Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai

Chương 119: Chương 119




Trong đó các cư dân mạng thích xem nhất phản ứng của khán giả khi thấy trứng màu ở đoạn kết thúc Tưởng Ảnh đột nhiên xuất hiện, rất nhiều người xem ở ngay lúc này đã từ trên chỗ ngồi đứng lên, cầm lấy bỏng ngô, hoặc là dắt tay bạn gái, chuẩn bị từ trong đại sảnh rời đi, kết quả đột nhiên trên màn hình cho bọn họ một kinh hỉ như vậy, rất nhiều khán giả trực tiếp nằm liệt trên ghế ngồi, còn có phát ra tiếng thét thê lương mà chói tai.

Mà cư dân mạng thấy một màn như vậy, không có bất luận đồng tình nào, mà còn lạnh nhạt ở trên màn hình xoát ha ha ha ha ha ha ha.

Nhón cư dân mạng bị lạnh nhạt phẫn nộ vô cùng, vì vậy bọn họ liền động ý xấu, quyết định đem những người cười nhạo bọn họ lừa đến rạp chiếu phim, vì thế bình luận kế tiếp trên Weibo chạy trốn, đều có thể nhìn thấy thân ảnh bọn họ.

“Chỉ có trứng màu cuối cùng trông rất dọa người, chủ yếu là điện ảnh không hề đáng sợ chút nào, nên tôi không nghĩ tới cuối phim sẽ xuất hiện cái này, nếu có chuẩn bị tâm lý bảo đảm sẽ không bị dọa”

“Thật sự không dọa người, bộ điện ảnh này cho tôi cảm xúc rất sâu, tôi muốn về nhà gặp mẹ tôi”

“Đầu tiên tôi kính trên lầu là hán tử, sau đó bộ điện ảnh này ở phương diện thân tình khắc hoạ rất tốt, vô luận là mẹ của Trần Đông Niên, hay là Ngô Nham cùng con gái mình, còn có đoạn Ngô Nham đi theo con gái đi vào thng máy, rồi người mẹ tự sát đều làm tôi khóc đến rối tinh rối mù, tôi chịu không nổi loại tình tiết này”

“Mã Nguyên thái thái thái thái thái thái soái, vì Mã Nguyên tôi muốn lại xoát một lần”

......

Đối với những cái này, đại bộ phận cư dân mạng tỏ vẻ: Chúng tôi là đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, vô luận các người nói không dọa người bao nhiêu lần đi nữa, chúng tôi cũng sẽ không đi, trừ phi nhịn không được.

Vì thế thực sự có một bộ phận nhỏ nhát gan, nhưng lại muốn xem trinh thám ngốc cư dân mạng, tin lời của những lão cẩu tệ này, chạy tới rạp chiếu phim, sau đó là khóc lóc từ rạp chiếu phim đi ra.

Bọn họ bị nhóm bá chủ trốn ở góc quay trộm đăng lên, lại trở thành trò cười của những cư dân mạng khác.

Nhóm người bị hại trong đoạn video này cũng rất phẫn nộ, lại đi theo tiền bối của bọn họ cùng nhau gia nhập đội quân lừa dối, hy vọng càng có nhiều người mắc mưu, tới rạp chiếu phim một chuyến.

Điều này làm cho bình luận trên mạng vô cùng hỗn loạn, nói cái gì đều có, những người chưa xem qua bộ phim này liền rất tò mò, rốt cuộc đây là một bộ điện ảnh như thế nào, vì cái gì lại có nhiều bình luận khác nhau như thế?

Thắng không nổi lòng hiếu kỳ của mình, nhưng sợ khi tới đại sảnh bị dọa đái ra quần, bởi vậy nhóm cư dân mạng liền cơ trí tìm ra đủ loại phương pháp tới đối kháng các loại hình ảnh khủng bố, có người đi theo tổ đội, có người bao trọn hết rạp chiếu phim xong rồi sau đó bật hết đèn ở rạp lên ngồi xem, hoặc là một đám người ngồi dựa vào nhau thành một đoàn, sưởi ấm cho nhau, trong nhất thời lại làm cho bọn họ nhớ lại thời học đại học ở ký túc xá vây quanh nhau xem phim kinh dị.

Nhưng khi ở rạp chiếu phim còn có người ở bên, khi về tới nhà lại chỉ có một mình, thấy gương, búp bê, thang máy, còn có nước trong nhà vệ sinh chảy tí tách, luôn sẽ làm liên tưởng đến một số thứ không tốt.

Tết Trung Nguyên vừa qua, phòng bán vé 《 chạy trốn 》 liền bắt đầu tăng trưởng lên, mới đầu tăng không liên quan gì tới cư dân mạng, mà là nhóm yêu thích phim kinh dị tới rạp chiếu phim cống hiến cho phòng bán vé, còn có một áo người đã xem qua trong tết Trung Nguyên, đi ra ngoài không bị du hồn bắt đi, muốn nhị xoát.

Xét thấy phòng bán vé 《 chạy trốn 》 bắt đầu bay lên, nguyên bản muốn giảm tỷ lệ vé khi nhìn thấy tình huống này, liền đem tỉ lệ vé bảo trì.

