Tiệc tân hôn…
Nhìn tin nhắn của Chi Thảo Đinh Lan, Ngũ Thi Lâm lại ai oán thốt lên: trọng sắc khinh bạn a.
“Ngươi đi một mình đi, ta muốn cùng lão công làm nhiệm vụ vợ chồng.”
Đọc xong, Ngũ Thi Lâm lại lọc cọc type.
“Bạn thân mến, ngươi định bỏ rơi ta một thân một mình sao? Hiện tại ta đang rất buồn chán…”
Một lúc sau mới có tin nhắn trả lời “Ôi chao, ngươi cũng thật là, ngoài đời ngươi rất giỏi kết bạn, ở trong game lại không chịu chủ động đi tìm kiếm một người bạn, sao chỉ kết bạn với một mình ta? Cũng vừa hay, ta mới thấy Lam phong hiểu nguyệt kêu gọi người trong bang lập đội đi giết Boss, ta giới thiệu ngươi đến đó nhé?”
Nhìn thấy tin nhắn này, Ngũ Thi Lâm suy nghĩ một chút, tốt nhất là đi thôi… Hôm nay cũng không có việc gì làm, ngoài trời lại nóng như vậy…
“Được, bọn họ ở đâu?”
“Ta đưa ID của Lam Phong Hiểu Nguyệt cho ngươi, ngươi ‘thêm bạn’ hắn là biết.”
“Ách…”
“14159.”
Mở phần ‘Bạn bè’ ra, chỉ có 2 người online, gõ ID vào ô ‘tìm kiếm’, tìm được một nhân vật nam, ‘Xem thông tin’.
Tên nhân vật: Lam Phong Hiểu Nguyệt.
Đặc tính: Vân du khách (nhân)
Môn phái: Thiện tâm đường.
Cấp bậc: 155
Cấp độ bạn bè: 1
Vân du khách, Thiện tâm đường…
Tim Ngũ Thi Lâm đập rộn ràng, chọn ‘Thêm bạn’ Lam Phong Hiểu Nguyệt vào cùng mục bạn tốt với Chi Thảo Đinh Lan.
Đúng lúc nàng chuẩn bị gửi tin nhắn đến cho Lam Phong Hiểu Nguyệt thì Lam Phong Hiểu Nguyệt lại nhắn tin trước cho nàng.
“Khiêm thành, tọa độ 189 204”
“Được, ta đến ngay.”
[Hệ thống]: Lam Phong Hiểu Nguyệt chấp nhận lời mời ‘Kết bạn’ của bạn.
Chờ Ngũ Thi Lâm đến gần tọa độ đó, Lam Phong Hiểu Nguyệt lập tức ‘tổ đội’ nàng, Ngũ Thi Lâm phát hiện ra trong tổ đội đều là người của bang ‘Tung hoành tứ hải’.
[Vì Mao quan trọng với ta]: Ơ? Đây chẳng phải là ‘người cũ’ của lão bà lão Ngũ sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Vui vẻ nhìn ngươi khóc]: Ngươi đừng nói lung tung, gì mà đi cướp lão bà? Ngươi không thấy hắn còn chúc phúc cho bọn họ sao? Đúng là một nam nhân tốt a…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]:…
Ngũ Thi Lâm quan sát hai nhân vật này nói chuyện. [Vì Mao quan trọng với ta] là ‘Thiên giới vô di quân’, vũ khí chuyên dụng là thương, múa gươm rất khí thế; [Vui vẻ nhìn ngươi khóc] là ‘Địa giới hồ mỹ nhân’, tay cầm roi, vô cùng quyến rũ.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Im lặng. Nhiệm vụ sắp bắt đầu, Lâm Uyên, Vì Mao, hai người phụ trách Boss, Vui Vẻ, ngươi phụ tránh đánh quái xung quanh, Diêu Nguyệt, ngươi bao quát tình hình, ta là thầy thuốc.
Theo đó, cứ theo kế hoạch này mà đánh.
Dùng xong chiêu thức “Nhất tảo thiên địch” đánh quái, Ngũ Thi Lâm hào hứng nhìn chiêu thức của những người còn lại.
Nhưng càng nhìn nàng càng thấy nhàm chán.
Nàng cơ bản là xem mà không hiểu gì cả, cũng không biết chiêu thức bọn họ sử dụng mức độ lợi hại ra sao. Mặc dù đúng là bọn họ rất lợi hại.
Ngũ Thi Lâm đã tìm hiểu từ lâu, nhưng đến nay vẫn chưa biết rõ thuộc tính nhân vật của mình. Lúc đầu chọn nhân vật là ‘độc hành hiệp’, mỗi lần lên level, nàng chỉ biết tập trung tăng thuộc tính ‘hạ’ của nhân vật. (Mog: Hồi trước ta chơi 1 game, lúc tăng level nó chỉ cho ta chọn tăng 1 trong 3 thuộc tính: công, thủ với cái j j đó; thuộc tính nhân vật trong
Cho nên, khi Dương Chi nhìn thấy Ngũ Thi Lâm tiếp tục tăng thuộc tính ‘hạ’, tức giận vô cùng.
