Một Cục Cưng Và Bốn BaBa

Chương 17: Q.2 - Chương 17: Minh Nguyệt tái hiện! Mọi người chấn kinh




Edit: Hương Trần

Beta: mèo lười 2k + Tuyết Huệ

Bạch Tiểu Hoa cũng không biết khi mình ở trong ảo cảnh tỉnh ngộ người bên ngoài trừ bỏ nhìn không thấy những hư ảo này lại thấy hết tình huống của cô.

Giờ phút này, thân thể Bạch Tiểu Hoa từ trong tản mát ra hào quang trắng tinh, giống như một tầng băng nhàn nhạt, bao trùm trên thân thể khiến cô thánh khiết mà cao quý.

Thân thể của hắn chậm rãi bay tới giữa không trung, cả người ởtrạng thái mê man, gắt gao nhắm hai mắt tựa hồ không hề hay biết.

Mọi người ngừng thở, không dám nói nhiều, càng không dám lên tiếng.

Hai tay cô tạo thành chữ thập, đặt ngang trên lồng ngực, cả người nằm ngang, trôi nổi ở giữa không trung. Quét xuống bóng dáng nhỏ mảnh nhàn nhạt trôi nổi trên thân thể cô, cùng cô mặt đối mặt.

Bóng dáng kia cơ hồ là trong suốt, hoàn toàn không cảm giác được thật thể của hắn,nhưng lại làm cho người ta cảm giác một loại an bình tương hòa.

Bỗng dưng, một đạo quang mang chói mắt đột nhiên nở rộ, trong rừng hãm nhập một mảnh ánh huỳnh quang trung thuần trắng.

Vẫn giằng co hơn mười giây, hào quang mới từ từ tối sầm tiếp xuống.

Chỉ có toàn thân Bạch Tiểu Hoa trên dưới vẫn như cũ tản ra quang mang thuần trắng, chỉ là bóng dáng trong suốt vừa mới lao xuống kia cũng đã biến mất không thấy.

Mà Phượng Loan hai đầu gối cung kính quỳ xuống đất, cúi đầu xưng thần.

Nhìn đến hành động của hắn, mọi người tựa hồ cũng minh bạch cái gì, tất cả đều cung kính quỳ xuống cúi đầu, đồng loạt hành lễ.

Thân thể Bạch Tiểu Hoa chậm rãi bay tới chỗ rất cao, ánh mắt cô vẫn như cũ không có mở, thân thể cũng đã đứng thẳng trở lai.

Hai tay buông rơi hai bên, đầu tóc quăn thần kỳ biến thành đầu đen tuyền bóng đẹp dài buông xõa sau lưng.

Mà lúc đầu mặc quần áo đơn giản hưu nhàn cũng biến thành váy áo thuần trắng, hình thức thập phần độc đáo, tươi mát thanh nhã lại cao quý thánh khiết, làn váy thật dài trong không trung theo gió vũ động.

Tại lúc mọi người không thể mở miệng vì chấn kinh trong ánh mắt,côchậm rãi mở mắt.

Trong lúc đó một đạo ánh sáng trắng chợt lóe lên, mang theo cảm giác rét lạnh thấu xương cùng thần thái không thể xâm phạm.

Giờ phút này, cô giống như là nữ vương tuyết muôn vàn tao nhã, tuyệt thế vô song -

-

Cùng lúc đó, Phượng Loan trong cơ thể giống như sản sinh cộng minh, cũng nhấp nhoáng ánh bạch quang. Dưới ánh mắt chấn kinh của mọi người, khí tức của hắn đột nhiên bạo tăng. Theo một người bình thường biến thành hoàng giai sơ kì tân thủ, sau đó lại lên hoàng giai trung kỳ, hoàng giai hậu kỳ, đột phá Huyền giai, Huyền giai sơ kì, Huyền giai trung kỳ, Huyền giai hậu kỳ, sau cùng vẫn cứ vọt tới Địa giai, Địa giai sơ kì, Địa giai trung kỳ. ( Ari: Người ta tu luyện bao năm mới lên được Địa giai, anh đây trong một lúc lên mấy cấp rồi, trâu quá >.<)

Rốt cục đột phá đến Địa giai trung kỳ đỉnh phong, cách mặt đất giai hậu kỳ ở thời điểm còn có một bước nữa thì ngừng lại.

Thiên tài Sở Vân Hiên đạt được sự tán thưởng của mọi người, giờ phút này cũng là trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa đứng không vững.

"Này... Quả thực là nghịch thiên, bất quá ngắn ngủn một giờ mà thôi, cư nhiên nhảy đến Địa giai trung kỳ đỉnh phong? Còn không để cho người ta sống, quá biến thái rồi - - "

"Hẳn là Tiểu Hoa kích hoạt huyết mạch truyền thừa rồi, mà Phượng Loan cùng Tiểu Hoa nhất định có quan hệ huyết mạch cho nên Tiểu Hoa đột phá trực tiếp ảnh hưởng đến hắn." Lãnh Như Phong thản nhiên nói, tuy hết sức kinh ngạc nhưng hắn đối loại chuyện này không quan tâm, hắn nhận định chỉ có Bạch Tiểu Hoa, đừng nói cô là truyền nhân của thiên hạ đệ nhất đại môn phái cho dù có là người bị mọi người phỉ nhổ, ma quỷ thì như thế nào? Hắn vẫn như cũ ủng hộ cô tới cùng.

Phượng Loan hơi hơi rũ mi mắt xuống, nhìn người cùng chính mình chỉ có cách mấy thước, cô gái phong hoa tuyệt đại, bước tiếp hi vọng .

