Chương 36: Tổng tài là lưu manh
1799774485729664913507615758636n
Ở trang bình luận thứ hai, bỗng nhiên vị vua kỹ thuật năm ấy lại xuất hiện, đầu tiên là bới ra chuyện Trương Mộng chơi xấu Đường Đường, hơn nữa còn có chứng cứ đi kèm. Vua kỹ thuật sau đó rất “vô tình” mà thả ra mấy tấm ảnh chụp của Đường Đường, đương nhiên là không nhìn thấy mặt. Ảnh chụp nghiêng phía bên trái và bên phải, quả thực là 360 độ không góc chết, hơn nữa bức nào bức nấy đều moe moe!
Lầu 801: AAAAAAAAA MOE QUÁ MẸ ƠI!!!!! Ra là nam thiệt hả! Con trai viết đam mỹ kìa! Vừa nhìn đã biết là moe tiểu thụ thụ a!!!
Lầu 802: Trời đất! Tiểu thụ nhà ai đáng yêu thế này, muốn nhéo má quá đi!
Lầu 803: Đòe mòe! Tại sao không chụp mặt vậy! Cơ mà vóc người xinh quá a AAAAAAA Kiểu này là xứng với quỉ súc công lắm nè!
Lầu 804: Một đám SB, thấy trai liền hận không thể quỳ liếm.
Lầu 805: Thím anh hùng bàn phím lầu trên về nhà uống thuốc dùm cái.
Lầu 806: Thật đáng yêu a, vua kỹ thuật, tiếp tục đi! Tiểu thụ thụ đáng yêu như vậy chắc chắn là có bạn trai rồi đúng không?!
SB: 傻逼 (shǎbī): ngu ngốc, kém cỏi
Vua kỹ thuật lại tái xuất ở bình luận thứ 900, tiếp tục tung ra mấy cái ảnh nữa. Ảnh chụp lần này tuy chỉ chụp đến cằm của tiểu thụ nhưng vẫn khiến cho vô số người phải tru lên, bởi vì ảnh này có tận hai người! Hai người trong ảnh nằm ở trên giường, dựa rất gần vào nhau, chỉ có đồ ngốc mới nhìn không ra là người ta đang hôn nhau!
Người kia không phải là Sa tổng thì còn ai vào đây!
Đường Đường vừa trông thấy ảnh chụp, nháy mắt liền mất bình tĩnh! Cái ảnh này chụp lúc nào, chẳng lẽ Sa tổng bảo anh ấy “sẽ giải quyết” chính là giải quyết theo cách này sao, tuy rằng rất có hiệu quả nhưng ảnh kiểu này sao lại đi phát tán ra bên ngoài chớ!
Lầu 901: Chụp ảnh chung với đại thần! Vua kỹ thuật à em muốn sinh con cho anh!!!
Lầu 902: Đkm tại sao đầu năm nay trai đẹp chúng nó đều đi yêu nhau hết vậy?!
Lầu 903: Oa! (PД`q. ) Tiểu công nhà ẻm thiệt là đẹp trai a! Nhìn cái dáng người kia mà xem, quả thực tuyệt phối!
Lầu 904: Body đẹp quá đi!
Lầu 905: TvT Quả nhiên thời buổi này trai đẹp đều đi yêu nhau, body đẹp quá chảy hết nước miếng rồi! Tui cũng muốn!!!
Đường Đường nhìn bình luận, miệng hừ hừ, muốn cái gì mà muốn! Sa tổng là xà tinh bệnh hở cái là phun ra mấy lời chập cheng, lại còn xấu tính nữa! Cơ mà, cho dù ổng có không tốt đi chăng nữa nhưng ổng đã tỏ tình với tui rồi, cho nên ổng là của tui! Sẽ không giao cho mấy người đâu!
Vua kỹ thuật vẫn chưa có biến mất, còn đang cần cù công tác, tiếp tục đào bới về tiểu công nhà Đường cát trắng. Người ta hóa ra thật sự là tổng tài, con cháu nhà hào môn thế gia hẳn hoi, hai người đã ở bên nhau rất nhiều năm, quả thực là công thụ tình thâm!
Đường Đường: “…”
Đường Đường mí mắt giật giật, cái gì gọi là ở bên nhau rất nhiều năm, chẳng lẽ là Sa tổng đã có *** ý với mình từ chục năm trước rồi sao? Cái này… hình như hơi bị lố.
