Trải qua một trận chiến phản kích tự vệ chịu đựng gian khổ đấu trí so dũng, cuối cùng Tuyền Cơ nhường đất bồi tiền, thu thập xong Đại ma vương dấm chua điên cuồng, đương nhiên, Đại ma vương cũng phải lấy được quyền chia sẻ giường của Tuyền Cơ lần nữa.
Lam Tích ở phòng bếp cọ rửa nửa ngày, thật sự là ngâm điểm tâm thành cơm trưa, lại mời hai người dùng cơm, thời gian rất vừa vặn. Ôi, làm thuộc hạ của người ta a, muốn có mắt nhìn như vậy cũng không phải là một hai ngày có thể rèn luyện được!
Tuyền Cơ vừa ăn món ngon Lam Tích đưa lên, vừa “tha thứ” mà khen ngợi nói: “Lam Tích, sau này nam nhân nào ngươi lấy nhất định hạnh phúc chết được! Thật sự là ăn ngon quá!”
Lam Tích lại có chút ngượng ngùng, Tuyền Cơ còn muốn kéo nàng ngồi xuống cùng ăn cơm, Lam Tích làm sao đồng ý, biết tính tình của Tuyền Cơ lại không thể trực tiếp cự tuyệt, đành phải nói có việc cần làm, chuồn mất.
Tuyền Cơ liếc tên đứng bên cạnh dựa tường quan sát một cái, u buồn nói: “Huynh xem, có huynh ở đây chẳng ai chịu ăn cơm với ta.”
Kỉ Kiến Thận cười ha ha, ôm nàng nói: “Ta ăn với nàng không phải tốt hơn nàng ấy nhiều sao?” Lam Tích càng lúc càng hiểu chuyện, biết hắn muốn ở cùng Tuyền Cơ, vậy nên mới trốn nhanh như vậy.
Hai người huynh trêu ta ta trêu huynh, một bữa cơm cũng day dưa vô cùng.
“Công chúa tới Kỉ quốc rồi, phải an bài thế nào đây!” Tuyền Cơ không nhịn được hỏi vấn đề đặt trong lòng đã lâu này ra.
Quả nhiên Đại ma vương cười vô cùng đắc ý: “Đã tới Kỉ quốc tự nhiên phải sắc phong làm Hậu rồi.”
Tuyền Cơ bĩu môi nói: “Huynh cứ việc bỏ ta đi! Bỏ ta rồi, vừa lúc thuận tiện cho huynh lấy một trăm mấy chục người, phi tần thành đàn, tận hưởng phúc tề nhân!”
“Nói ra rất phóng khoáng, miệng thì trề ra cả thước rồi.” Kỉ Kiến Thận giễu cợt đưa tay vuốt chóp mũi của nàng một chút.
Tuyền Cơ hừ một tiếng hất khuôn mặt nhỏ nhắn nói: “May mắn lúc trước ta kiên quyết không gả cho huynh! Bằng không bây giờ không biết bị thê thiếp nào của huynh hại rồi!”
Kỉ Kiến Thận vừa nghe thì biết nàng đã nghe được chuyện hôm nay Lưu thị bị xử tử, không đồng ý nói: “Ta cũng không phải Nhạc Nghịch, làm sao để nội bộ mâu thuẫn.”
“Đúng vậy, đối với nữ nhân huynh rất có biện pháp mà.”
“Ai nói? Ta đối với nàng thì không hề có biện pháp.”
“Huynh lại lời ngon tiếng ngọt, ta không mắc lừa huynh!”
“Thật sự không mắc lừa?”
“Hừ!” Nói là không mắc mưu, nhưng trong mắt tràn đầy ý cười. Sớm đã không có nửa phần tức giận.
Cho đến lúc Kỉ Kiến Thận đi xử lý công việc, Tuyền Cơ bị mỹ nam lừa đến mơ hồ bỗng mới nhớ ra, trước sau không có hỏi đến cách an bài Nhạc Linh công chúa. Tên giảo hoạt này!
***
“Cái gì? Ta cải trang thành công chúa?” Tuyền Cơ nhìn thấy lễ phục công chúa Lam Tích đưa tới, giật mình nói.
