Chinh phục yêu giới?
Khẩu hiệu này nghe qua rất trâu bò!
Hơn nữa, còn là cái loại anh hùng thiên hạ không phải ta thì là ai.
Nhưng mà, cô chỉ là một nhạc công nho nhỏ hơn cấp 30, sao có thể giúp anh chinh phục yêu giới đây?
Bạn Tô chớp chớp mắt, nói với anh: “Sư huynh, người ta rất nhỏ yếu.”
Cô, thứ nhất không có thần khí, thứ hai không có trang bị cường đại, ngàn vạn lần đừng để cho cô đi giết đại BOSS gì gì đó, chém quái có kỹ năng BT gì đó.
Cô chém không nổi.
“Không cần muội chém.”
Nói đùa gì chứ, có anh ở đây còn cần cô phải ra tay sao?
Oa, bạn Tô gật đầu, nói như vậy thì còn có thể cân nhắc suy nghĩ…
“Không chỉ có vậy,” Chàng trai nào đó ngừng một chút rồi tiếp tục nói: “Toàn bộ kinh nghiệm và phần thưởng của nhiệm vụ muội còn có thể được chia một nửa với huynh.”
Nói xong còn gửi một khuôn mặt tươi cười hiếm có.
Bạn học Tô lập tức bị cách diễn đạt này của Mặc đại thần mua chuộc rồi.
Toàn bộ kinh nghiệm và phần thưởng?
Phần thưởng… Giống như thần sủng hồ ly vậy?
Mặc đại thần trả lời: “Cái này chỉ là một CASE nhỏ thôi.”
Bạn Tô choáng! Thần sủng còn nói là CASE nhỏ, vậy nếu phần thưởng tiếp theo chẳng phải là càng trâu bò hơn sao?
Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên: Thú cưỡi số lượng có hạn… thần khí…vân vân.
Vậy không phải Tô Tiểu Ly cô rất nhanh sẽ có thể chinh phục giang hồ, trở thành một bông hoa cúc nhỏ tươi mát trong cái thời đại hỗn loạn đen tối này rồi sao?
Woa haha…
Được rồi, bạn học Tô lại suy nghĩ nhiều quá rồi.
Nhưng mà trạng thái này của cô đã nằm trong dự liệu của Mặc đại thần từ lâu rồi.
Thời điểm cô kỳ lạ hơn anh cũng từng thấy.
Những cái trong trò chơi này thì đáng gì?
Huống chi, những lời anh vừa nói đều là sự thật.
Những lời đó một chút cũng không phải là giả.
Nhiệm vụ thành tựu, khi anh nhận được nhiệm vụ động hồ ly này, đã quen với một vị chăm sóc khách hàng.
Thấy anh khinh địch tiến vào trong động, đồng thời tiến hành thu phục 999 hồ ly, vị GG chăm sóc khách hàng tỏ ra hết sức ngạc nhiên và hâm mộ.
Dù sao, nhiệm vụ thành tựu này không chỉ mang lại cho người chơi phần thưởng giá trị.
Mà là quyền lợi khổng lồ ẩn ở phía sau đó!
Sau này chưởng quản một trong ba giới có thể hô mưa gọi gió.
Nghe nói bây giờ mới chỉ có anh và một người chơi nam khác nhận được nhiệm vụ này, nhưng người kia khi đến điện Linh Tiêu PK với ba đại thần đã bị đánh cho tơi bời.
Khụ khụ, nói cách khác chính là bị giết ngay lập tức.
Nguyên nhân là do trang bị không đủ tốt, không chịu được pháp thuật của ba đại thần.
Kỹ năng của ba đại thần bao gồm cả pháp thuật của thiên địa yêu, để có thể chịu được kỹ năng BT này nhất định phải khảm tinh đá pháp thuật vào trang bị.
Nhưng muốn có tinh đá pháp thuật thì phải dùng rất nhiều tiền mua đá pháp thuật ở Thương Thành, sau đó liên tục ghép lại mới có thể tạo ra kỹ năng tinh đá chịu được pháp thuật trong năm giây.
Cho nên mới nói, muốn làm được tất cả cần phải có kinh tế hùng hậu.
Nhưng chỉ vậy cũng không đủ, nếu thao tác không tốt, đến gặp ba đại thần kia vẫn sẽ bị giết, vì dù sao cũng chỉ có thể đỡ được năm giây.
Đây cũng chính là lý do vì sao nhiệm vụ thành tựu này được gọi là nhiệm vụ không có khả năng.
Thay vì nói nó khó không bằng nói rằng căn bản không ai dám vọng tưởng làm nhiệm vụ này.
Mà chàng trai nào đó, không chỉ làm một mình, còn kéo cả Hoa Địa Vi Lao làm nhiệm vụ này.
Nhắc đến đấy, Hoa Địa Vi Lao cũng sắp sửa đi PK ba đại thần rồi.
