Một Nhà (Fanfic Tfboys)

Chương 6: Chương 6




-Vương Nguyên, Thiên Tỉ đi nhanh lên GĐốc có việc gọi 2 e-Anh quản lí nói.

-Dạ-Vương Nguyên yểu xìu nói.

Hôm qua là 1 ngày mệt mỏi của Vương Nguyên và Thiên Tỉ vừa lên sân khấu là đã thấy thiếu thiếu đi 1 người đã vậy trong khi đó là đang lo lắng và mệt mỏi nên mới ko có biểu cảm j trên sân khấu, Âý vậy mà sáng nay báo lại còn đưa tin về 2 cậu như vậy thiệt là mệt hết sức, hôm qua về đến nhà là 2 anh em nói chuyện và lo lắng ko bk Tuấn Khải sao rồi vậy mà sáng nay vừa đến công ti là đã nghe GĐốc có vc cần gặp!!!

- Haizzzzz- Vương Nguyên lặng lẽ thở dài.

TẠI PHÒNG TỔNG GIÁM ĐỐC:

- 2 cậu làm ăn cái kiểu j vậy? Các cậu có bk là tôi vừa lo lắng vừa phải phối hợp vs phía cảnh sát để tìm cho ra Tuán Khải vậy mà các cậu còn làm như thế đối vs tôi ư? Chỉ có các cậu lo à, các cậu chỉ nghĩ cho bản thân mk thôi sao?

- Dạ thưa chúng em ko cố ý ạ chỉ tại TGĐ cũng bk mà tin đó đối vs chúng em là quá SOS nên chúng em ko chấp nhận dược mong TGĐ hiểu cho tụi em ạ! Tụi em sẽ cố gắng hơn!-Thiên Tỉ nói.

- Được rồi! Các em về phòng tập nhảy đi nhớ đừng để như vậy nữa! Các em đừng lo lắng nữa tui sẽ kiếm Tuấn Khải về cho các em!-TGĐ nói.

-Dạ vâng-Thiên Tỉ và Vương Nguyên đồng thanh.

PHÒNG TẬP NHẢY:

-Các em làm j thế đứng dậy tập coi làm như 1 mk các em bùn vậy hả, làm như có mk các em mệt hả? Tụi chị ko lo lắng cho Tuấn Khải giống em sao?-chị dạy vũ đạo nói.

-Tụi em bk là các chị lo ai cũng lo nguyên công ty này ai cũng lo nhưng chúng em cùng tập luyện cùng ăn cùng ở bên nhau lâu lắm rồi bây h thấy thiếu thiếu có 1 khoảng cách trống trai ở trong tim và sự lo lắng cứ thấp thởm ko bk ảnh đag ở đâu và có bị làm sao ko ? Từ sáng đén h m.n kể cả GĐốc cũng mắng cũng chửi tụi em đâu phải tụi em mún chứ! Tụi em mún ảnh bị bắt cóc lắm hả chị?- Vương Nguyên hk chịu nổi tuôn ra 1 tràn và chạy ra ngoài.

Từ sáng đến h đi đâu cũng thất thần vẻ lo lắng và mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt của họ, hết người này đến người kia chửi trong thâm tâm mún hét lên nhưng thật sự lúc đó Vương Nguyên đã ko chịu nổi và cắm đầu chạy ra ngoài sau đó là Thiên Tỉ chạy theo.

-Nguyên nhi à!-Thiên Tỉ vừa nói vừa đi đến chỗ Vương Nguyên đag ngồi.

-Thiên Tỉ cậu nhớ chúng ta đag ngồi ở đâu ko?

-Nhớ chứ! -Thiên Tỉ đáp

-Dạ !- Vương nhi nói.

ĂN XUỐNG XONG:

- Nhi à anh ra ngoài mua đồ cái nhé!-Tuấn Khải nói.

-Dạ ko được anh à! Anh cần j cứ nói với người hầu họ sẽ đi mua giùm anh-Vương nhi nói.

-Tại sao anh lại ko được ra khỏi nhà, anh chỉ đi mua chút đồ thôi mà?-Tuấn Khải nói.

- Anh à anh mới bị thương chưa khỏe lại bây h em có chút chuyện và em phải đi ra ngoài ko đi với anh được nếu anh có chuyện j thì em chết mất ( mắt rưng rưng)- Vương nhi nói.

-Thôi nào đừng khóc mà anh sẽ ko đi đau nữa mà anh sẽ ở nhà đợi em về được chưa?-Tuấn Khải nói giọng nhẹ nhàng.

-Dạ vậy em đi 1 chút em sẽ về sớm và mua cái j đó về cho anh ăn nha( mặt tươi rói)- Vương nhi nói.

CHAP SAU SẼ RA SAO MỜI CÁC BN ĐÓN ĐỌC THẬT RA VƯƠNG NHI LÀ AI MÀ BẮT CÓC TUẤN KHẢI CỦA CHÚNG TA VÀ XIN LỖI NHA DẠO NÀY BẬN HỌC DỮ QUÁ KO RA CHAP MS CHO CÁC BN ĐƯỢC(CHẮP TAY) THỨ LỖI ^.^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.