Một Đường Siêu Sao

Chương 13: Chương 13




Hai tuần sau, trang Weibo office của “Một đời say đắm” công bố danh sách diễn viên chính. Sau khi thấy tên nam chính, trong vòng một giờ bước lên hot search.

#Một đời say đắm Tề Chiêu Viễn#

Từ một năm trước thành lập phòng làm việc, Tề Chiêu Viễn đã gần một năm rưỡi không có tham gia diễn phim truyền hình hoặc điện ảnh, chỉ chuyên chú làm đạo diễn, fans đều cho rằng anh sau này sẽ không diễn phim. Nhưng không nghĩ tới đột nhiên có tin vui, sao có thể không kích động!

Trong lúc nhất thời sự chú ý càng ngày càng tăng lên. Sau ba giờ, tác giả cũng theo sau công bố, độ hot lại lên một bậc, bộ phận lớn là fans của Tề Chiêu Viễn. Đối với người sắp hợp tác thì fan của anh vô cùng quan tâm, chú ý thấy Ninh Vi Lan chính là nghệ sĩ mà phòng làm việc của Tề Chiêu Viễn ký trước đây không lâu, các fan cũng hiểu là vì sao muốn chọn cô.

Nguyên lai là muốn bưng nghệ sĩ nhà mình.

Khen chê đều có, nhưng phần lớn fans vẫn tỏ vẻ chờ mong, còn có một số người có chuyên môn xếp hạng phim truyền hình đáng chờ mong trong năm, “Một đời say đắm” có số phiều cực cao, đề tài trên Weibo lại càng nhiều.

Ở hậu trường phòng trang điểm, Ninh Nhất Thuần đã hóa trang tốt, nhàn nhã không có việc làm lên Weibo, liền thấy hot search thứ nhất, hai mắt trừng lớn, đột nhiên hét lên.

Một bên trợ lý bị cô dọa sơ, im lặng đứng cạnh, Ninh Nhất Thuần cầm điện thoại nhìn kĩ, không có nhìn sai, nam chính vẫn là Tề Chiêu Viễn, nữ chính vẫn là Ninh Vi Lan.

Trên tay chính là một thỏi son, Ninh Nhất Thuần đem nó ném trên mặt đất, vẫn cảm thấy không đủ hả giận. Cầm túi hoá trang trên bàn muốn ném tiếp, chưa kịp ném, cửa mở ra một người tiến vào, cô liếc mắt cười lạnh.

“Dịch Chỉ Ngôn, thấy trên trên Weibo hot search không?” Ninh Nhất Thuần phất tay cho trợ lý đi ra ngoài, đứng dậy đi đến gần, dựa trên ghế dựa của anh “Ninh Vi Lan diễn nữ chính.”

Dịch Chỉ Ngôn lúc đang trên đường cũng thấy, anh nhìn chằm chằm tạp chí trong tay, không có phản ứng.

“Diễn với Tề Chiêu Viễn, nằm mơ chắc đều phải cười tỉnh.” Ninh Nhất Thuần dùng khuỷu tay chọc anh “Anh nói xem có phải dùng quy tắc ngầm hay không, nếu không như thế nào lại lên nhanh như vậy. Chắc là lên giường với nhà làm phim để đổi lấy cơ hội này đi, tuy rằng muốn nổi tiếng là không sai nhưng là.....”

“Nói đủ rồi?”

Ninh Nhất Thuần sửng sốt, châm chọc “Như thế nào, không cho tôi nói?”

Dịch Chỉ Ngôn đứng lên, trên cao nhìn xuống, không có cảm xúc.

“Không cần nghĩ ai cũng dơ bẩn, cô ấy là nghệ sĩ mà Tề Chiêu Viễn ký.”

“Thì như thế nào?”

“Không như thế nào.” Anh khẽ cười, nhìn cô thật sâu “Bỗng nhiên cảm thấy cô và Vi Lan cùng là họ Ninh, cô so với Vi Lan kém xa!”

Vừa dứt lời, Ninh Nhất Thuần như bị sét đánh. Quan hệ cùng Ninh Vi Lan bị người khác nói trúng, cô giận tím mặt, trước khi Dịch Chỉ Ngôn đi ra khỏi phòng trang điểm, ngữ khí khinh miệt.

“Dịch Chỉ Ngôn, anh không phải là thích Ninh Vi Lan sao, nơi nào cũng giúp đỡ cô ta nói chuyện.”

