Một Đêm Nguy Hiểm: Cô Vợ Đắt Giá Của Chủ Tịch

Chương 12: Chương 12: Lấy thân báo đáp? Nhưng đây là nghĩa vụ vợ chồng! (2)




Phóng to ảnh chụp chung cư lên, ngay sau đó có người tung tin nói Lục Mạn xuất hiện ở chung cư Vũ Đô.... Chuyện Cố Bắc Thần “xây nhà vàng nuôi giấu tình nhân” ầm ĩ rầm rộ, bị mọi người sôi nổi bàn luận trên diễn đàn.

Bởi vì scandal của hai người, nên đám người trên diễn đàn không có chuyện gì làm lại mắt đầu săm soi nghiên cứu mợ Cố...

Lòng hiếu kỳ của mọi người càng lúc càng lớn, càng không biết, thì càng tò mò hơn. Càng tò mò, mà vẫn không biết... Vậy thì sẽ tò mò hơn nữa, sau đó là sẽ phỏng đoán!

Vốn dĩ là xem tin tức về kiến trúc, cuối cùng Giản Mạt lại bị bình luận của đám người này chọc cười...

Bởi vì những ảo tưởng về ông chồng quốc dân Cố Bắc Thần này nên những người hâm mộ là nữ mắng Lục Mạn đến không đáng một đồng.

Mà cuối cùng đề tài lại bị người hâm mộ của đập tan, nói Cố Bắc Thần mua chung cư cao cấp cho Lục Mạn, chỉ sợ địa vị của mợ Cố này khó mà giữ được, ly hôn là chuyện sớm muộn mà thôi.

Giản Mạt hơi thấy dở khóc dở cười.. Bây giờ tỉ lệ người ủng hộ kẻ thứ ba còn nhiều hơn vợ cả nữa! Thế giới này còn công lý không chứ?

Chỉ là đang xem rất vui vẻ, thì không gian yên tĩnh bỗng nhiên có tiếng động.

Trong lòng rùng mình, Giản Mạt ngồi dậy... Chắc không phải là trộm đâu nhỉ?

Nghĩ như vậy, nhưng vẫn không tự chủ được lo lắng khẩn trương.

Giản Mạt thầm nuốt nước miếng, xốc chăn lên bước xuống giường, rón ra rón rén đi đến cửa phòng ngủ, đang suy nghĩ xem có nên mở cửa ra xem thử hay không, thì chốt cửa lại nhúc nhích... Cô theo phản xạ lùi về sau một bước.

Tay Cố Bắc Thần vẫn còn cầm ổ khóa, nhìn Giản Mạt đang kinh ngạc nhìn mình, hơi nhíu mày.

“Anh, sao anh về rồi..” Giản Mạt hỏi.

Cố Bắc Thần không trả lời, chỉ rũ đôi mắt thâm thúy như chim ưng xuống.

Chỉ thấy Giản Mạt đang mặc áo ngủ bằng tơ lụa, bởi vì vừa mới tắm xong nên không có mặc nội y, trước ngực...

Ánh mắt Cố Bắc Thần càng trầm hơn, đột nhiên Giản Mạt ý thức được chuyện gì đó, theo phản xạ giơ hai tay che ngực.

“Anh không biết phi lễ chớ nhìn hả?”

Cố Bắc Thần cong môi cười: “Không biết.... Anh chỉ biết, không xem thì thiệt thòi thôi.” Dứt lời, cánh tay anh vướn tới chụp lấy cô, thuận thế xoay người, đè Giản Mạt lên tường: “Huống chi, anh đang nhìn vợ anh mà.”

Nhắm mắt ngửi ngửi, trên người Giản Mạt là hương sữa tắm quen thuộc mà cô hay dùng, thơm mà không nồng, hương hoa nhàn nhạt, trộn lẫn vơi hương thơm của cơ thể cô, thật sự rất quyến rũ.

Anh sát lại gần nên làm tim Giản Mạt chệch nhịp: “Sao anh về mà không nói với em một tiếng?”

Cố Bắc Thần càng cong môi cười hơn: “Có ai đó nói với anh là định lấy thân báo đáp mà? Sao anh không về được cơ chứ...”

“...” Giản Mạt vừa nghe xong, dứt khoát dùng tay ôm cổ Cố Bắc Thần, đôi mắt to chớp chớp như giận dỗi hỏi lại: “Vậy anh... Định thả cửa cho em hả?”

Cố Bắc Thần không nói lời nào, chỉ là cúi người hôn lên môi Giản Mạt...

Chốc lát sau, Giản Mạt bị nụ hôn vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ này của Cố Bắc Thần làm cho mềm nhũn, nếu không phải cô đang bám vào người anh, chỉ sợ là sẽ đứng không vững.

Lúc Giản Mạt sắp bị hôn đến không thở nổi, Cố Bắc Thần mới hài lòng buông cô ra.

Nhìn gương mặt bị ngạt thở nên đỏ bừng của cô, anh cuối người kề sát bên tai cô dùng giọng nói đầy từ tình nói: “Lấy thân báo đáp... Sao lại xem như điều kiện để thả cửa được chứ? Đây là nghĩa vụ vợ chồng...”

Dứt lời, Giản Mạt còn chưa kịp bình tĩnh lại, thì đã bị Cố Bắc Thần bế ngang lên, đi về phía giường lớn.

<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.