y
Theo một cánh bướm vô sắc lao vào tử ước của lửa thiêu
Ngân châm găm sâu vào xương thịt cháy bỏng.
Để một tia lửa nhỏ nhoi trong tận cùng bóng đêm vẫy vùng…đến cuồng dã….
Theo vô số vong hồn bướm kia hóa tro tuyết phiêu lạc.
Những dẫn dụ rợn người múa lượn dưới chao đèn.
Để vòng luân hồi của lời thề ước chờ không thành vĩnh viễn, trong phút chốc…
….tan thành khói sương…
Đạo nghĩa không thể chùn chân của thế gian thần tiên có thể lý giải hay chăng
Trắng nhợt….
Đỏ tươi….
Tối đen….
Như bướm như máu như đêm.
Tội nghiệt tiền sinh triền miên vương lấy cả kiếp sau.
Tơ hồng vận mệnh giăng chất chồng phút giây này
Ngọn lửa kia đứt hơi khản tiếng cũng khó tìm lại oanh liệt của người.
Ánh nến….chao đèn…ngân châm…
Là yêu….là hận…là không…
Sớm biết trùng phùng kia chỉ để lại thêm biệt ly
Vẫn cam tâm tình nguyện cho sinh mạng kết thúc nơi đây
Cả đời này quên không sao được nét vui cười của người