Dịch Chỉ Ngôn không hề do dự đi ra ngoài tìm góc hẻo lánh, dựa vào tường mà hút thuốc. Màu trắng của sương khói ở trước mắt lượn lờ, anh một mình an tĩnh một lúc, lấy điện thoại ra, tìm số của Ninh Vi Lan, nhắn lại xoá, nhắn lại xoá, cuối cùng chỉ có mấy chữ.

“Buổi tối có thể tới nhà ăn cơm sao?”

Biểu hiện gửi đi thành công, anh thu hồi điện thoại, dập tắt điếu thuốc.

Tin nhắn được gửi đến Ninh Vi Lan đúng lúc điện thoại không có bên người. Cô gần đây nhận rất nhiều quảng cáo, lúc này đang quay chụp quảng cáo dầu gội.

Trong lúc nghỉ ngơi, cô cầm ly nước ngồi ghế trên chậm rãi uống, tùy ý để người tạo hình chả tóc, bên ngoài đột nhiên có chút ầm ĩ, xa xa phóng viên muốn tiến vào phỏng vấn. Ninh Vi Lan tự hỏi có nên phối hợp một chút không liền thấy Trang Văn không biết từ chỗ nào đi tới, dẫn vài người đuổi phóng viên đi.

“Khát chết tôi.” Tự rót cho mình chén nước, Trang Văn vừa uống vừa lẩm bẩm “Cô cũng không biết những người này có bao nhiêu cố chấp.”

Uống thêm mấy ngụm nước, nhìn bốn phía không có ai, Trang Văn hạ giọng “Tôi đều có thể đoán được những phóng viên muốn hỏi cái gì, vòng đi vòng lại vẫn là Tề tổng, suốt ngày chỉ hỏi mỗi vậy, không thú vị chút nào!” Trang Văn sau một lúc lâu hừ hừ vài tiếng “Những người này hy vọng từ trong miệng cô nói ra tin tức gì đó, hiện tại ai ai cũng bát quái, một chút tin tức không chính xác đều sẽ bị nói ra nói vào.”

Ninh Vi Lan không nói gì. Từ lúc phòng làm việc công bố, cô mỗi ngày đều nhìn thấy không quá mấy vấn đề, ví như cô có tài đức gì mà phòng làm việc của Tề Chiêu Viễn lại ký hợp đồng với cô, ví như cô diễn cùng Tề Chiêu Viễn có cảm tưởng như thế nào, ví như cô có phải nương nhờ danh tiếng của Tề Chiêu Viễn để lăng xê.

Nhìn thấy nhiều lần, Ninh Vi Lan cũng bình tĩnh, Trang Văn muốn nói tới chính là: Lời đồn đãi loại này trốn không thoát tránh không được, không đáp lại, chính mình sẽ biến mất.

Trước sau gì cũng phải trải qua.

Cảm thấy ninh Vi Lan giống như tâm tình có chút hạ xuống, Trang Văn vỗ vỗ vai cô an ủi “Vi Lan a, tôi nói với cô chỉ cần là cái minh tinh hạng A, cô dính vào việc gì đều sẽ bị hoài nghi có phải hay không lăng xê gì đó, chúng ta không cần thiết đi để ý tới. Vòng luẩn quẩn này so với cô tưởng tượng còn phức tạp hơn rất nhiều, bất luận nghệ sĩ có việc gì đều sẽ bị phóng đại, nói sai làm sai một bước, rất có khả năng chính là chết, cho nên ngàn vạn lần nhớ rõ, nhiều lời nhiều sai, có đôi khi trầm mặc còn hơn.”

“Hơn nữa cô cũng biết Tề tổng rất nổi tiếng, người như vậy khẳng định không thiếu “vợ”, chính là tự xưng là vợ, nhìn đến chồng ký với người khác còn muốn cùng hợp tác, luôn là khó chịu nói vài câu, cô đừng để ở trong lòng.”

Trang Văn giải thích hoàn toàn chọc cười Ninh Vi Lan, cô bây giờ chỉ muốn hết sức chăm chú đến quay chụp.

Sau khi quay chụp quảng cáo kết thúc, Ninh Vi Lan ngồi trên xe bảo mẫu, từ trong tay tài xế nhận điện thoại, mới mở khóa, liền thấy tin nhắn của Dịch Chỉ Ngôn, vừa thấy thời gian đã qua vài tiếng đồng hồ.

Cô vừa lúc phải về nhà, làm thêm cho một người cũng không có vấn đề, liền gửi lại một chữ “Được“.

Tài xế đưa cô đến cửa tiểu khu, Ninh Vi Lan đeo khẩu trang đi mua chút đồ ăn, về nhà bắt đầu làm.

