Tuyền Cơ hôn mê suốt cả một ngày rưỡi bị đánh thức bởi một vị đắng nghét, mở mắt ra nhìn liền thấy một muỗng thuốc đen xì đang chuẩn bị đổ vào miệng mình, nghĩ đây chắc là thứ khiến mình đắng quá mà tỉnh dậy rồi, làm gì mà còn chịu mở miệng uống nữa, ngậm chặt miệng toàn thân co rút lại.
Vừa co rút lại liền phát hiện sau lưng đang dựa vào một cái “gối ôm hình người” biết tỏa nhiệt, cái muỗng thuốc trước mặt dừng lại, “gối ôm” mở miệng nói: “Đây là giải dược của Triền miên, ngoan ngoãn uống hết là sẽ ổn thôi.”
Tuyền Cơ kinh ngạc miễn cưỡng cố gắng quay đầu lại nhìn, một khuôn mặt anh tuấn đến vô pháp vô thiên đang cười như có như không, không phải Triệu Kiến Thận thì còn ai vào đây nữa?
Thấy biểu tình không biết là kinh ngạc vui mừng hay là kinh sợ, Triệu Kiến Thận cười càng xấu xa: Nàng cuối cùng vẫn là trở về trong vòng tay ta rồi!
“Mau uống hết thuốc đi, để nguội rồi không còn công hiệu thì lại phải uống thêm một chén nữa đó.” Vẻ mặt Triệu Kiến Thận quan tâm lo lắng, cứ như là chưa từng náo loạn trở mặt với Tuyền Cơ bao giờ vậy.
Tuyền Cơ nhớ đến ngụm thuốc đắng nghét muốn chết người ở trong mộng, rùng mình một cái, gương mặt nhỏ nhăn lại một đống.
“Rất đắng sao?”
Tuyền Cơ gật mạnh đầu, đáng tiếc toàn thân không có sức, nên theo Triệu Kiến Thận thấy chỉ như là hơi cúi nhẹ đầu mà thôi.
“Thuốc này nếu thêm đường thì không còn công hiệu nữa...” Triệu Kiến Thận biểu hiện một vẻ tiếc hận lại yêu thương nhưng đành bất lực với Tuyền Cơ, lại nâng muỗng lên định đút tiếp.
Tuyền Cơ bây giờ đến tay còn nâng không nổi, không thể tự mình cầm chén uống thuốc, chỉ đành mở miệng nhờ Triệu Kiến Thận giúp đỡ: “Không cần dùng muỗng, trực tiếp để ta uống một hơi hết luôn là được rồi.”
Triệu Kiến Thận ngược lại rất sảng khoái, bỏ muỗng xuống, tay nâng chén lên đến bên miệng Tuyền Cơ. Nhìn Tuyền Cơ ừng ực một hơi uống hết thuốc, đắng đến mức mắt rưng rưng nước, giận dữ trong lòng Triệu Kiến Thận cũng coi như tiêu mất một chút. Thuốc giải của Triền miên thật ra đã sớm đút cho Tuyền Cơ rồi, nếu không thì cho dù đút cho nàng uống ba chén thuốc đắng này nữa, cũng tỉnh không nổi.
Chén thuốc này là hắn đặc biệt phân phó người tìm mấy vị thảo dược có công hiệu bồi bổ thân thể, dưỡng khí huyết nhưng là có vị đắng nhất nấu thành, hắn không nỡ tổn thương Tuyền Cơ để hả giận, nhưng cũng không chịu dễ dàng buông tha cho nữ nhân không tâm không phế này được.
Thấy bộ dạng vô cùng khó chịu của Tuyền Cơ, lòng Triệu Kiến Thận lại mềm xuống rồi. Lấy một ly nước qua đút cho nàng uống hai ngụm, lại cầm lấy một cái khăn lụa nhẹ nhàng lau sạch nước mắt nơi khóe mi của nàng.
Tuyền Cơ từ từ nhịn qua vị đắng, cẩn thận nhìn Triệu Kiến Thận một cái nói: “Ngươi sao lại đến đây? Sao lại có thuốc giải của độc Triền miên? Nơi này là nơi nào?”
