Edit: Mogami
Rời thôn Xuân hoa trở về, rất nhanh sau đó hai người đã có mặt trước cửa miếu Nguyệt lão.
Đi tới đi lui, trên đầu người nào cũng nhấp nháy mấy dòng chữ, thỉnh thoảng lại có mấy chùm pháo hoa bắn lên trời, Kênh thế giới liên tục xuất hiện những dòng thông báo chúc mừng người này, chúc mừng người kia của hệ thống.
Hình dáng các nhân vật trong trò chơi khá giống nhau, trước mặt Nguyệt lão có rất nhiều tổ đội của vân du khách với linh diêu nữ, trong số đó có một đôi, chính là Lam Phong Hiểu Nguyệt và Chánh Tại Thải Thảo, đang bước từng bước vào trong miếu.
Kênh đội ngũ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Hệ thống thật lợi hại, bòn rút tiền bạc của chúng ta không tiếc tay.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
[Chánh Tại Thải Thảo]: Chúng ta mau đi tìm Nguyệt lão thôi.
Lúc trước đến thôn Xuân hoa, hai người tìm được Tiểu Hồng một cách vô cùng dễ dàng. Hệ thống thiết lập để NPC này cầm hai khối thẻ bài trong tay khiến cho hai người nhìn thấy mà lại không được lấy, làm cho ánh mắt của hai người cứ thèm thuồng nhìn vào tay của NPC.
Rõ ràng là cơ thể rất nhỏ bé nhưng cứ ăn xong một cái bánh bao là lại đòi thêm một cái, không ăn bánh bao bình thường, thế nên bọn họ phải tìm đến một tửu lâu trông rất sang trọng ở gần đó để mua. 5000 lượng một cái, bằng với một chùm pháo hoa.
Tiểu hồng yêu cầu 20 cái bánh bao, nhưng ông chủ của tửu lâu kia lại nói rằng bánh bao phải ăn nóng mới ngon, cũng phải công bằng cho tất cả mọi người, sợ có NPC khác không mua được bánh bao, cũng có nói là không được mua quá nhiều để dự trữ, mỗi lần tối đa chỉ được mua hai cái.
20 cái, đi qua đi lại mấy dãy bàn, chờ đến khi Tiểu Hồng ăn xong thì thẻ bài cũng lập tức được trao cho bọn họ.
GM, các người nghĩ ra lắm thứ thật đấy!
Hai người đứng trước mặt Nguyệt lão, chòm râu bạc trắng trông rất phúc hậu, Nguyệt lão vẫn đang cười khà khà, không có phản ứng gì cả.
[Nguyệt lão]: Đã tìm được thẻ bài nhân duyên rồi, hai vị mau mau khắc tên đối phương lên đó, sau đó treo lên cây ước nguyện đi, như thế thì hai vị sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt] & [Chánh Tại Thải Thảo]: Khắc tên? Cây ước nguyện?
[Nguyệt lão]: Thẻ bài cầu nguyện nhân duyên. Hai vị mau đến dưới gốc cây ước nguyện sau đó khắc tên lên thẻ bài nhân duyên rồi theo lên cây. Các ngươi không nhìn rất rất nhiều vòng dây tơ hồng buộc ở đó sao? Đương nhiên phải là cây ước nguyện rồi.
[Nguyệt lão]: Tơ hồng đường quanh co, ngàn năm vẫn có thể gặp lại, nhân duyên vững bền, hạnh phúc hòa thuận.
Kênh đội ngũ.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Chúng ta qua đó đi.
[Chánh Tại Thải Thảo]: OK, anh dẫn đội qua đó đi.
Đi đến dưới bóng cây ước nguyện, Ngũ Thi Lâm click vào box nhiệm vụ, mở túi vật phẩm click vào thẻ bài nhân duyên đã nuốt mất bao nhiêu tiền bạc của nàng, trên màn hình trò chơi tự động hiện ra một cửa sổ nhỏ thông báo: Mời bạn gõ tên người bạn yêu vào đây.
Người yêu, người yêu…
Không suy nghĩ nhiều, Ngũ Thi Lâm lập tức gõ vào trong cửa sổ bốn chữ Lâm Uyên Ngư Nhi.
Đang định chọn “Xác nhận”, hệ thống lại hiện ra một dòng chữ: Mời bạn điền tên người cùng làm nhiệm vụ đêm thất tịch với bạn.
(>_<)
Hệ thống định bắt nàng lưu lại chứng cứ hồng hạnh vượt tường để cho mọi người cùng chiêm ngưỡng chắc?
Quên đi quên đi, chỉ là cái tên thôi mà.
Lưỡng lự một chút, Ngũ Thi Lâm vẫn quyết định gõ vào cửa sổ cái tên: Lam Phong Hiểu Nguyệt.
Người yêu tên là…
Vẫn cảm thấy có chút kì kì.