Đem tất cả nguyên liệu nấu ăn đặt trên bàn, cô âm thầm suy nghĩ nên nấu món gì. Sau đó rửa sạch sẽ toàn bộ, vừa mới bắt đầu, chuông cửa vang lên, cô lau khô tay chạy ra mở cửa.

“Thơm quá.” Dịch Chỉ Ngôn đi ra khỏi thang máy cũng đã ngửi được mùi hương, thật sâu hít hít cái mũi, tự giác đổi giày, đi đến phòng bếp cửa “Yêu cầu hỗ trợ sao?”

Ninh Vi Lan không quay đầu lại: “Không cần, cậu ngồi trên sô pha đợi chút, tôi còn cần chút thời gian, xong sẽ gọi cậu.”

Dịch Chỉ Ngôn không hề dị nghị.

Anh nhàm chán, ngồi cầm điểu khiển tùy tiện đổi kênh, nhưng nghe thanh âm truyền từ trong phòng bếp, anh đột nhiên nhớ tới câu nói của Ninh Nhất Thuần vào buổi chiều, chìm sao suy nghĩ.

“Dịch Chỉ Ngôn, anh còn không phải là thích Ninh Vi Lan sao, nơi nào cũng giúp cô ta nói chuyện.”

Không sai, anh thích.

Nhưng thế thì sao.

Một bữa cơm ăn thật sự an tĩnh, Ninh Vi Lan rửa xong bát ra ngoài, thấy anh một mình đứng ở trước cửa sổ, nửa người chìm trong bóng tối, xô nghĩ nghĩ, đi qua.

“Mấy ngày nay rất mệt?”

Nghe tiếng quay đầu, Dịch Chỉ Ngôn cười cười, nói “Vẫn luôn ăn cơm trên máy bay.” Hỏi lại cô “Cô thì sao?”

Cô nhìn vào mắt anh, muốn trả lời còn tốt, nhưng ngày mai phải tiến tổ quay chụp, TV thình lình vang lên một cái tên, lập tức hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của cô. Dịch Chỉ Ngôn theo nàng ánh mắt nhìn lại.

Đó là một talk show, mỗi một kỳ đều sẽ mời một nghệ sĩ, không cần biểu diễn, đơn thuần chỉ là tâm sự thiên, ratings thật ra không tồi. Mà kỳ này, người ngồi trên sô pha, là Tề Chiêu Viễn.

Mặc dù là trên truyền hình, biểu cảm vẫn như cũ thanh lãnh, trả lời trước sau không nóng không lạnh, nhưng hiện trường không khí lại rất nóng. Người chủ trì Lệ Hành hỏi đến việc chọn vợ, hỏi anh đối một nửa sẽ có yêu cầu gì, Ninh Vi Lan nhìn anh nhíu mày trầm tư một lát,tim đập nhanh hơn chờ đợi anh trả lời.

Rất nhanh anh trả lời, như cũ lễ phép, không mặn không nhạt “Không có yêu cầu gì, tôi thích là được.”

Người chủ trì thở nhẹ một tiếng, vỗ tay tiến vào phân đoạn tiêpd theo. Vừa lúc là quảng cáo, Ninh Vi Lan ho nhẹ một tiếng thu hồi tầm mắt, trả lời vấn đề vừa rồi của Dịch Chỉ Ngôn.

“Tôi khá tốt, ngày mai vào tổ quay chụp, hẳn là sẽ rất vội.”

“Ở đâu?”

“Vùng núi ở thành phố Y.”

Anh nhíu mày.

Ninh Vi Lan không để ý lắm, nhìn thấy quảng cáo sắp kết thúc “Hơn nữa do bối cảnh yêu cầu, tôi có thể phối hợp đoàn phim.”

Dịch Chỉ Ngôn nhìn chằm chằm cô, cô đang xem cái gì tự nhiên cũng rõ ràng, tiết mục đã tiếp tục. Cảm xúc kích động trong lòng càng thêm mãnh liệt, anh biết cô đối với Tề Chiêu Viễn không có ý gì, chỉ do là cấp trên cấp dưới, nhưng thấy cô nhìn không chớp mắt như vậy, rốt cuộc vẫn có chút ghen.

Cảm xúc như sóng càng ngày càng lớn, cuồn cuộn che trời lấp đất, dần dần khống chế không được, anh bỗng dưng duỗi tay cầm hai vai cô, trong tầm mắt nghi hoặc của cô đầu óc hỗn loạn, hỏi vấn đề mà anh không hề muốn hỏi.

“Ở trong mắt fans, Tề Chiêu Viễn rất lãnh đạm, còn ở trong mắt cậu thì sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.