Triệu Kiến Thận cười nói: “Đây là một tòa nông trang cách kinh thành Ninh quốc không xa lắm, Dịch Thanh Vân đã hứa gả nàng làm vợ ta, vợ mình xảy ra chuyện, tại hạ đương nhiên phải hết lòng cứu giúp.”
“Cái gì? Đại ca mang ta, mang ta...” Tuyền Cơ kinh ngạc vô cùng, nửa câu phía sau không cách nào nói ra miệng được.
Triệu Kiến Thận có lòng tốt tiếp lời: “Hứa gả làm vợ ta! Tuyền Cơ nàng không cần quá kích động, ta liền đem nàng về Kỉ quốc để hoàn tất hôn sự.”
Triệu Kiến Thận ở trước mắt là do người sao Hỏa giả mạo rồi! Những lời hắn nói nhất định là ngôn ngữ sao Hỏa, đại ca rõ ràng là không thích cái tên này, làm sao có thể chủ động nói muốn đem mình gả cho hắn chứ?
Tuyền Cơ vừa mới tỉnh lại, trong đầu óc vẫn còn một đống tương hồ hỗn độn chưa tỉnh táo lắm, nhìn thấy Triệu Kiến Thận nói vô cùng khẳng định chắc như đinh đóng cột, không biết phải phản bác như thế nào, chỉ đành hỏi: “Đại ca ta đâu rồi?”
Triệu Kiến Thận vốn tinh thần đang vui vẻ nghe thấy hỏi vậy liền tức giận lên, vừa mới tỉnh lại liền hỏi đại ca, thật là huynh muội tình thâm quá sức rồi.
“Sức khỏe của hắn không thể chống đỡ nổi, đang nghỉ ngơi.”
“Sức khỏe không thể chống đỡ nổi, đúng rồi, huynh ấy trở về kinh thành kiếm thuốc giùm ta, nhất định là mệt phờ rồi.” Tuyền Cơ nhớ tới cái này, đột nhiên hiểu được đại ca tại sao lại gả nàng cho Trầm Kiếm, chính là vì thuốc giải của Triền miên.
Triệu Kiến Thận nhìn thấy vẻ mặt của Tuyền Cơ, biết nàng đã hiểu rõ nguyên nhân của hôn ước, nên cũng không vội giải thích, chầm chậm hỏi: “Trong miệng còn cảm thấy đắng không?”
Tuyền Cơ miễn cưỡng chống lên giường muốn kéo thân thể mình ra khỏi vòng tay của Triệu Kiến Thận, ngồi lại đàng hoàng để nói chuyện, tùy tiện trả lời: “Không đắng nữa.”
“Vậy thì tốt.”
Lời nói vừa xong, Tuyền Cơ bị xoay mạnh nửa vòng, quay người lại đối diện với Triệu Kiến Thận, trước mắt lóe lên, tiếng la kinh sợ liền bị đối phương dùng môi đẩy trở về.
Tuyền Cơ cảm thấy đôi môi đầu lưỡi đều biến thành cao lương mỹ vị, Triệu Kiến Thận mạnh mẽ nếm thử không bỏ qua chút nào, hung hãn giống như muốn dùng sức nuốt gọn nàng vào bụng.
Thật đau quá! Ô ô ô! Trong lòng Tuyền Cơ gào thét, nhưng hiện giờ đừng nói là lên tiếng kháng cự, đến cả hô hấp cũng trở thành một chuyện khó khăn rồi.
Ngay lúc nàng cảm thấy sắp tắt thở rồi, người nam nhân đang gắt gao ôm chặt nàng cuối cùng cũng dịu dàng trở lại, đại phát từ bi mà buông lỏng kiềm chế, Tuyền Cơ không thèm để ý gì nữa, vội vàng hít lấy hít để luồng không khí tươi mới.
Mới vừa cảm thấy tốt hơn một chút, đôi môi lại bị che kín, đầu lưỡi của đối phương cường ngạnh thâm nhập vào trong môi nàng tùy ý cướp đoạt tận tình xâm lược, Tuyền Cơ tức lên, cắn mạnh xuống, Triệu Kiến Thận dường như đã sớm biết được ý đồ của nàng mà rút lui lại.
Tuyền Cơ trừng to hai mắt, nhìn thấy rõ được vẻ đắc ý lướt qua trong đôi mắt cách mình có vài tấc, hậm hực cắn chặt răng, không chịu mở miệng cho hắn tiến vào.
