Mộng Nhiễu Lâm Lam

Chương 30: Chương 30




Edit: Mogami

Đi dạo phố, có lúc thời gian trôi qua vun vút, nhưng đôi khi lại kéo dài lê thê, từng phút từng phút ậm ạch đi qua.

Lúc này, Ngũ Thi Lâm thấy thời gian cứ như ngựa phi nước đại, vùn vụt trôi qua, còn chưa kịp nhìn thấy bóng dáng đã mất hút không còn tăm hơi. Đương nhiên, không phải giống như lúc đi la cà ở mấy shop hàng hiệu mà vì trong lòng nàng đang có rất nhiều tâm sự rối rắm.

Nàng luôn luôn do dự, phân vân không biết có nên nói cho Dương Chi biết thân phận thật sự của Chánh Tại Thải Thảo.

Ngựa cứ phi ầm ầm qua, một buổi chiều đã nhanh chóng trôi qua. Đến khi Ngũ Thi Lâm mở cửa vẫn chưa nghĩ ra nên làm thế nào.

Ngũ Thi Lâm tự thấy nàng bây giờ rất thích hợp để sử dụng hình ảnh ngửa mặt lên trời một góc 45 độ mà khóc

)

Ngũ Thi Lâm tay cầm mật bảo lệnh sang phòng Ngũ Thi Lang.

Tài khoản của hai chị em đã qua hạn đổi mật bảo lệnh rồi, bây giờ trộm cắp lộng hành nhiều như vậy, tốt hơn hết là dùng mật bảo lệnh cho tốt. (Mog: Cái này thì chắc mọi ng biết, ngta bảo muốn pass an toàn thì định kì bao lâu đó phải đổi pass 1 lần! Chương này ta nói hơi bị nhiều, ngại quá!)

Nhưng đến khi Ngũ Thi Lâm đi vào phòng Ngũ Thi Lang thì không thấy bóng dáng Ngũ Thi Lang đâu cả. Đến khi trở về phòng của mình, lại nhìn thấy Ngũ Thi Lang.

Ngũ Thi Lang ủ rũ ngồi trước bàn máy tính của nàng.

Cả người nó miễn cưỡng dựa vào ghế, tay lờ đờ di chuột, hoàn toàn khác hẳn hình tượng ngồi máy tính của nó.

Không hề đắm đuối nhìn màn hình máy tính; bàn tay di chuột với tốc độ rùa bò vô cùng đáng hổ thẹn; đầu óc lơ đễng không biết đã trôi dạt đến phương nào.

Không giống hình ảnh mọi ngày của nó một tẹo nào.

Ngũ Thi Lâm thấy rất ngạc nhiên, đang định hỏi nó vì sao bỗng dưng lại nổi hứng sang dùng máy tính phòng nàng. Nàng đi đến sau lưng Ngũ Thi Lang, nhẹ nhàng đập đập lên vai “Đồng chí tiểu Lang, mau khai báo cho đại ca, ai dám chọc giận ngươi?”

Ngũ Thi Lang quay lại nhìn nàng một cái, thở dài, rồi lại đờ đẫn quay đầu nhìn màn hình máy tính.

Ngũ Thi Lâm không nhìn màn hình máy tính, mà cúi đầu mở túi xách vẫn khoác trên người, lấy ra một cái hộp nhỏ, bên ngoài trang trí rất tinh xảo cùng với 1 gói bánh quy đưa cho Ngũ Thi Lang: “Đây, chị đã mua mật bảo lệnh rồi, em yên tâm. Còn gói bánh quy này là Tiểu Chi mua cho em.”

Ngũ Thi Lang thích ăn bánh quy, tất cả bạn bè của nàng đều biết điều này.

Ngũ Thi Lang nhận mật bảo lệnh và bánh quy, sau đó đặt mật bảo lệnh sang một bên, xé gói bánh quy bắt đầu ăn, sau đó, còn không quên bẻ một nửa cái bánh cho Ngũ Thi Lâm.

“Chị, có chuyện rồi, tổn thất cực lớn.”

Thấy Ngũ Thi Lâm vẫn ngơ ngác nhìn mình, Ngũ Thi Lang nói tiếp: “Em vừa bị phá hoại, chị đừng bước vào vết xe đổ của em a, như thế sẽ không có lợi đâu, không có lợi một chút nào.”

Ngũ Thi Lâm vẫn ngơ ngác nhìn Ngũ Thi Lang, nàng thật không hiểu Ngũ Thi Lang đang nói thứ ngôn ngữ chuyên ngành gì.

“Chị, là thế này” uống một ngụm nước, Ngũ Thi Lang tiếp tục cắn bánh quy “Chị nghe xong sẽ thấy rất choáng váng đấy.”

“Được rồi!” Ngắt lời kẻ chuẩn bị lan man dông dài, Ngũ Thi Lâm cau mày “Đi thẳng vào vấn đề đi!”

“Vấn đề chính là” Ngũ Thi Lang vẫn đau khổ nhìn Ngũ Thi Lâm “Chị, đã qua được mấy mùa xuân, hôm nay chúng ta đã bị hacker ghé thăm rồi.”

Ngũ Thi Lâm choáng váng.

Ngũ Thi Lang tiếp tục “Chuyện này khiến em vô cùng đau khổ a…”

Nghe xong, Ngũ Thi Lâm bỗng thấy như sét đánh ngang tai.

Theo như Ngũ Thi Lang nói, sự tình là như vậy.