Vua kỹ thuật vẫn còn đang say sưa kể chuyện, Sa tổng bởi vì thích Đường cát trắng, cố ý nhảy dù vào công ty người ta, làm lãnh đạo trực tiếp của cậu, sau đó bắt đầu thâm tình theo đuổi. Hai người đột phá qua tất cả các trở ngại, pháo hôi nữ, pháo hôi nam, người mẹ ác độc và người bố thích cản trở của tiểu công, còn có cực phẩm thân thích chuyên moi tiền của tiểu thụ, vân vân mây mây.
Sa tổng xem xong, khá là vừa lòng. Sa Tuân dù sao cũng là thương nhân, sở trường của anh chính là thêm mắm dặm muối.
Anh còn đang lướt mạng thì nghe thấy điện thoại kêu, là mẫu thân đại nhân gọi tới.
Mẹ Sa: “Con trai! Thế này là thế nào! Cái gì gọi là người mẹ ác độc của tiểu công chứ! Con thấy mẹ có bao giờ dám nói nặng Đường Đường một câu không! Con nói đi! Con mau nói đi!!!”
Sa tổng vừa nghe mẫu thân đại nhân đang chuẩn bị khóc lóc om sòm, anh liền bình tĩnh chuyển hướng đề tài, “Mẹ, đây chỉ là kế ứng đối tạm thời thôi.”
Mẹ Sa: “Không được! Hình tượng tốt đẹp của mẹ bị phá hủy hết rồi! Mẹ không muốn đóng vai bà bà ác độc đâu ahuhu!”
Sa tổng: “… Mẹ, Đường Đường là nam, mẹ không lên chức bà được đâu.”
Mẹ Sa: “…”
Mẹ Sa hiếm khi có lúc nghẹn họng, ngay sau đó, bà đột nhiên lại y như bị chích tiết gà, hưng phấn nói: “À mẹ kể con nghe nè, hôm qua mẹ lên 123yq xem, có quá trời đam mỹ sinh tử văn luôn đó! Con yêu con xem ABO bao giờ chưa, quá ảo luôn! Con với Đường Đường sinh cho mẹ một đứa đi! Ai nha, Đường Đường dễ thương như vậy, mẹ không nỡ bắt nó đau đẻ, hay là con sinh đi!”
Sa tổng: “…”
Sa tổng chớp chớp mắt, bình tĩnh nói: “Công sinh con là sai trái.”
Mẹ Sa: “…”
Sa tổng: “Người bớt xem sinh tử văn lại dùm.”
Mẹ Sa: “Không muốn không muốn!!! Sinh tử văn hay mà! Mẹ thích! Nhất là sinh tử văn cổ trang! Mẹ kể con nghe n…”
“Tít tít…”
Sa tổng quyết đoán cúp điện thoại, thế giới cuối cùng cũng bình yên. Ngay lúc đó, Đường Đường hùng hổ đẩy cửa phòng anh, cuồn cuộn lao đến, cậu chỉ vào màn hình máy tính của Sa tổng vừa lúc cũng đang mở Tiểu Hồng.
Đường Đường: “Cái topic kia là sao! Vua kỹ thuật kia là anh tìm có phải không?!”
Sa tổng nhíu mày, “Ừm. Em hài lòng không?”
Đường Đường nheo mắt lại, Sa tổng thản nhiên hỏi ngược lại cậu, còn vẫy vẫy tay, ý bảo cậu đi qua. Đường Đường cảm giác động tác của Sa tổng y như đang gọi sủng vật, cuối cùng cậu vẫn đen mặt lết qua.
Sa Tuân ôm thắt lưng của cậu, để cậu ngồi lên đùi anh. Đường Đường cực kỳ mất tự nhiên xoay xoay, sau đó nói: “Sao anh lại đưa cả ảnh có anh ở trong đó lên thế?”
Sa tổng: “Như vậy hiệu quả không phải càng tốt sao?”
Đường Đường hắc tuyến, “Lỡ bị người ta phát hiện danh tính, anh bị vạ lây thì làm sao?”
Sa tổng nở nụ cười, anh hôn hôn tai của Đường Đường, “Thì chúng ta come out luôn chứ làm sao.”
Đường Đường liếc mắt xem thường nhìn anh: “Ai là chúng ta với anh?”
Sa tổng cười tủm tỉm nói: “Mẹ của tôi cũng nhận em làm con nuôi rồi, hộ tịch của em cũng thuộc nhà tôi, em còn không chịu thừa nhận sao?”
Đường Đường nghe thế, nhất thời xù lông, “Bác gái không có đen tối như anh!”
Sa tổng thái dương giật giật, Đường Đường vẫn chưa biết bộ mặt thật của mẫu thân đại nhân nhà anh, cậu luôn cho rằng bà là một người mẹ đáng quí chính trực. Thật sự là quá thê thảm.