Nhưng bạn học Hoa Địa có vẻ không cường đại như chàng trai nào đó.
Cho nên rất có thể, đến cuối cùng vẫn chỉ có chàng trai nào đó có thể làm được thôi.
Chậc chậc, quả thực là mình không đủ sức mạnh.
Bạn Tô chỉ nhớ đến những lợi ích, phần thưởng mà anh nói, và cả muốn chinh phục giang hồ của bản thân.
Căn bản không để ý đến những chi tiết khác mà anh nói.
Cô gái áo trắng cố tỏ ra rụt rè, mỉm cười: “Sư huynh, khi nào thì chúng ta đi làm nhiệm vụ?”
Cô muốn có thú cưỡi giới hạn!
Oh, tích cực vậy sao?
Chàng trai nào đí mỉm cười: “Không vội, trước khi đi làm nhiệm vụ, phải hoàn thành một chuyện đã.”
“Vâng vâng, chuyện gì vậy sư huynh?”
Ba giây sau, trong khung nói chuyện xuất hiện hai chữ: Kết hôn.
“Có người muốn kết hôn?” Lông mi bạn Tô chớp chớp, nghe nói trong trò chơi này kết hôn, chú rể sẽ đưa lì xì cho khách tới dự.
Loại chuyện vừa chúc phúc cho người khác còn có thể thuận tiện cầm tiền lì xì, sao cô có thể không tới góp mặt được đây?
Vì thế ánh mắt cười đến cong cong giống như ánh trăng.
“Có người muốn kết hôn?” Chàng trai nào đó im lặng đọc lại câu hỏi của cô một lần, bên môi nở một nụ cười quyến rũ.
Quả thật là có người muốn kết hôn.
Oh oh, là ai muốn kết hôn đây nhỉ?
Bạn Tô rất hưng phấn, là tiểu loli nổi tiếng có giọng nói dễ nghe hay là mấy đôi trai tài gái sắc được mọi người trong server coi trọng?
Tinh thần bát quái trời sinh của phụ nữ trên người bạn học Tô thức tỉnh.
Mà chàng trai nào đó, khóe môi mỉm cười, ngón tay thon dài sạch sẽ gõ nhẹ trên bàn phím.
“Nam nữ chính muội đều biết.”
Thật sao? Vậy cô càng hứng thú hơn rồi.
“Rốt cuộc là ai hả sư huynh?”
Trong mắt chàng trai nào đó lóe lên một ánh sáng, từng chữ từng chữ, rất rõ ràng: “Huynh và muội.”
Huynh, và muội...?
Chàng trai đứng trước mặt lẳng lặng nhìn cô. “Ừ, muội và huynh.”
“Huynh đang nói… muội và huynh?”
Mình và sư huynh?
Chàng trai nào đó không nói lời nào, ý chỉ thừa nhận.
Sau đó…
Tô Tiểu Ly hóa đá ba giây, rồi sau đó bắp thịt cũng bắt đầu co quắp.
Đây không phải sự thật… Đây không phải sự thật…
Nhưng trực giác nói cho cô biết, chuyện này rất có khả năng sẽ trở thành sự thật.
Do dự nhiều lần, bạn Tô quyết định chứng thực một chút.
“Sư, sư huynh, người ta còn nhỏ, không nên đùa như vậy đâu.” Trái tim của cô không có khả năng chịu được tin tức mạnh như vậy.
Chàng trai nào đó hừ nhẹ: “Muội cảm thấy huynh đang nói đùa?”
Nhìn câu hỏi này, giống như nếu cô trả lời đúng vậy, anh sẽ có cách để cho cô hối hận vì đã trả lời nó.
Trước giờ bạn học Tô Tiểu Ly không yếu đuối nhưng lại e sợ cứng rắn, lập tức thay đổi gương mặt tươi cười.
“Sư huynh, huynh vẫn luôn nói là làm, sao có thể nói đùa được. Chỉ là…”
Chỉ là? Lông mày hơi nhíu lại một chút không để lại dấu vết.
“Cái đó… Sư huynh, vì sao lại là muội?”
Anh thong thả hỏi lại: “Muội nói thử xem?”
Hỏi cô?
Bạn Tô ngửa đầu một góc 45 độ nhìn lên trần nhà.
Không lẽ sư huynh nhà mình nhòm ngó cô gái trong sáng là cô đã lâu?
Hay là vì sư huynh biết trong tương lại cô có thể chinh phục giang hồ, anh sợ khi đó không thể chiếm được mình nên ra tay từ bây giờ luôn!
Bình thường có nhiều lúc cô hơi ngây ngô.
… Nhưng mà suy đoán này của cô thật sự đúng một nửa.
Mặc dù không thể nói Mặc đại thần chọn cô vì sợ cô chinh phục giang hồ gì đó.
Nhưng có thể chắc chắn một điều, đó chính là… cô rất ngây ngô mà còn trong sáng nữa.
