu ở bộ dạng này, nó sẽ không vui đâu.”

Frank cắn môi, cố gắng không để tiếng khóc của mình giày vò ông lão cũng đang đau khổ, “Cháu thà để cậu ấy không vui, có lẽ như vậy, cậu ấy sẽ đứng lên, đứng lên tức giận với cháu.”

Murdoch nhắm mắt, “Nó sẽ không tức giận với cháu.”

“Mỗi lần cậu ấy tức giận sẽ giống như bây giờ, không nói một lời… quen thói xấu tính, tên đáng ghét này.” Frank không nhịn được run rẩy, vùi đầu thật sâu vào vai Audis, mong độ ấm trong trí nhớ có thể lần nữa bao trùm chính mình. Nhưng cho dù chờ đợi bao lâu, vây quanh cậu vẫn mãi là lạnh lẽo và hư không.

Trong lúc đó, Hayden lén lút dịch đến phía sau Mundra, nhẹ giọng hỏi: “Có biện pháp nào gọi được linh hồn cậu ấy về không?” Hắn không dám lớn tiếng, tránh đáp án phủ định của Mundra lần thứ hai tổn thương Frank và Murdoch đang đau lòng muốn chết.

Mundra cúi đầu trầm tư một lúc lâu, hiển nhiên vấn đề này vượt qua phạm trù tri thức thường ngày của cậu, khiến cậu không thể không nghiêm túc suy nghĩ: “Nếu linh hồn anh ta đủ mạnh, có lẽ có thể.”

Ánh mắt Hayden sáng lên, ngay cả Vincent và Olivia đứng cạnh cũng nhìn lại đây.

Mundra nói: “Có điều tinh thần lực của anh ta đã tiêu hao hết, ý thức linh hồn rất yếu ớt.”

Hayden hỏi: “Cho nên?”

Mundra nói: “Linh hồn suy yếu sẽ bị ăn sạch.”

Thân thể Murdoch chấn động, quay đầu nhìn.

Frank cũng nghe được những lời này, ngẩng đầu, mờ mịt quan sát cậu hồi lâu, đột nhiên kịp phản ứng, qua quýt lau nước mắt, vội vàng hỏi: “Hiện giờ nếu chúng ta tìm được linh hồn cậu ấy, có phải sẽ có thể cứu được cậu ấy không?”

Hayden nói: “Linh hồn người chết đi nơi nào?”

“Vong linh giới.” Mundra đáp, “Trừ phi biến thành vu thi và kỵ sĩ vong linh, như vậy linh hồn sẽ ở lại thế giới này.”

Olivia hỏi: “Cho nên vu thi và kỵ sĩ vong linh vẫn có linh hồn à?”

Mundra gật đầu: “Đúng vậy.”

Olivia hỏi tiếp: “Bọn họ có ý thức không?”

Mundra ngẫm nghĩ: “Tôi chỉ có thể đơn phương ra mệnh lệnh.”

Frank một lần nữa dấy lên hy vọng, kích động bước lại, “Nếu tìm được linh hồn Audis, cậu ấy có thể sống lại không?”

Mundra đáp: “Không biết.” Cậu đoán Audis chết bởi vì linh hồn của hắn đã không còn ở thế giới này, không thể cảm ứng thấy. Nhưng thân thể hắn vẫn luôn bị đóng băng, còn bảo quản rất khá. Nếu chú ngữ của Vincent có tác dụng, không chừng có thể cứu được. Đối với điều này, cậu cũng rất ngạc nhiên.

Frank hỏi: “Vong linh giới ở đâu?”

Mundra nói: “Cậu có thể tự sát, tự khắc sẽ đến đó.”

Frank ngẩn ngơ: “Nhất định phải chết mới đến được?”

Mundra đáp: “Đó là nơi người chết ở.”

Vincent nói đầy thâm ý: “Hmm, trước kia ta vẫn cho rằng vong linh giới chỉ là lời đồn, nếu vong linh giới thật sự tồn tại, vậy lời đồn Mundra giữ chìa khóa đi vong linh giới có phải sự thật không?”

Frank đang uể oải chợt ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời nhìn Mundra.

Mundra không lên tiếng.

Hai tay Hayden đáp trên vai cậu, dịu dàng hỏi: “Nơi đó rất nguy hiểm sao?”

Mundra nói: “Thầy bảo không thể đi.”

Frank há miệng thở dốc, lập tức thất lạc nhắm mắt.

Mọi người lại trầm mặc.