Sa tổng: “Không phải là bác gái, là mẹ của chúng ta.”
Đường Đường: “…”
Đường Đường không muốn nói chuyện này với Sa Tuân nữa, đành phải hỏi: “Như vậy có được không?”
Sa tổng vuốt tóc cậu, thản nhiên trả lời: “Sao lại không, ngày xưa Trương Mộng còn làm em bị thương, nhân chuyện này tôi sẽ bắt cô ta đền bù cho em luôn.”
Đường Đường: “Lỡ mấy người kia mắng anh thì làm sao?”
Sa tổng: “Chả sao cả, mắng thì cũng là mắng tôi chứ không phải mắng em.”
Đường Đường: “…Mắng anh thì chẳng phải là mắng luôn cả em rồi còn gì!”
Sa tổng đột nhiên lộ ra một nụ cười tà mị, anh nhìn chằm chằm Đường Đường. Đường Đường phía sau lưng phát lạnh, cả người đều nổi da gà, cậu cũng không biết mình đã nói cái gì mà Sa tổng sung sướng đến mức đó.
Sa Tuân vừa lòng nhìn Đường Đường, anh vươn tay nâng gáy cậu, kéo cậu về phía trước, hôn lên môi cậu một cái, “Đúng ha, chúng ta tuy hai mà một.”
Đường Đường: “…” Anh à, bản dịch của anh hơi bị thoát nghĩa so với bản gốc rồi đó!
Sa tổng cạy mở khớp hàm của Đường Đường, hôn đến mức cậu thở hổn hển, anh đè nặng thanh âm, cười nói: “Tuy rằng hôm nay đã làm mấy lần rồi, nhưng em lại câu dẫn tôi, tôi đây liền cố gắng mà chiều em vậy.”
“Chờ… Từ từ! Em câu dẫn anh bao giờ?! Hơn nữa hôm nay đã ba lần rồi! Em sắp chết luôn rồi đây này! Tổng tài đại nhân, ngài có hiểu thế nào là qui luật phát triển bền vững hay không?! …A! ”
Đường Đường run rẩy kêu la một hồi, âm cuối đột ngột không kìm được mà cao vút nức nở, khoái cảm kịch liệt bức người cứ thế lan tràn.
Thứ bảy cuối tuần, mẹ Sa mãnh liệt yêu cầu Sa tổng dắt Đường Đường về nhà ăn cơm, bà cuối cùng không thể che giấu nội tâm kích động, lao đến giữ chặt Đường Đường bắt đầu thảo luận về vấn đề sinh tử văn.
Mẹ Sa: “Đường Đường, bộ tiếp theo con viết về sinh tử văn đi! Mẹ thích xem sinh tử văn!”
Đường Đường khóe mắt giật giật: “A… A?”
Mẹ Sa: “Viết đi viết đi! Mẹ thích cổ trang nha, võ hiệp chủ tớ, tà mị công trung khuyển thụ!!! Ai nha nha ảnh vệ sinh tử gì đó quá là moe! (1) Với cả mẹ cũng thích công của bộ “Phồn hoa ánh tình không” (2) nữa, mới đầu thì có vẻ ngốc ngốc, về sau ngầu muốn chết! Quá moe quá đẹp trai”
Đường Đường khóe mắt tiếp tục giật giật: “Nhưng… Nhưng bộ đó đâu phải là sinh tử văn đâu…”
Mẹ Sa: “Ai nha, thì ý mẹ là kiểu kiểu vậy đó, mẹ còn thích đại hiệp công giáo chủ thụ! Mặt ngoài chính nghĩa kì thực quỷ súc chính phái đại hiệp! Bề ngoài yêu mị kì thực tạc mao lại không được tự nhiên giáo chủ (3) có phải rất moe không?! Có phải hay không?!”
Đường Đường bắt đầu run lẩy bẩy: “Ơ… Dạ…”
Sa tổng thật sự nhìn không nổi nữa, lấy cớ trời tối về không an toàn nên định dắt Đường Đường đi trước. Mẹ Sa cứ đòi giữ hai người ngủ lại một đêm nhưng Sa tổng còn muốn cùng với Đường Đường hưởng thụ thế giới hai người, cho nên, anh sống chết cũng không chịu ở lại.
Cuối cùng bố Sa thay bọn họ giải vây, hi sinh thân mình chặn mẹ Sa lại để hai người trốn đi. Đường Đường vừa chạy vừa lau mồ hôi, “Bây…bây giờ em mới biết, Sa tổng à, kỳ thật bệnh xà tinh của anh là do di truyền đi!”