“Tạm thời là phân phó như vậy, tiểu thư không cần hỏi nhiều, nhanh chóng đổi trang phục đi.” Lam Tích khẳng định nói.
Tuyền Cơ chớp chớp mắt. Nếu mình giả dạng làm công chúa, vậy Nhạc Linh thật thì sao?
Bình tĩnh mà xem xét, nàng giả mạo công chúa, đương nhiên là biện pháp ổn thỏa nhất, quan viên địa phương kiểm soát đội ngũ thế nào đi nữa cũng không thể lục soát trên người công chúa. Nàng là người bắt mắt nhất trong đội ngũ đưa dâu nhưng cũng lại là người dễ bị xem nhẹ nhất.
Chỉ là mấy tên thái giám cung nữ xuất cung cùng công chúa lại không phải là người mù, bọn họ liếc mắt một cái thì nhận ra mình là hàng giả liền.
Mới vừa sáng sớm đã bị tống đến một tòa trang viện ở ngoại thành rồi, chỉ nghe nói đây là tài sản riêng của phụ mẫu thân sinh của vị công chúa Nhạc Linh này, công chúa sẽ lưu lại ở đây khoảng một canh giờ để bái biệt phụ mẫu, sau đó mới khởi hành tiến về Kỉ quốc. Mà bọn họ sẽ trà trộn vào đội ngũ đưa dâu của công chúa ở đây.
Giờ phút này đã là tên trên dây không thể không bắn rồi, Tuyền Cơ tin tưởng Đại ma vương tuyệt đối có năng lực thu phục hết thảy khó khăn, cho nên nghe thay quần áo, lại gọi Lam Tích, giúp nàng trang điểm chải đầu.
Sau khi thu thập thỏa đáng, Tuyền Cơ đi đến bồn nước nhìn một cái, bản thân mình sau khi dịch dung gương mặt bình thường, vì được Lam Tích trang điểm chải đầu một trận xong lại trở thành một gương mặt có thể để người khác nhìn được rồi. Quả nhiên là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân mà.
Lam Tích đưa Tuyền Cơ đến tiền thính, hai thiếu nữ trang điểm theo kiểu cung nữ tiến lên nghênh tiếp. Một trái một phải đỡ Tuyền Cơ đi ra khỏi phòng khách trực tiếp đi lên xe ngựa.
Thị vệ với những người đi theo cùng chỉ đứng xa xa, quả nhiên là không có ai dám ngẩng đầu lên mạo phạm mà nhìn đến công chúa.
Mãi đến khi đoàn xe xuất phát đi ra đường cái, Tuyền Cơ ngồi trong xe vẫn còn có chút không dám tin, bản thân mình lại có thể thay thế thân phận Nhạc Linh dễ dàng đến thế.
Nhạc Nghịch hòa thân với Kỉ quốc, chẳng qua cũng chỉ là kế tạm thời, nghi thức đưa dâu của công chúa đều do chủ sứ, phó sứ, hai trăm tên thị vệ cộng thêm bốn thị nữ, hai thái giám hợp thành. Những thứ như của hồi môn đều đã sớm chuẩn bị xong, lần lượt đưa đến Kỉ quốc hết rồi.
Đội ngũ đưa dâu này lại vô cùng đơn giản, chủ yếu là bởi vì Nhạc Nghịch cũng không quá chú trọng đến việc hôn sự mà hai bên đều công khai xem nhẹ này, càng không dự định lãng phí tiền để khoe khoang chuyện này.
Xe chạy được nửa ngày, Tuyền Cơ cuối cùng cũng chắc chắn được, bốn người cung nữ, hai người thái giám này đều là người nhà mình, bởi vì bọn họ nhìn thấy công chúa giả như nàng, một chút thái độ dị nghị cũng không có, dường như bộ dạng thật của công chúa vốn là như thế vậy.
