3 giờ chiều, Trương Thiên Ân cùng thư ký của chủ tịch đến Thiên Phong. Khi đến nơi, thư ký của chủ tịch liền quay lại nói với cô: Chủ tịch cũng đã nói dự án lần này rất quan trọng đối với tập đoàn, vậy nên cô hãy có gắng thuyết phục họ thì hợp đồng sẽ nhanh chóng được ký.
Trương Thiên Ân gật đầu: Tôi biết. Sau đó cô bước vào bên trong đại sảnh, đến quầy tiếp tân, cô tiếp tân liền hỏi: Chào cô, tôi có thể giúp gì cho cô?
Tôi muốn gặp Tổng giám đốc, không biết Tổng giám đốc của các cô có ở đây không?
Cô tiếp tân nhìn nhìn vào cuốn sổ ở dưới bàn: Cô có hẹn trước với giám đốc không?
Không có.
Bây giờ Tổng giám đốc đang có cuộc họp, khoảng 1 tiếng nữa cuộc họp mới kết thúc, nếu có thể cô hãy đến phòng chờ, khi nào giám đốc họp xong tôi sẽ thông báo lại với giám đốc.
Vậy được. Sau đó Trương Thiên Ân đi theo cô tiếp tân đến phòng chờ.
Trương Thiên Ân ngồi trong phòng chờ, cảm thấy vô cùng nhàm chán, cô rút điện thoại ra, chần chừ một lát rồi cũng nhấn nút gọi.
Chi sau 1 tiếng chuông người ở đầu dây bên kia đã bắt máy: Thiên Ân, cậu gọi thật đúng lúc mình cũng đang định gọi cho cậu đây.
Vậy sao, lúc nãy mình còn chần chừ không dám gọi, mình nghĩ cậu đang làm việc nên mình sợ cậu phiền.
Mình có việc cần nhờ cậu giúp đây, chủ nhật tuần sau mình và Tuấn Hải sẽ đi thử đồ cưới, hôm đó cậu đi chọn váy cưới giúp mình nhé.
Trương Thiên Ân vui vẻ đáp: Ok, không thành vấn đề, còn ảnh cưới hai người đã chụp chưa.
Bọn mình chụp xong rồi... Trương Thiên Ân vội ngắt lời: Chụp lúc nào mà mình không biết vậy?
Trước ngày mà mình nói với cậu, mình và anh ấy sẽ tiến đến hôn nhân, hôm đó chẳng phải cậu về nhà bố mẹ để xem mắt ai đó sao, mình đây làm sao dám làm phiền cậu... hihi. Tuyết Hà lên tiếng trêu trọc cô.
Ngay sau ngày Tuyết Hà và Tuấn Hải cùng với nhau, 2 người đã đến gặp bố mẹ 2 bên, khi cả 2 gia đình đều đồng ý 2 người đã bắt đầu xoay như chong chóng để chuẩn bị cho hôn lễ, bộ ảnh cưới cũng đã chụp xong.
Vì thời gian gấp gáp, chỉ có chưa đầy hai tháng để chuẩn bị hôn lễ nên Tuyết Hà không kịp nói cho Trương Thiên Ân biết.
Trương Thiên Ân buồn bực nói: Hừ, nếu mình biết trước sẽ có chuyện như vậy thì chắc chắn mình sẽ không về, bây giờ thì bị vướng phải cái rắc rối đó rồi.
Tuyết Hà thở dài: Ây da, chẳng qua là cậu không thích bị người khác sắp xếp như vậy thôi, cậu cứ thử mở lòng với anh chàng đó xem, biết đâu 2 người lại... Tuyết Hà nói nửa chừng rồi dừng lại, để Trương Thiên Ân tự hiểu vế sau.
Nghĩ thôi cậu cũng đừng nghĩ, mình rất ghét anh ta, sẽ không bao giờ có chuyện như cậu nói đâu.
Thôi được rồi, không nói chuyện này nữa. Tuyết Hà nói tiếp: Nghe giọng điệu của cậu hình như cậu vẫn rất ổn, chứ không phải bị Phó tổng làm khó đúng không?
Có lẽ là vậy.
Cậu gọi cho mình có việc gì sao?
Thì mình muốn hỏi về phần chuẩn bị hôn lễ của cậu, không ngờ cũng đã chuẩn bị chu toàn rồi.
Ừ, bây giờ chỉ cần định ngày nữa thôi, Thiên Ân à, mình phải tiếp tục làm việc đây, cậu nhớ hẹn nhé, tạm biệt.
Tạm biệt.
Trương Thiên Ân nhìn nhìn màn hình điện thoại, còn 30 phút nữa mới tan họp. Cô mở bản hợp đồng ra xem lại một lượt nữa.
Giám đốc, có người muốn gặp giám đốc, cô ấy đang đợi ở phòng chờ. Cuộc họp vừa kết thúc, cô tiếp tân lúc nãy liền thông báo lại với giám đốc.
Được rồi, cô đi làm việc của mình đi.
Trương Thiên Ân chăm chú xem bản hợp đồng, cô không hề biết người cô cần gặp đã đứng ở ngoài cửa từ lúc nào, khi cô ngẩng đầu lên liền nhìn thấy, Ngô Gia Hào trong một bộ vest phẳng phiu không nếp gấp, khuôn mặt khá nghiêm túc đang đứng ngay trước mắt cô, trong mắt cô lúc bấy giờ chỉ có ngạc nhiên và ngạc nhiên.
Nhà hàng lần trước , ông chủ là Ngô Gia Hào, bữa tiệc hôm trước cô cũng gặp Ngô Gia Hào, Vương Thế Minh còn nói, Ngô Gia Hào là đối tác làm ăn với anh ta. Không lẽ Ngô Gia Hào chính là Tổng giám đốc của Thiên Phong.
Trước ánh mắt đầy sự ngạc nhiên không chút che giấu của Trương Thiên Ân, Ngô Gia Hào khẽ mỉm cười, ngồi xuống phía đối diện cô, quay ra nói với thư ký: Đi pha cho tôi tách cà phê.
Sau đó Ngô Gia Hào nhìn Trương Thiên Ân: Mẹ em không nói gì về thân phận của anh sao?
Trương Thiên Ân định nói: Nếu có nói thì chắc tôi cũng không để vào tai. Nhưng với hoàn cảnh bây giờ thì cô không thể nói như thế được.
Bây giờ cô cũng không muốn nói chuyện riêng tư với Ngô Gia Hào, việc cô phải làm bây giờ là cùng anh ta bàn bạc về bản hợp đồng này.
Trương Thiên Ân vào thẳng chủ đề: Sắp tới BW sẽ tiến hành một dự án mới, dự án này Chủ tịch của chúng tôi đã quyết định muốn Thiên Phong cùng hợp tác để thực hiện. Cô đưa bản hợp đồng cho Ngô Gia Hào: Đây là bản hợp đồng bên phía chúng tôi đã chuẩn bị, trong bản hợp đồng này đã ghi rõ những điều khoản và những lợi ích khi 2 bên cùng thực hiện dự án, mời anh xem qua.