Trong sáng đến mức bản thân bị vướng phải người phụ nữ của chàng trai nào đó mà còn ngồi đó bẻ ngón tay suy nghĩ xem có phải chàng trai nào đó thầm thích mình.
Chàng trai áo trắng nho nhã đứng bên cạnh, rất kiên nhẫn chờ cô.
Thật ra anh có thể nói thẳng với cô.
Nhưng đột nhiên lại cảm thấy dáng vẻ luống cuống chân tay của cô cũng rất đáng yêu.
Sống hai mươi mấy năm nay, lần đầu tiên cảm thấy từ đáng yêu có thể dùng trên người một người khác phái, đây có thể xem như là một dấu hiệu tốt không?
Đôi môi mím nhẹ, con ngươi đen càng trở nên sâu sắc hơn.
Cầm lấy cái cốc bên cạnh, uống một ngụm nước mới đánh chữ.
Mặc Phàm: “Suy nghĩ kỹ chưa?”
Thật ra những lời này có hỏi hay không đều không quan trọng, dù sao cô có đồng ý hay không vốn cũng chỉ có một khả năng.
Nhưng anh vừa hỏi như vậy, thần trí của bạn Tô cũng đã quay về.
Nhưng cô gái áo trắng vẫn ngại ngùng mắc cỡ, ừ ừ à à một lúc vẫn chưa nói gì.
Bởi vì cô xấu hổ thôi mà!
Chỉ cần nghĩ đến có người con trai ngưỡng mộ cô, một đóa hoa tươi mát như cô lại không nhịn được mà muốn lay động.
Đương nhiên, chúng ta cũng có thể lý giải lay động này thành cảm giác thỏa mãn về bản thân.
Loại cảm giác thỏa mãn to lớn này còn vượt qua cả cảm giác chấn động khi Mặc đại thần cầu hôn cô.
Vì thế, cô gái áo trắng làm động tác hất đầu.
“Sư huynh, chúng ta là đồng môn, kiếp này đã định là vô duyên rồi.”
Cho dù huynh là đại boss của ban nhạc Hỏa Diễm cũng không được, người cô yêu nhất vẫn là Vệ sư huynh dịu dàng.
Cô không thể bị mê hoặc được!
Lại nói, ngưỡng mộ cô tại sao lại muốn kết hôn?
Hình như chàng trai nào đó đã sớm đoán được cô sẽ nói gì.
Anh mỉm cười: “Vì đây là nhiệm vụ thành tựu.”
Anh muốn thống nhất yêu giới, người duy nhất có thể cùng anh chia sẻ nhiệm vụ không phải ai khác, chỉ có thể là vợ của anh.
Nói cách khác, khi anh để cho bạn Tô bấm vào con hồ ly nhỏ kia, cũng đã quyết định để bạn Tô làm vợ anh.
Đổi thành góc độ khác, trước kia anh không làm đến bước này là vì đang cày một tài khoản phụ là nữ, chuẩn bị một mình chơi hai tài khoản, mở cả hai để hoàn thành bước này.
Vậy huynh tiếp tục mở cả hai đi, mở cả hai cho nhiều trong sáng.
Bạn Tô thầm nghĩ trong lòng.
Mặc đại thần lại nở một nụ cười mê hồn: “Muội chủ động yêu cầu, vi phu khó có thể chống lại.”
Ý tứ chính là, ai bảo cô chủ động đòi giúp anh.
Trở lại hình ảnh lúc chiến đấu với ba con hồ ly hiện hình kia.
Bạn Tô tự cho là rất nghĩa khí hô to, sư huynh, muội giúp huynh!
Anh nhàn nhã hỏi lại một câu, muội chắc chắn?
Sau đó cô đánh xoạt xoạt giống như rất chắc chắn… Sau đó, cô rơi vào bi kịch rồi.
Cái gì gọi là tự tạo nghiệt không thể sống…
Cái gì gọi là tự bê đá đập vào chân mình…
Chính là nói cô sao?
Nhân vật bi kịch hàng năm, Tô Tiểu Ly, rốt cuộc cũng sinh ra rồi!
Bạn Tô rất vô tội đánh một dãy dấu ba chấm, trong lòng thì run rẩy cả trăm lần.
Có thể không cần được không?
Cô còn chưa chinh phục được giang hồ, còn chưa lấy được danh hiệu hồng nhan trong chớp mắt đã giết chết vô số ‘soái oa’. (Tác giả viết là帅锅: soái oa (cái nồi đẹp) nhé.)
Nếu thật sự kết hôn với sư huynh nhà mình, đừng nói đến trai đẹp, chỉ sợ cái chén cái chậu cũng không đến lượt cô.
Cô gái áo trắng nước mắt lưng tròng nhìn về chàng trai tuấn tú bên cạnh, khí thế rất buồn bã.
Mà anh không nhúc nhích chút nào, duỗi hai tay về phía cô: “Đi thôi, phu nhân, chúng ta kết hôn đi.”