Một buổi sáng như bao buổi sáng khác, vẫn thức giậy lúc 6h30, vẫn ăn sángvới cơm từ tối hôm trước, trứng cuộn, và canh rong biển. Min Jae vẫnkhoác lên mình bộ đồng phục và tới trường như một ngày bình thường,Yunhee đã đợi cô trước cửa, hôm nay có vẻ khác, cô bé chỉ lặng lẽ chờđợi chứ không gọi to như mọi khi, đôi mắt đượm buồn và sưng húp lên, cólẽ vì khóc quá nhiều.
- Hôm qua không ngủ được ah?
- Uhm….mình đi đâu đây Min Jae?
- Cậu kiếm quán cafe nào gần trường ngồi đợi tôi, tôi đi chút việc rồi quay lại ngay.
Yunhee nhìn Min Jae bằng ánh mắt thầy thắc mắc nhưng rồi vẫn như phản xạ tự nhiên, lần nào cũng vậy Yunhee luôn nghe theo lời sắp đặt của MinJae một cách vô thức.
Tiếng chuông báo vào giờ học đã điểm, không gian vắng lặng, đâu đây chỉnghe thấy tiếng giảng bài khe khẽ của giáo viên. Đẩy cửa xông vào lớp và tiến đến đứng trước mặt Tae Sun, Min Jae dồn hết can đảm cảu mình, cácược vào ván bài cuối cùng này.
- Tôi sẽ làm bất kỳ điều gì cậu muốn,xin cậu hãy để Yunhee được đi học trở lại.
Tae Sun vẫn nhìn thẳng, cậu ta vờ như chưa nghe thấy những lời nói của Min Jae.
- Han Tae Sun, cậu nói gì đi chứ.
- Tôi đã cho cậu rất nhiều cơ hội, cậu đều không nắm lấy nó, cậu nghĩmình là ai mà dám tát tôi 4 phát,cậu nghĩ mình là ai mà giám nghênhngang nói chuyện với tôi như thể cậu và tôi cùng một thế giới. Áo ráchdù có vá thế nào thì vẫn là áo rách, dân đen dù có làm gì thì vẫn là dân đen.
- Tôi hiểu những gì cậu nói, nhưng xin cậu, tôi sẽ làm mọi việc cậu sai bảo, chỉ cần để Yunhee được trở lại trường.
- Kể cả việc làm nô lệ cho tôi.
Không gian rơi vào im lặng, từ trước đến này, Min Jae không thích bj gòbó, cầm tù hay bị cấm đoán gì. Giờ đây vì hai chữ tình bạn mà một lầnnữa cô bé lại phải suy nghĩ về việc phá vỡ quy tắc của mình.
- Được, tôi sẽ làm nô lệ của cậu…..
……………….
Vòng luân hồi vẫn tiếp tục quay, những con người nên gặp nhau cúng đãgặp nhau, nhịp đập của con tim cũng bắt đầu hòa nhịp để tìm thấy nhau,ngay cả bức tường danh giới vô hình giữa giàu và nghèo cũng sẽ tan chảybởi sức nóng cuả tình yêu…