Có kẻ vô lương nào đó tâm bắt hắn ngồi ở nhà treo máy để bán đồ, còn mình thì ra ngoài chơi cả buổi chiều, Ngũ Thi Lang bình thường cắm đầu vào máy tính, hôm nay bị mẹ nàng sai ra ngoài mua mấy thứ lặt vặt.

Lúc đó, máy tính của Ngũ Thi Lang, vừa treo QQ, vừa để yêu nhân treo máy bán đồ, còn có tài khoản nhân yêu của Ngũ Thi Lang nữa. nhập trò chơi, để yêu nhân và nhân yêu tiếp tục bán đồ.

Chỉ một lúc sau, mát tính lại vụt tắt.

Tiếp tục khởi động lại máy, tiếp tục đăng nhập trò chơi, kết quả…

Hệ thống thông báo mật khẩu không đúng, thử đi thử lại mấy lần vẫn ra kết quả như thế.

Máy tính lại vụt tắt.

Tất cả nguyên nhân là như thế.

“Cho nên, em chạy vội sang phòng chị để vào mạng” Ngũ Thi Lang cúi đầu “Em gõ lại mật khẩu, đăng nhập lại vào trò chơi thì phát hiện ra…”

Trang bị trên người yêu nhân cùng nhân yêu đều đã bị mất hết.

Không khác gì trần truồng.

Ngũ Thi Lâm nhìn hai tài khoản trên màn hình bị Ngũ Thi Lang chuyển tới chuyển lui, túi vật phẩm, trống rỗng.

Đang nhìn trên kênh thế giới bên tài khoản nhân yêu của Ngũ Thi Lang, Ngũ Thi Lâm lập tức ngăn động tác chuyển cửa sổ của Ngũ Thi Lang: “Từ từ”

Kênh thế giới.

[Dưỡng khí]: Bất ngờ a, thế giới này lại lật tẩy thêm một thân phận nhân yêu ~ thế giới này không có nữ sao? Khinh người quá đáng!

[Như hoa]: Vô ngữ này đúng là loại tiện nhân, nếu ngươi nguyện ý là nhân yêu, bổn đại gia cũng không thèm khinh bỉ ngươi, nhưng ngươi lại là loại trộm cướp! Mọi người chú ý, Vô Ngữ ngoài nhân yêu ra, hắn còn là kẻ trộm cướp, long hoa bảo đao quý giá của ta bị hắn lừa lấy mất! Từ giờ trở đi, bổn đại gia truy nã Vô ngữ vô liêm sỉ! Ai báo tọa độ ta sẽ thưởng hậu hĩnh.

[Cường đại chính là ta]: Sao Vô ngữ nhà ngươi không máu chết đi a ?!? Sao không nói gì cả? Sao không biện hộ là oan uổng vì bị hack nick? Bây giờ không nói lời nào chính là thừa nhận sao? Trả ta mũ giáp! Ngươi đúng là loại nhân yêu vô liêm sỉ.

[Ta tối cường]: Các ngươi đừng nói lung tung, lão bà của ta chắc chắn bị hack nick! Mọi người bình tĩnh đã!

[Như hoa]: Bình tĩnh cái đầu ngươi! Ta tối cường, ngươi bị hắn lừa lại còn bênh vực cho hắn, kẻ nhân yêu kia cũng đã thèm nói câu nào đâu.

[Liên vụ]: Đúng rồi, Cường ca ca, tổn thất lần này của ngươi quá lớn rồi, bao nhiêu tiền của đều bị trộm hết, sao ngươi vẫn còn tin tưởng hắn?

[Bắc bắc]: Ta tối cường, trong đầu ngươi toàn là đất sét à?

[A phát]: Vô Ngữ, ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa! Ta chính là bạn học của hắn, hắn chính xác 100% là con trai, nhân yêu!

[Như hoa]: Vô Ngữ vô liêm sỉ, nếu ngươi nguyện ý làm nhân yêu bổn đại gia không thèm khinh bỉ ngươi, nhưng ngươi lại là loại trộm cướp! Mọi người chú ý, Vô Ngữ ngoài là nhân yêu còn là loại trộm cắp, long hoa bảo đao quý giá của ta đã bị hắn trộm mất! Từ giờ trở đi, bổn đại gia truy nã Vô ngữ vô liêm sỉ! Ai báo tọa độ ta sẽ trả thù lao hậu hĩnh.

Vô Ngữ chính là tài khoản nhân yêu của Ngũ Thi Lang.

Kênh thế giới, tài khoản Như Hoa nói nhiều nhất, một đoạn nói ra vài câu, Ngũ Thi Lâm càng nhìn càng thấy nản, Ngũ Thi Lang ngồi trên ghế miễn cưỡng nhìn bàn tay mình đang bị Ngũ Thi Lâm cầm để di chuột.

“Sao em không cãi lại?” Ngũ Thi Lâm hỏi.

“Em đã nói rồi nhưng không ai tin ta cả” Ngũ Thi Lang đứng lên, xoay xoay người “Với lại, em chính là nhân yêu, A Hoàng đã bán đứng em, em còn có thể nói gì được nữa?”

A Hoàng chính là A Phát.

“Chị” Ngũ Thi Lang cầm gói bánh quy đang ăn dở “Cho em gửi lời cám ơn chị Dương Chi, em về phòng ngủ đây.”

Nhìn màn hình một lúc nữa, vốn định nói giúp vài câu cho Ngũ Thi Lang, nhưng nghĩ lại, cuối cùng không nói gì nữa.

Chuyển sang cửa sổ bên Lâm Uyên Ngư Nhi.

Hít sâu một hơi, không biết nàng sẽ phải đối mặt với những chuyện gì ở server này nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.