Chọn ‘Xác nhận’ xong, hệ thống lại xuất hiện một dòng thông báo: Tên người bạn muốn khắc lên không phải là chồng của bạn, bạn chắc chắn muốn khắc tên này lên sao?
+_+
Kệ.
Không phải Lâm Uyên Ngư Nhi, điền tên Lam Phong Hiểu Nguyệt vào thì lại hỏi như thế…
Chọn ‘Xác nhận’.
Hệ thống: Mời lấy dây tơ hồng buộc vào để treo lên.
Buộc thế nào?
Ngũ Thi Lâm di chuột sang vật phẩm bên phải, chính là tơ hồng mà Nguyệt lão giao cho, trên màn hình trò chơi lại xuất hiện một cửa sổ thông báo của hệ thống: Chắc chắn treo thẻ bài nhân duyên lên chứ?
Xác nhận.
Ngũ Thi Lâm buồn bực nhìn thông báo của hệ thống rồi click chuột.
Hoạt động đêm thất tịch, hóa ra cũng chẳng có gì đặc biệt?
Mở danh sách bạn bè, chọn tên Lam Phong Hiểu Nguyệt, đang định chào anh để logout, bỗng nhiên, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy màn hình trò chơi tự nhiên đen sì, ngay sau đó lại trở lại như cũ.
Vẫn là hai nhân vật ở dưới bóng cây, chỉ có điều lại xuất hiện thông báo của hệ thống:
Một làn khói độc bay tới, thẻ bài nhân duyên của hai vị đã biến mất, mau đến hỏi Nguyệt lão, tất cả mọi người chỉ còn Nguyệt lão là không bị trúng độc.
Kênh đội ngũ.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Anh cứ tưởng là hệ thống tự dưng bị lag chứ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Em cũng tưởng thế.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Đi nào, chúng ta lại đến hỏi thăm đồng chí Nguyệt lão một chút.
Vân du khách dẫn Linh diêu nữ đi thong thả vào trong miếu, chỉ trong chốc lát đã lại xuất hiện trước mặt Nguyệt lão.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt] & [Chánh Tại Thải Thảo]: Nguyệt lão…
[Nguyệt lão]: (vẻ mặt u sầu) ôi…
[Nguyệt lão]: Các ngươi không cần nói gì cả, lão cũng biết là có chuyện gì xảy ra rồi.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt] & [Chánh Tại Thải Thảo]: Chuyện đó…
[Nguyệt lão]: Thiên ý trêu ngươi a… Hai vị có thể đi đến chân núi Ngô tìm thử xem. Nếu có nhìn thấy một nam nhân quần áo gọn gàng, tay cầm bầu rượu thì các ngươi có thể hỏi hắn ta về thẻ bài nhân duyên.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Trên đời có biết bao nhiêu người trang phục gọn gàng tay cầm bầu rượu, làm sao chúng ta có thể tìm được người kia?
[Chánh Tại Thải Thảo]: Đúng rồi, Nguyệt lão xem đi, chẳng phải bây giờ đằng sao Nguyệt lão cũng đang có một nam nhân như vậy sao?
[Nguyệt lão]: Hai vị nói không sai. Nhưng mà… Giờ này khắc này, xuất hiện ở chân núi Ngô thì chỉ có một người như vậy thôi, duy nhất một người.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt] & [Chánh Tại Thải Thảo]: Ai?
Trên màn hình, cả hai nhân vật đều đã quay đầu lại nhìn đối phương.
[Nguyệt lão]: Các ngươi cứ đi rồi sẽ biết.
Ngũ Thi Lâm đang buồn bực nhìn hình ảnh hai nhân vật từ từ di chuyển bỗng nhiên có một giọng nói chợt vang lên phía sau nàng.
“NPC thừa nước đục thả câu.”
Ngũ Thi Lâm vỗ vỗ ngực, quay đầu trừng mắt với Ngũ Thi Lang: “Đi vào mà không thèm gõ cửa, không sợ dọa chết chị sao?”
Ngũ Thi Lang nhìn Ngũ Thi Lâm cười mỉa mai “Dọa chết chị? Hắc hắc, chị, chị sợ em quấy rầy giây phút riêng tư của chị với Lam Phong Hiểu Nguyệt a? Em biết rồi!”
Cau mày nhìn Ngũ Thi Lang, Ngũ Thi Lâm ngờ vực hỏi: “Em nói cái gì? Chị với anh ta không liên quan gì tới nhau cả.” Xoay người lại tiếp tục gõ phím nói chuyện với Lam Phong Hiểu Nguyệt “Ngũ Thi Lang, em thật là rách việc, không đi làm nhiệm vụ của em đi, chạy sang đây làm cái gì?”
“Đừng nói nữa” Ngũ Thi Lang kéo một cái ghế đến ngồi cạnh Ngũ Thi Lâm, “Mấy người đó lên Kênh thế giới thông báo tìm nhân vật nữ cùng làm nhiệm vụ đêm thất tịch, còn viết thêm là ngoại trừ em ra.”