Sau đó, Ngũ Thi Lâm mới chậm rãi tăng công cho nhân vật của mình, rồi lại chăm chỉ đi luyện điểm công kích, mới bù đắp được phần nào.
Tất nhiên là Ngũ Thi Lâm cũng đã bỏ không ít tiền đầu tư vào nhân vật của mình để tăng công.
Trước đây phối hợp với Dương Chi, Ngũ Thi Lâm phụ trách kiếm tiền, Dương Chi phụ trách trông nom nhân vật của Ngũ Thi Lâm, trang bị vũ khí cho hắn.
Trận chiến kết thúc.
Bạn nhận được ‘Lộc nhung’.
‘Lộc nhung’ là vật phẩm rất hiếm khi xuất hiện, dùng để luyện dược, có thể làm chức năng của thuốc tăng 10 lần. Đối với các đệ tử cấp thấp của ‘thiện tâm đường’ thì vật phẩm này cũng không có tác dụng gì, nhưng đối với các dược sư cao cấp thì lại là vật phẩm vô cùng quý giá.
Có thể kiếm được rất nhiều tiền a.
Nhưng rồi…
Ánh mắt nàng chạm vào bóng áo xanh đang nhởn nha dạo chơi, không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì mà nàng click vào nhân vật đó, chọn ‘Trao đổi’, sau đó lấy ‘lộc nhung’ cho Lam Phong Hiểu Nguyệt (Mog: Nàng dại trai dữ ha!)
Trao đổi xong nàng lập tức thấy hối hận.
Tiền vàng a… Hết rồi…
Rồi…
Cửa sổ chat riêng nhấp nháy, tin nhắn từ Lam Phong Hiểu Nguyệt.
“?”
“Ha ha, lễ gặp mặt.” Không thì mang trả lại ta đi!
Di động của nàng đổ chuông.
Là một khúc nhạc không lời, nhẹ nhàng.
Tiếng gõ bàn phím vang lên đều đều: “Ta logout ~”.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: các vị, hẹn ngày tái ngộ ~
Logout.
“Mẹ…”
“Tiểu Lâm, bao giờ con về nhà?”
“Àh, mẹ, con chờ Dương Chi rồi cùng về.”
“Trường của Chi Chi chưa được nghỉ àh?”
“Vâng, trường của Chi Chi rất biến thái, môn chuyên ngành của Chi Chi ngày mai mới bắt đầu thi.”
“Vậy con ở lại cẩn thận, đừng đi lung tung…”
“Không sao đâu mẹ, con là bé ngoan mà…”
“Còn nữa, phải uống nhiều nước, trước khi ra nắng nhớ thoa kem chống nắng… đừng quên…”
“Rồi mà, rồi mà, khi nào về nhà con sẽ để mẹ kiểm tra a”
“Đừng có bạn trai quá sớm, nếu để bố với mẹ biết…”
>..<
“Mẹ à, thôi thôi. Nữ nhi xin ghi nhớ lời dặn của mẹ, bây giờ con rất ít khi nói chuyện với bạn nam! Hơn nữa, con gái mẹ điều kiện kém như vậy, cũng không có ai ngó ngàng đến con đâu, mẹ cứ yên tâm đi, 100%”
“Vớ vẩn, ai nói con gái mẹ kém chứ? Con gái của mẹ…”
“Mẹ, điện thoại con sắp hết pin rồi, tối nay con sẽ gọi lại cho mẹ!”
Tắt máy, Ngũ Thi Lâm thở dài.
Hô, nếu để mẹ biết nàng dành nhiều thời gian như vậy để chơi game, nàng không bị ăn thịt mới là lạ đó!
Không phải là mẹ không cho nàng chơi game online, chỉ là bà không muốn cho nàng chơi game quá 3 tiếng thôi.
Theo như lời mẹ nàng nói, thì chính là mê muội mất hết cả lí trí.
Chán muốn chết, nàng lấy điện thoại gọi điện cho Dương Chi.
“Tiểu Chi?” Nàng kéo dài giọng.
“Tiểu Lâm, sao thế?”
“Tiểu Chi, ta chán quá đi…” Gục mặt xuống bàn, Ngũ Thi Lâm nghịch nghịch mái tóc dài của mình.
“Chán? Sao ngươi không đi ra ngoài chơi?”
“Đi đâu chơi bây giờ? Mẹ ta bảo không được đi lung tung…”
“Ngươi lại không lén đi chắc?”
“Đương nhiên rồi! Mấy hôm nữa cả phòng ta sẽ đi chơi… Nhớ nhé, nếu mẹ ta gọi điện cho ngươi, ngươi phải nói là hơn mười ngày nữa ngươi mới được nghỉ nha!”
“Được rồi, ngày mai ngươi đến trường ta chơi nhé?”
“Ngươi không bận ôn thi sao?”
“Giáo trình ta đọc đến phát chán rồi. Chỉ còn một môn chuyên ngành chưa thi thôi. Thế nào, có sang chơi không?”
“Đương nhiên, ta chán muốn chết rồi đây.”
“Sang sớm nhé, đừng đến muộn… Ngươi mà đến muộn, tự gánh lấy hậu quả!”
…