Rất nhiều điện ảnh đã được chiếu trong kỳ nghỉ hè tháng 7, cho nên hiện tại đối thủ cạnh tranh với《 chạy trốn 》 không phải thực kịch liệt, nếu có thể đem loại xu thế này bảo trì, trong tương lai tỷ lệ phiến suất vượt qua 20% hẳn là không thành vấn đề.

Thảo luận xong cốt truyện, cư dân mạng đã xem qua bộ phim chuyển qua thảo luận diễn viên, Tưởng Ảnh thì không cần phải nói, tuy rằng nữ thần ở trong trứng màu dọa bọn họ một hồi, nhưng biểu hiện ở trong phim làm cho bọn họ cảm thấy vị nữ thần này xuyên qua thời không về tới lúc trước.

Phó đạo chụp nữ nhân thật sự rất đẹp.

Mà kỹ thuật diễn của Chu Ôn Lương cũng là rõ như ban ngày, năm nay thời điểm chiếu phim《 Lâu đài màu trắng 》, Chu Ôn Lương thu hoạch một nhóm fans, nhưng Chu Ôn Lương không phải là người làm kinh doanh, một hai năm đều sẽ không phát một Weibo, cho nên các fan cũng tương đối lạnh nhạt không bao lâu liền sẽ bò tường.

Mà trong 《 chạy trốn 》biểu hiện của hắn vô cùng xuất sắc làm các fan lại bò trở lại, hơn nữa còn có người đào ra Chu Ôn Lương là tiến sĩ điện phía nam, vì thế mọi người liền càng có hảo cảm với hắn.

Các fan của Tằng Tinh Khả cùng Mã Nguyên đặc biệt mâu thuẫn, bọn họ còn đang rối rắm xem rốt cuộc có nên đi xem bộ phim này hay không, trên mạng đều nói biểu hiện của hai người bọn họ trên màn ảnh siêu cấp soái, mà trong fans club bọn họ cũng có người yêu thích phim kinh dị trở về nói bọn họ ở trong điện ảnh biểu hiện phi thường xuất sắc, điều này làm cho không ít fan chưa xem qua bộ điện ảnh này ngứa tâm.

Đặc biệt là các fan Tằng Tinh Khả, lúc trước Tằng Tinh Khả ở trong phim thần tượng diễn không ít vai tổng tài, nhưng mỗi một lần đều sẽ trở thành đối tượng phun tào của cư dân mạng, nói cái gì mà tổng tài không giống nhất, hay là dầu mỡ tổng tài, mỗi một bình luận đều mang tên Tằng Tinh Khả, làn này thật vất vả mới được cư dân mạng nhất trí khen ngợi kỹ thuật diễn của Tằng Tinh Khả, làm fans khẳng định là muốn duy trì nhiều nhất, nhưng mà, đề tài của bộ điện ảnh này lại làm cho bọn họ chùn bước.

Cuối cùng trưởng nhóm của nhóm fans đã tham khảo phương pháp của nhóm yêu thích phim trinh thám, tạo thành đoàn đội hoặc tổ đội đi rạp chiếu phim, mọi người đi cùng nhau có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Bất quá lại nói, khả năng dạy dỗ người của Phó đạo thật sự rất giỏi, một hồi là Cao Điềm, lần này là Tằng Tinh Khả, có hai người này làm ví dụ, về sau khẳng định sẽ có càng nhiều tiểu thịt tươi hoặc tiểu hoa đán đến tìm Phó Chân, cho dù là đóng phim âm thù lao.

Mà Cao Điềm ở trong màn ảnh tuy đóng vai không phải là con người, tuy rằng chỉ có một màn ảnh ngắn ngủn, nhưng sự xuất hiện của nàng vẫn rất có lực rung động, một ít blogger về trang điểm cũng theo sát độ hot của《 chạy trốn 》, thế mà nghĩ ra được cách trang điểm quỷ tân nương như Cao Điềm, không thể không nói, một khi nhóm cư dân mạng đã lừa dối thì có chín con trâu cũng không kéo về nổi.

Một bộ phim kinh dị đứng đắn, rốt cuộc bởi vì đủ loại nguyên nhân, bình luận ở trên mạng càng ngày càng khôi hài, không biết đạo diễn khi nhìn thấy những bình luận này sẽ có cảm tưởng ra sao, bất quá cũng bởi vì những bình luận này, càng ngày càng nhiều người dám vào rạp chiếu phim, thể nghiệm bộ phim kinh dị mang đến kích thích này.

Lại nói đến Phó đạo, lúc này cư dân mạng mới ý thức được, người này từ khi bộ phim bắt đầu chiếu liền không thấy xuất hiện, Phó đạo đi đâu vậy?

Phó Chân lúc này cùng Giang Hằng Thù đã tới Thành Quan Lhasa, bọn họ lên đường vào ngày hôm sau, Giang Hằng Thù nhận được điện thoại của Giang tiên sinh, Giang tiên sinh ở trong điện thoại đem hắn mắng cho một trận, lúc này Phó Chân mới biết là Giang Hằng Thù vụng trộm chạy ra.