Triệu Kiến Thận cũng không vội vàng, một tay đỡ lấy sau đầu của Tuyền Cơ, lúc nhẹ lúc mạnh mà cắn mút đôi môi non nớt căng mọng của Tuyền Cơ, Tuyền Cơ không thể quay đầu lại không chịu mở miệng để cho hắn có cơ hội tiến công, trên môi vừa đau vừa ngứa vô cùng khó chịu.
Chỉ vậy thôi còn đỡ đi, đáng ghét nhất chính là người nam nhân này lợi dụng ưu thế về thể lực, ôm chặt lấy người nàng dùng nhịp điệu vô cùng sắc tình mà dán chặt vào lồng ngực của hắn, nhẹ nhàng xoa nắn trên dưới trái phải.
Tuyền Cơ không cần nhìn cũng biết y phục hiện tại khẳng định là bị làm lộ hàng hết trơn rồi, từ lớp quần áo mỏng manh chỗ lồng ngực dán chặt vào nhau truyền đến nhịp tim nhanh mà mạnh mẽ của đối phương, nghĩ chắc nhịp tim của mình hiện tại cũng nhanh như đánh trống rồi.
Triệu Kiến Thận rất có kiên nhẫn mà trêu chọc nữ tử trong lòng mình, hưởng thụ vô cùng. Đem những nhớ nhung, lo lắng, oán hận, đố kỵ, tức giận trong mấy tháng qua toàn bộ đều tận tình phát tiết ra.
Tuyền Cơ thì thảm rồi, tình hình “hôn hít” hoàn toàn bị động này đối với nàng mà nói là quá nóng bỏng kích thích, từ cơ thể đến tim dường như đang bồng bềnh giữa không trung, tìm không thấy nơi đáp xuống. Nàng kiên trì không được bao lâu, cuối cùng nhịn không được muốn mở miệng xin tha.
Đôi môi vừa tách ra, một chữ cũng chưa kịp nói, lập tức đã nghênh đón một phương thức hôn nồng cháy thâm nhập vào sâu vô cùng, Tuyền Cơ vốn định nhận thua đầu hàng giờ cũng phát hỏa rồi, một lần nữa đột nhiên cắn chặt hàm răng lại muốn cắn cho hắn một cái suốt đời khó quên, cái đầu lưỡi giảo hoạt đó lại lần nữa thoát ra.
Triệu Kiến Thận dường như đối với trò chơi đánh nhau bằng môi lưỡi này vô cùng hứng thú, ngang ngược trêu chọc, ngươi mở ta vào, ngươi cắn ta lui, chơi vui đến quên cả trời đất.
Không biết đã qua bao lâu, Triệu Kiến Thận cuối cùng cũng hơi hơi vừa lòng, buông Tuyền Cơ lúc này hai mắt đã mông lung, chỉ nhớ được thở dốc ra.
Cúi đầu nhìn mỹ nhân y phục tán loạn, bộ ngực sữa trắng như tuyết non nớt lộ ra cả một mảng lớn, nhớ đến xúc cảm mất hồn khi nhuyễn ngọc ôn hương ở trong lòng mình, nhất thời động tình, cúi người xuống nhẹ nhàng hôn liếm lên đó.
Đầu óc bị kích thích quá độ của Tuyền Cơ miễn cưỡng phát ra cảnh báo khẩn cấp - tiếp tục nữa nhất định sẽ xảy ra chuyện!
“Này, uy! Ngươi không được phép động nữa!” Mệnh lệnh hữu khí vô lực của Tuyền Cơ chặn lại.
Triệu Kiến Thận cũng không muốn ở cái nơi thôn dã này ăn hết bữa đại tiệc cao cấp mà hắn thèm nhỏ dãi đã lâu là Tuyền Cơ, lắc lắc đầu kéo lý trí trở lại đại não, có chút không cam lòng ấn xuống hai dấu răng trên ngực của Tuyền Cơ, rồi mới buông lỏng hai tay trong tiếng la ai oán của Tuyền Cơ, còn đặc biệt cố ý ở trước mặt Tuyền Cơ liếm liếm môi tỏ ý thèm thuồng, thành công thấy được biểu tình giận nhưng không dám nói vô cùng đáng yêu của Tuyền Cơ.