Nghe thấy thế, Ngũ Thi Lâm rất muốn cười ầm lên, nhưng mà, vẫn phải nhịn cười an ủi đồng chí Tiểu Lang một chút: “Lúc trước chị bảo em điều khiển tài khoản Lâm Uyên Ngư Nhi cùng làm nhiệm vụ với chị, em lại không nghe… Thôi, em điều khiển cho chị một lúc, để chị đi lấy nước. Em đừng có mà nói lung tung a!”
Thanh âm rất rõ ràng, Ngũ Thi Lang trả lời: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề, chị cứ đi uống nước đi, lâu một chút cũng không sao.”
Ngũ Thi Lâm vừa đi khỏi, Ngũ Thi Lang lập tức gõ bàn phím.
Kênh đội ngũ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Anh có ý gì với chị em phải không a? Đến cả nhiệm vụ đêm thất tịch cũng cùng nhau làm.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
[Chánh Tại Thải Thảo]: Quên mất, chị em vừa mới đi ra phòng khách.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
Ngũ Thi Lang đang định tiếp tục hỏi thêm mấy câu nữa thì Lam Phong Hiểu Nguyệt lại làm cho nó sửng sốt.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Anh lại cứ tưởng là, suốt cả buổi tối…
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Anh phục vụ một người con trai chứ…
Ngẩn người ra một lúc, Ngũ Thi Lang vẫn không quên tinh thần bát quái.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Rốt cuộc là anh với chị em có quan hệ gì a?
Một lúc sau, trên đầu Lam Phong Hiểu Nguyệt mới xuất hiện một dòng chữ.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Anh với Thi Lâm… Em nghĩ là quan hệ gì thì chính là quan hệ đó.
[Chánh Tại Thải Thảo]: (icon cười gian) Chị em lại vừa mới nói là không có quan hệ gì, hắc hắc.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Da mặt chị em mỏng… Chuyện anh em mình nói nãy giờ, tốt nhất đừng kể cho cô ấy biết, nếu không cô ấy sẽ giận đó.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Hiểu rồi, hiểu rồi! Em biết rồi mà! Em nói xong sẽ xóa lịch sử chat mà. (Mo: trời ơi, Mo bị bí từ khủng khiếp a!)
Xóa lịch sử chat xong, Ngũ Thi Lang còn nói thêm vài câu, Ngũ Thi Lâm nhanh chóng trở lại.
“Tiểu Lang, nhiệm vụ này thế nào?” Đứng sau lưng Ngũ Thi Lang, Ngũ Thi Lâm nheo mắt nhìn hai nhân vật trong trò chơi đang mải miết đánh nhau với NPC.
“A? Cũng chẳng có gì” Ngũ Thi Lang đứng dậy “Nói chuyện với người này cũng thấy có chút cảm tình. Chị, chị chơi đi, em về phòng đây.”
Đi đến cửa phòng, Ngũ Thi Lang bỗng nhiên quay người lại, khinh bỉ nhìn Ngũ Thi Lâm một cái trước khi rời đi “Còn chối là không có quan hệ, còn chối là không có quan hệ…”
Nghe thấy mấy câu nói khó hiểu của Ngũ Thi Lang, Ngũ Thi Lâm sau khi sờ đến chuột, việc đầu tiên là mở lịch sử chat ở kênh đội ngũ xem hai người này đã nói với nhau những chuyện gì thì cũng chỉ nhìn thấy mấy câu nói của Ngũ Thi Lang cũng rất bình thường, không có câu nào khiến người khác hiểu lầm cả.
Chán nản, Ngũ Thi Lâm gõ vào cửa sổ chat vấn đề mình đang thắc mắc.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Có chuyện gì thế? Lúc nãy là em trai của em.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Không có gì đâu, anh với nó chỉ nói chuyện phiếm một chút thôi mà.
[Chánh Tại Thải Thảo]: …
Không nói thêm câu nào nữa, Ngũ Thi Lâm nhìn sang đối tượng đang đánh nhau với hai người, quả đúng như lời Nguyệt lão nói, vị nam nhân trang phục gọn gàng kia đến cả lúc đánh nhau vẫn không ngừng uống rượu.
Phía dưới thân hình của NPC có hai chữ, chính là tên của hắn: Nhược vong.
Nhược vong có vẻ không muốn đánh nhau với bọn họ, chỉ toàn sử dụng trạng thái phòng ngự.
Có thể thấy được NPC này có trạng thái phòng ngự cực kì cao, thế nên hai người không thuộc trường phái tấn công là Lam Phong Hiểu Nguyệt và Chánh Tại Thải Thảo đành phải chậm rãi đánh rớt từng chút máu một.
Trong lúc từ từ đánh rớt máu của NPC, Ngũ Thi Lâm nhìn chăm chăm vào kênh tán gẫu nhưng chờ mãi cũng không thấy NPC nói câu nào.
Xem ra, muốn có tin tốt lành, còn phải chờ đánh được Nhược vong đã.