Đánh giá: 0.5/10 từ 1 lượt
Đêm mùa đông Năm mười bảy tuổi Mạch Hiểu Nặc lần đầu gặp Lưu Thiên Tước , một đêm tuyết giăng đầy và lòng cô cũng vô cùng lạnh lẽo, anh mang đến hơi ấm dịu dàng khẽ xoa dịu trái tim cô.
Cô yêu mến anh dù chỉ qua một lần trò chuyện, cô nhớ mong cảm giác yên bình nơi anh, nhưng khi gặp lại anh lại đem lòng yêu cô gái khác.
Mạch Hiểu Nặc khổ sở kìm nén con tim đang thổn thức , cố dập tắt từng đố kỵ nhỏ với người anh yêu. Nhưng trái tim vốn là thứ không thuộc về mình, cô khao khát hơi ấm anh thuộc về cô, muốn đôi mắt sâu thẳm ấm áp của anh chỉ nhìn mỗi cô, muốn được vây trong mùi hương của anh.
Nhưng khi càng thâm nhập vào sâu thẳm con tim anh cũng là lúc Mạch Hiểu Nặc không còn nhìn thấy bóng dáng người thanh niên dưới đêm tuyết hôm nào, ánh mắt thiếu ấm áp, nụ cười dịu dàng không còn, cô chợt nhận ra vị trí bên cạnh anh của bây giờ thật không thích hợp cho cô nữa. Hiểu Nặc tự tay giết chết tình cảm tự tay vun xới bấy lâu, cô rời xa anh , Lưu Thiên Tước không níu kéo.
Đến khi gặp lại anh đã hoàn toàn thay đổi, lạnh lung, bá đạo, chiếm hữu, tuổi trẻ với hoài bão và đam mê biến mất, chỉ còn lại người đàn ông luôn phải đạt được những thứ mình muốn, ví dụ như : Mạch Hiểu Nặc.
Cô càng trốn tránh anh càng buộc chặt cô bên mình.
“ - Mạch Hiểu Nặc , em giả vờ gì chứ? Tưởng như vậy là tôi tha cho em? Nằm mơ đi”
“- Lưu Thiên Tước , anh đùa giỡn đủ chưa , đủ rồi thì tránh xa tôi ra “
“- Làm thế nào đây? Em đối với tôi không bao giờ là đủ , từ khi em bước chân vào đây đã định sẵn sẽ bị tôi đùa giỡn đến chết rồi “
“ Nặc Nặc, trừ khi tôi hết hứng thú với em, vứt bỏ em, còn không em đừng hòng rời tôi một bước”
“ Mạch Hiểu Nặc, tôi ra lệnh cho em. Yêu tôi”
Để rồi lại một lần nữa anh đứng trước cô, ngọt nhạt hỏi cô cũng câu hỏi lần đầu gặp gỡ : “Tuyết rơi rồi sao em còn ở đây? “
“ Mạch Hiểu Nặc, hay chúng ta thỏa thuận đi. Tôi dùng một đời này đổi lấy tình yêu của em được không? “
Bình luận truyện