Tuy Frank và Murdoch rất muốn cứu Audis, nhưng không thể cưỡng ép Mundra mạo hiểm vì bọn họ, cho dù bọn họ kéo đi, chưa chắc Mundra đã nghe. Về phần Vincent, Olivia và Hayden càng là ba trụ cột lớn của đế quốc, dù họ sẵn lòng đi, bọn họ lại không thể ích kỷ như vậy.

Frank cúi đầu, hai tay nắm chặt vạt áo. Vốn tưởng rằng sự tình có thể chuyển biến, nhưng hóa ra, chỉ là nhảy từ một ngõ cụt này vào ngõ cụt khác mà thôi.

Vincent đóng băng Audis lại, Murdoch phái người khiêng về mật thất.

Đoàn người mang theo tâm sự rời đi.

Trên đường về, Rhodes trịnh trọng cảnh cáo: “Ngàn vạn lần đừng đáp ứng đi vong linh giới.”

Mundra không lên tiếng.

Rhodes nói: “Dù ngươi có mang linh hồn Audis về được, hắn cũng không thể sống lại.”

Mundra kinh ngạc nghiêng đầu, “Tại sao?”

Rhodes đáp: “Vong linh giới là nơi linh hồn tụ tập, linh hồn Audis nếu như không bị cắn nuốt thì chính là cắn nuốt những linh hồn khác, biến thành linh hồn mạnh mẽ hơn. Thân thể ban đầu của hắn sẽ không chịu đựng nổi.”

Mundra dừng bước, híp mắt: “Ông biết rất nhiều.”

Rhodes giận dữ: “Ta và thầy ngươi từng đi vong linh giới nhìn trộm, nó tạo thành ác mộng cả đời ta không thể giũ bỏ.”

Mundra hỏi: “Chỉ nhìn trộm thôi?”

Rhodes do dự một lát mới trả lời: “Để chế tạo vu yêu. Thầy ngươi định tách linh hồn từ trong thân thể ra, chờ luyện chế thân thể thành công lại đem linh hồn thả vào. Nhưng sau khi luyện chế thân thể thành công, chúng ta mới phát hiện linh hồn ban đầu trở nên quá yếu ớt, không thể tiến vào thân thể đã cải tạo, cho nên ta và thầy ngươi muốn đến vong linh giới tìm một linh hồn thích hợp.”

Mundra hỏi tiếp: “Tìm được không?”

Rhodes lắc đầu: “Chế tạo vu yêu không phải chuyện đơn giản, thời thời khắc khắc phải chú ý độ phù hợp giữa thân thể và linh hồn. Rất nhiều vu yêu không chịu nổi thống khổ trên cơ thể, thực ra là tốc độ lớn của linh hồn bọn hắn không đuổi kịp tốc độ cơ thể phát triển. Chúng ta vốn định làm thí nghiệm, đáng tiếc tài liệu không đủ. Vừa lúc thầy ngươi gặp Kastalon II đang tuần tra các địa phương, bèn dùng một quyển trục triệu hoán đổi lấy quyền được hoàng đế hỗ trợ sưu tập tài liệu. Ta và thầy ngươi ngồi mốc trong hoàng cung đế quốc hơn một năm mới thu thập tư liệu được chỉnh tề.”

Nói tới đây, hắn dừng lại, dù Mundra thúc giục thế nào cũng không chịu nói thêm gì nữa. Nhìn ánh mắt khó hiểu của Mundra, Rhodes nhịn không được cười khổ. Làm sao hắn có thể nói cho cậu biết, bởi vì tham luyến hoàng cung vinh hoa phú quý, cho nên hắn trộm rời khỏi lão Mundra, khổ tâm học ma pháp thổ hệ, sau đó cởi kiện áo bào pháp sư vong linh rộng thùng thình che dấu toàn thân, hưởng ứng lệnh triệu tập trở thành một ma pháp sư cung đình có thể quang minh chính đại đi dưới ánh mặt trời và hưởng thụ quyền quý.

Cho dù hắn phản bội tình bạn giữa mình và lão Mundra, lão Mundra vẫn tìm được hắn, đưa cho hắn một quyển trục triệu hoán, để tránh khi thân phận hắn bị vạch trần sẽ lâm vào nguy hiểm. Quyển trục này hắn vẫn không dám dùng, vô luận ở thời khắc nguy hiểm cỡ nào, hắn đều lưu giữ, mãi đến khi Mundra bị Quang Minh thần hội đưa lên đài hỏa hình – cũng chỉ sử dụng dưới tình huống như thế, hắn mới cảm thấy mình không cô phụ tình cảm của lão Mundra khi đưa cho hắn quyển trục này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.