Sa tổng: “…”
Hai người tiến vào gara, Sa tổng cũng không vội khởi động xe mà là đè Đường Đường xuống hung hăng hôn một trận.
Đường Đường sợ tới mức quay tới quay lui, “Đừng ở chỗ này a, lỡ mẹ chạy xuống đây thì làm sao?”
Sa tổng cười: “Đúng nhỉ, mấy cái chuyện thiếu đạo đức kiểu này mẹ rành lắm.”
Đường Đường: “…”
Sa tổng: “Vậy về gara trong nhà mình làm vậy.”
Đường Đường: “Sa… Sa tổng…”
Sa tổng nhướng mày, “Gọi Sa Tuân.”
Đường Đường thực khó xử nói: “Em quen miệng rồi.”
Sa tổng cười tủm tỉm nghiêng đầu nhìn cậu, “Ừm, quen rồi thì thôi, vậy ở trên giường cứ gọi như thế đi, rất có tình thú…” Nói đoạn, anh ái muội nhéo nhéo lòng bàn tay Đường Đường, thấp giọng nói: “Mỗi lần nghe em gọi tôi như vậy, tôi đều đặc biệt hưng phấn.”
Đường Đường: “…” Đậu xanh rau má, đồ lưu manh a!
Sa tổng nhanh chóng lái xe trở về, tiến vào gara. Anh thật sự không tính toán xuống xe, trực tiếp đẩy ngửa ghế phó lái Đường Đường đang ngồi, đè người lên, hô hấp dồn dập bắt đầu cởi quần của cậu, Đường Đường thật sự sợ anh cởi không được sẽ xé rách luôn.
Sa tổng cười cười, nói: “Chỗ này hơi chật nên không tiện, ngồi lên, tự mình động đi.”
Đường Đường vẻ mặt hắc tuyến, ngồi lên cái gì chứ, quá kích thích, cậu không dám tưởng tượng tiếp nữa!
Đường Đường: “… Sa tổng, anh vui tính quá.”
Đường Đường thà chết chứ không chịu khuất phục, Sa tổng lại tên đã lên dây không thể không bắn đành phải thỏa hiệp, kết quả ngay tại thời khắc mấu chốt, điện thoại của Đường Đường đột nhiên vang lên. Đường Đường sợ tới mức giật bắn mình, giãy dụa đứng lên muốn nghe. Sa tổng đen mặt, vẻ mặt oán niệm nhìn chằm chằm Đường Đường đi lấy di động.
Đường Đường nhìn thấy tên người gọi thì ngây ngẩn cả người, cậu ấn nút nghe, còn chưa kịp đưa lên tai đã nghe thấy tiếng chửi bới ầm ĩ từ đầu bên kia vọng ra.
“Cái thằng biến thái này! Tao rốt cuộc đã tạo nghiệt gì chứ! Ly hôn với thằng cha mày rồi mà vẫn không yên thân! Mày làm tao đi đâu cũng ê mặt, không ngẩng đầu lên nổi! Sao mày lại hạ tiện như vậy chứ! Bị đàn ông đâm mông! Sao tao lại đẻ ra cái thứ biến thái như mày! Tao rốt cuộc đã tạo nghiệt gì.”
Sa tổng nheo mắt, giật lấy điện thoại, ngữ khí không tốt “Alô” một tiếng.
Sa tổng: “Phu nhân, nếu ngài còn nhục mạ cậu ấy nữa tôi sẽ báo cảnh sát.”
Giọng nữ bén nhọn đầu bên kia đột nhiên dừng lại, sau đó tiếp tục quát mắng: “Cậu là ai?! Tôi dạy con của tôi thì mặc tôi, liên quan gì tới cậu mà xen vào?!”
Sa tổng cười lạnh một tiếng, khí thế của tổng tài phun trào ầm ầm, anh tao nhã cười nói: “Tôi là chồng của con trai bác.”
————————————————
(1) Võ hiệp chủ tớ, tà mị công trung khuyển thụ, ảnh vệ sinh tử: Tớ đoán là bộ Thị vệ sinh bánh bao
https://yuyu0108.wordpress.com/hoan/th%E1%BB%8B-v%E1%BB%87-sinh-bao-t%E1%BB%AD/
(2) Phồn hoa ánh tình không – Tô Du Bính
https://nhatxuatdongduong.wordpress.com/hu-ao-lau/30-2/
(3) Mặt ngoài chính nghĩa kì thực quỷ súc chính phái đại hiệp, bề ngoài yêu mị kì thực tạc mao lại không được tự nhiên giáo chủ: Lại còn là sinh tử văn, chỉ có thể là Dương thư mị ảnh =]]]]]]]]]]]]]]]]]…