Quỳ một gối xuống, nắm bàn tay trái của cô gái trong lòng bàn tay nhẹ nhàng hôn.

"Phượng Loan - - cung nghênh cốc chủ trở về!"

Bạch Tiểu Hoa nhếch môi, khuôn mặt lạnh nhạt thanh lịch kia thập phần xa xôi, lại tựa hồ gần trong gang tấc. Tóc đen của cô giống như mị hoặc trời đêm, hấp dẫn mê hoặc toàn bộ đàn ông trên thế giới. Đôi mắt của cô không còn như trước đây, ít đi bất an cùng bi thương, thay thế vào đó là khí phách bễ nghễ thiên hạ, là trào phúng chúng sinh, là phồn hoa tan mất, là thế sự xoay vần...

Giờ phút này Bạch Tiểu Hoa, là xa lạ, nhưng lại là quen thuộc.

Cô nâng mắt, chỉ là nhẹ nhàng đảo qua, mọi người chỉ cảm thấy thân thể một trận lắc lư, sắp đứng không vững. Cái loại khí phách thuộc loại vương giả này khiến bọn hắn không có cách nào khác cùng cô đối diện, chỉ nghĩ muốn cúi đầu xưng thần.

Bạch Tiểu Hoa nhẹ nhàng phất ống tay áo, trong thiên địa linh lực giống như bị nàng hấp dẫn, cuồng phong dâng lên như thủy triều, điên cuồng vọt lên đem cô từ đầu đến chân bao vây lại.

Nháy mắt, thực lực của cô một tầng hướng về phía trước chạy như điên, theo hoàng giai đến Huyền giai, Địa giai, sau cùng cư nhiên , bước vào thiên giai!

Thiên Địa biến sắc, Phong Vân Biến đổi, đại lượng hấp thụ linh khí cùng thăng cấp biến thái như vậy dẫn tới dị tượng Thiên Địa.

Bầu trời trong sáng đột nhiên lâm vào một mảnh đêm tối, Minh Nguyệt treo ở chân trời, như ẩn như hiện - -

Cùng lúc đó - -

Trong Hợp Hoan Tông của Thượng Cổ Môn Phái, một người phụ nữ diêm dúa loè loẹt đến mức tận cùng, trong không trung hưu một tiếng, y phục vén lên trên mặt đất bao lấy thân thể, nhíu mi, nhìn bầu trời, ánh mắt phức tạp, vẻ mặt lo lắng.

"Tông chủ, sự tình gì kinh hoảng như vậy?"

Thần sắc phức tạp của người phụ nữ diêm dúa loè loẹt bất an vỗ trán, thản nhiên nói, "Thiên Địa sinh dị tượng, bên ngoài nhất định là có chuyện gì xảy ra, cô xem chân trời Minh Nguyệt kia..."

"Minh Nguyệt? Ban ngày đột nhiên thành ban đêm cũng không phải chuyện chưa từng có a!"

"Cô không rõ! Tôi có loại dự cảm không tốt, Minh Nguyệt - - Nguyệt Linh Tuyết, là cô sao?"

...

Trong La Sát Môn của Thượng Cổ Môn Phái.

"Môn chủ, Minh Nguyệt lộ ra cổ quái, chẳng lẽ là thời điểm năm trước mà nói, Nguyệt Lin Tuyết sống lại rồi hả ?" Lão giả đầu tóc bạc thật cẩn thận nói, nếp nhăn tràn đầy trên nét mặt già nua kia lộ ra tia bất an mãnh liệt.

Chỉ thấy người đàn ông đối với lão giả xoay người, đại khái khoảng bốn mươi tuổi, diện mạo đoan chính, ẩn ẩn tản ra khí phách cường giả, nghiễm nhiên ra vẻ Thượng Vị Giả, cường thế, tự phụ!

"Hừ! Quả thực là hoang đường, Nguyệt Linh Tuyết từ lúc mười lăm năm trước cũng đã chết rồi, ông chẳng lẽ không nhìn cô ta chết sao?" Người đàn ông giận dữ hét lớn, nhưng hai tay chắp ở sau lưng lại ẩn ẩn run rẩy.

Nguyệt Linh Tuyết a, đã chết nhiều năm như vậy, cư nhiên vẫn còn xuất hiện áp bách bọn hắn sao?

"Bên ngoài hẳn là đã xảy ra chuyện, có lẽ cùng Tuyết Cốc có quan hệ, nhưng là tuyệt đối không có khả năng là Nguyệt Linh Tuyết!"

...

Giờ này khắc này, Bạch Tiểu Hoa dẫn dắt động tĩnh, đưa tới vô số người vây xem cùng suy đoán.

Thượng Cổ Môn Phái trừ bỏ Hợp Hoan tông cùng La Sát Môn, còn có Dược cốc, Long Môn cùng siêu cấp các đại môn phái, toàn bộ đều đã kiềm nén không được, nhóm người lão tổ tông trong gia tộc bế quan vài thập niên đều xuất hiện, bí mật mở hội nghị. ( Ari: Một số môn phái có tật giật mình :)) )

Mà dẫn tới oanh động, không chỉ có Thượng Cổ Môn Phái, còn có ẩn tàng cổ võ thế gia.

Tống gia, Ngọc gia, Lâm gia, Tiết gia chỉ cần tham dự sự kiện mười lăm năm trước vây quét Nguyệt Linh Tuyết cùng Tuyết Cốc , toàn bộ đều đã thay đổi sắc mặt, đứng ngồi không yên, mắt không chớp nhìn Minh Nguyệt ngoài cửa sổ kia.

Minh Nguyệt tái hiện,Tuyết cốc muốn sống lại rồi !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.