Giang Hằng Thù hướng Phó Chân giải thích nói: “Không có việc gì, vừa lúc ba trong khoảng thời gian này không có việc gì làm, sợ ông nhàm chán.”

Phó Chân cảm thấy Giang tiên sinh cho dù không cần đi làm, hẳn cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán, bởi vì nhớ nhớ mang máng là tháng 3 năm nay, Giang tiên sinh nói với hắn muốn tìm cơ hội mang Giang phu nhân ra nước ngoài đi một vòng, thoạt nhìn cái kế hoạch này năm nay muốn ngâm nước nóng.

Bọn họ ở ven đường thưởng thức không ít cảnh đẹp, cũng hưởng qua rất nhiều mỹ thực, dọc đường đi không có người khác tới quấy rầy, cũng không có phiền lòng về công tác, Phó Chân thống thống khoái khoái mà hưởng thụ một phen.

Lhasa là đoạn lữ trình cuối cùng của bọn họ, sau khi ghé thăm một số điên thăm quan, bọn họ liền khởi hành về nhà, hiện tại đã gần một tháng.

Bởi vì lúc còn học sơ trung có đọc qua rất nhiều thơ và báo về Thương Ương Gia Thố, Phó Chân vẫn luôn muốn đến Lhasa, hắn đến nay còn nhớ rõ tập bìa thơ màu xám, bên trên viết chữ vàng: sống trong cung điện Potala, ta là vị vua lớn nhất vùng tuyết; lang thang trên đường phố Lhasa, ta là người yêu đẹp nhất thế gian.

Xuyên qua đầu đường Lhasa, ngẩng đầu lên, bầu trời trong vắt mà sáng ngời, những ngọn núi tuyết phương xa liên miên dưới ánh mặt trời như một con ngân long đang nằm, Lhasa ngày nắng rất nhiều, được người ta gọi là thành phố mặt trời, kiến trúc hai bên đường không cao, dưới ánh nắng mặt trời trông rất đáng yêu.

Ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy tăng y mặc áo màu đỏ đi qua đường.

Giang Hằng Thù mang theo Phó Chân đi vào khách sạn mà bọn họ đã đặt trước, hai người ngồi ở trên giường lớn, thương lượng mấy ngày kế tiếp muốn đến đau ngắm cảnh, còn có muốn ăn đặc sắc, Phó Chân dùng bút viết trên tờ ghi nhớ.

Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn thoáng qua, hỏi Phó Chân: “Anh cảm thấy em không phải đang viết kế hoạch du lịch a.”

Phó Chân cười gượng hai tiếng, nhanh chóng đem tờ giấy cất đi, rồi hướng Giang Hằng Thù bán manh, mưu toan đem tờ giấy khác lấy ra.

Giang Hằng Thù lắc lắc đầu, duỗi tay xoa nhẹ đầu Phó Chân một phen, hỏi hắn: “Ngày mai đi Basongco sao?”

Basongco là một hồ nước nổi danh ở Tây Tạng, hồ nước xanh thẳm giống như màu của bầu trời, chính giữa hồ là một tòa tiểu đảo, trên đảo có tòa miếu, xung quanh là cây cối thấp thường như ẩn như hiện, hai bên bờ sông là những dãy núi liên miên, phía trên núi bị tuyết nhiều năm bao phủ, mây trắng xuyên qua những hàng cây, bốn phía cây cối xanh um, mang theo hơi thở, phảng phất như nhân gian tiên cảnh.

Phó Chân cùng Giang Hằng Thù đứng ở bên hồ, ngắm nhìn núi non phương xa, Phó Chân hơi hơi hé miệng, trong ánh mắt như có ánh sáng nhảy lên, rất giống với biểu tình mà lần trước Giang Hằng Thù mang theo hắn đi núi Bạch Mi.

Đối với sự mỹ lệ, Phó Chân chưa bao giờ bủn xỉn sự tán thưởng, điểm này khi hắn một lần nữa bắt đầu quay phim điện ảnh biểu hiện đến càng thêm rõ ràng.

Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn thoáng qua người Phó Chân, cầm tay hắn, hỏi hắn: “Lúc trước chưa từng tới sao?”

Phó Chân lắc đầu, tuy rằng hắn vẫn luôn muốn đến Tây Tạng nhìn một lần, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, đây là lần đầu tiên hắn đi vào đi vào vùng đất thần thánh này.

Phong cảnh nơi này làm ý tưởng của hắn như được mở ra, Phó Chân có chút đắc ý, mà người vừa được ý liền dễ dàng vong hình, hắn lôi kéo tay Giang Hằng Thù blah blah mà bắt đầu cùng hắn giảng cấu tứ bộ điện ảnh tiếp theo.

Giang Hằng Thù một chút cũng không có bị chuyện xưa của hắn đả động, giơ tay liền gõ lên đầu hắn: “Thật vất vả mới đi ra chơi một chuyến, có thể đừng suy nghĩ đến công việc được hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.