Nhạc Nghịch đã hạ lệnh không còn tra xét nữ nhân tùy tiện nữa, tuy nhiên trên đường đi thỉnh thoảng cũng nhìn thấy quan binh thiết lập trạm kiểm tra, tra xét những khách thương nhân đi qua, cũng có không ít đội binh mã truy tìm tung tích của Quỷ Công giáo qua lại như thoi, nhưng đội ngũ đưa dâu của Công chúa vẫn luôn không bị hoài nghi - toàn đội đều là nam nhân, bốn vị nữ tử lại là từ trong cung ra, hơn hai trăm người tận mắt nhìn thấy, còn có thể là giả nữa sao?
Hai vị đại sứ đưa dâu sớm đã bị chuyện Quỷ Công giáo đột kích quan viên trên núi Xích thánh dọa sợ như chim sợ cành cong, chỉ sợ hiện giờ những giáo đồ đang chịu khổ vì triều đình truy lùng sẽ đem bọn họ thành mục tiêu báo thù, cũng không cần người bên cạnh để sai bảo, ngày nào cũng vội vã hành quân, hận không thể sớm đưa người tống đến Kỉ quốc. Trong lòng Tuyền Cơ vui vẻ cực kỳ, đương nhiên sẽ không trách tội bọn họ vội vã lên đường khiến mình không có bữa ngủ ngon.
Đoàn người đi đường vội vã, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã đi vào biên giới của Kỉ quốc, hai vị sứ đưa dâu nhìn thấy bên kia mấy ngàn quan binh Kỉ quốc xếp hàng trên biên giới, bất giác bị hù hết hồn!
Cái này cũng quá long trọng rồi!
Đang lúc nghi hoặc, chỉ thấy một vị tướng quân thúc ngựa đi đến trước đội ngũ, chắp tay làm lễ với bọn họ nói: “Cảm ơn hai vị đại nhân không quản đường xa ngàn dặm hộ tống Hoàng hậu của tệ quốc, Hoàng thượng tệ quốc đã phái bổn quan đến trước nghênh đón, hai vị xin cứ tự nhiên trở về đi.”
Vị tướng quân này, chính là Triệu Chính đã vội vàng trở về trước!
Hai vị sứ đưa dâu ngu người ngay tại chỗ, đây là tình trạng gì chứ?
Công chúa mới vừa đến Kỉ quốc còn chưa chính thức sắc phong thành hôn, đối phương liền vội vàng không kịp chờ đợi mà tôn xưng là Hoàng hậu rồi?
Hơn nữa, theo tục lệ thì không phải là do bọn họ đưa đến kinh thành Kỉ quốc rồi cùng chuẩn bị đại điển sắc phong cùng với quan viên tư lễ của Kỉ quốc hay sao? Sao lại vội vã đuổi người rồi?
Triệu Chính căn bản là lười nói nhiều với bọn họ, phất tay một cái, một đội binh tướng lập tức xông lên phía trước xua đuổi những thị vệ Nhạc quốc bên cạnh xa giá của công chúa cùng với người đánh xe ngựa, tự động đánh xe của công chúa chạy vào trong Kỉ quốc.
Hai trăm tên thị vệ của Nhạc quốc đứng nguyên tại chỗ, không biết nên làm thế nào với tốt, đồng loạt nhìn về phía hai vị đại sứ. Đây là đón dâu hay là cướp dâu vậy?
“Cái này… cái này có phải là không hợp lễ không?” Vị đại sứ mồ hôi túa ra đầy đầu đề xuất kháng nghị. Nhưng nhìn thấy đối phương người đông thế mạnh, bản thân mình chỉ là một tên quan văn, nếu như xung đột, nhất định là sẽ chịu thiệt thòi.
Hơn nữa, công chúa vốn là phải gả đến Kỉ quốc, ở biên giới lôi lôi kéo kéo thế này, truyền ra ngoài sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ rồi.
Triệu Chính nhìn Tuyền Cơ kéo màn che của xe ngựa làm mặt quỷ với bọn họ, nhịn không được mà cười lớn, Tuyền Cơ coi như là trở về an toàn rồi!
Không cần nói nhiều với đối phương nữa, chắp tay nói: “Cáo từ!” Lập tức thu đội rời đi.