Một Nụ Hôn Không Định Tình Thì Làm Sao Đây

Chương 50: Chương 50: Tài liệu “nấu ăn”




Trans by Axianbuxian12

Chuyện tháo hàng rào Ninh Lục Ly chỉ là thuận miệng nói, cũng chẳng phải chuyện gì gấp gáp. Chờ hôm nào rảnh rỗi rồi gọi công ty sửa chữa tới, tháo xong toàn bộ cũng chỉ mất một buổi sáng.

Bây giờ điều Ninh Lục Ly quan tâm là chuyện khác: "Không không tới công ty mà lại ở nhà ăn sáng với tôi làm gì?"

Công việc Cố Mậu Hành bận rộn, bình thường đều nấu xong bữa sáng hâm nóng để trong bếp rồi đi làm, khi hắn ngồi trong nhà ăn đợi Ninh Lục Ly cùng ăn sáng như thế này thì đều là có việc khác.

Cố Mậu Hành lại trêu: "Em đúng là không hiểu phong tình, chúng ta mới thành người yêu không lâu mà, em không có cảm giác vừa mở mắt ra đã nhìn thấy bạn trai thì tâm trạng cả ngày sẽ rất tốt sao? Chỉ cần mấy tiếng khôn không gặp là sẽ cảm thấy trống vắng các kiểu?"

Ninh Lục Ly nhíu mày, cẩn thận ngẫm nghĩ: "Đúng là không có cảm giác này, tôi nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra gương mặt cậu, ngay cả vết sẹo sau tai cậu tôi cũng có thể tưởng tượng ra, không có cảm giác một ngày không gặp như cách ba thu đâu."

Cố Mậu Hành đứng dậy, hắn ghé vào tai Ninh Lục Ly còn đang mờ mịt rồi hạ giọng nói: "Ninh Ninh tuy em không hiểu phong tình nhưng lại vô tình trêu chọc người khác đó."

Ninh Lục Ly chỉ cảm thấy lông tơ sau gáy dựng hết cả lên, không phải là vì kháng cự mà là vì Cố Mậu Hành hạ thấp giọng nói chuyện thật sự là quá phạm quy.

Ninh Lục Ly là một người cực kỳ thanh khống, anh không có sức đề kháng với giọng nam trung cực kỳ hoàn hảo như thế này.

Ninh Lục Ly một cách không nể tình đẩy Cố Mậu Hành ra: "Đừng dùng giọng nói của cậu để quyến rũ tôi, mỗi lần nghĩ tới một giọng nói hay như vậy lại không đủ ngũ âm là tôi lại muốn giết chết cậu. Ngồi qua bên kia, đừng chướng mắt tôi, tức chết mất!"

Cố Mậu Hành lại bị Ma vương huyết áp thấp công kích chỉ đành bất lực ngồi về chỗ: "Nói chính sự, lát nữa em tới công ty với tôi một chuyến."

Ninh Lục Ly lườm hắn, mặt mày không vui: "Tôi không thèm tới công ty cậu< hôm qua đi một chuyến thì mơ màng đồng ý đóng phim. Hôm nay lại đi nói không chừng bị bán rồi còn giúp cậu đếm tiền."

Cố Mậu Hành: "Báu vật mất 10 năm mới cầm được tới tay sao tôi có thể bán được."

Ninh Lục Ly vẫn không tin: "Mới sáng sớm, cậu lằng nhằng quá đó. Tôi không đi."

Cố Mậu Hành thấy Ninh Lục Ly kiên quyết ở nhà chỉ đành lôi lý do của hắn ra: "Hai ngày nữa là tập 3 của Cộng Sự Tuyệt Nhất phát sóng rồi, hôm nay tôi phải tới xem rồi quyết định bản cuối cùng đưa ra chiếu."

"Vậy cậu đi đi, tôi có hiểu cái này đâu."

"Có một vài cảnh quay vẫn chưa quyết định là cắt hay giữ. Em là người trong cuộc, tôi cảm thấy tốt nhất phải hỏi ý kiến của em."

"Cảnh quay nào?" Ninh Lục Ly vẫn chưa nhớ ra là chuyện gì.

Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, lại thêm việc tua ngược lại mấy lần. Chuyện xảy ra khi quay phim ở nước R Ninh Lục Ly cảm thấy như là chuyện của thế kỷ trước.

"Là đoạn ở nước R khi em mặc đồ...khi em cos ấy, sau đó không phải đã xảy ra một việc ngoài ý muốn sao?" Cố Mậu Hành vẫn thức thời thay thế câu từ "mặc đồ nữ" nhạy cảm này bằng từ "cos".

Ninh Lục Ly lại không để ý khúc nhạc đệm này, sự chú ý của anh hoàn toàn tập trung vào mấy chữ "ngoài ý muốn": "Không phải chứ, cái đó cũng bị quay lại à?"

Cố Mậu Hành gật đầu, giải thích: "Phía trước sân khấu chỗ các giám khảo ngồi thực ra có một anh quay phim, chẳng là dưới sân khấu khá tối, có thể em không nhận ra."

"Một đời anh minh của tôi." Ninh Lục Ly che mặt. "không được, không được, phải cắt đi, cái này mà chiếu lên thì người ta lại tưởng rằng tôi sàm sỡ cậu."

Nhớ lại cảnh đó đã thấy mất mặt, lúc trước ở sân vận động còn có thể nói là ngoài ý muốn. Nhưng lần ở trên sân khấu tại nước R qua cái nhìn của người xem thì hoàn toàn là Ninh Lục Ly chủ động tiến tới hôn Cố Mậu Hành."

Tuy rằng quan hệ của hai người bây giờ đã khác rồi nhưng lúc đó chỉ là bạn bè đơn thuần thôi, xuất hiện cảnh này đúng là lịch sử đen mà.

Nghĩ tới đây, Ninh Lục Ly lại trừng Cố Mậu Hành: "Tôi thanh minh lần nữa, lần đó tuyệt đối chỉ là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn."

Cố Mậu Hành gật đầu: "Đương nhiên tôi biết là ngoài ý muốn, khi tôi là tôi đơn phương em, em không có ý nghĩ khác nào cả."

Thấy bộ lông xù lên của Ninh Lục Ly đã xẹp bớt, hắn lại nói tiếp: "Nhưng tôi thấy em vẫn nên đi xem hiệu quả rồi nói tiếp, nói không chừng khôn không giống như trong tưởng tượng của em đâu."

Ninh Lục Ly nghĩ ngợi, anh thấy Cố Mậu Hành nói cũng có lý nên đồng ý cùng hắn tới công ty xem bản phim đã qua chỉnh sửa.

Ninh Lục Ly đứng ngoài cổng chờ Cố Mậu Hành lái xe tới.

Thời gian còn sớm, mặt trời màu hè vẫn chưa khiến làn gió trở nên nóng nực. Gió từ bên hồ thổi tới mang theo hơi thở tươi mát.

Ninh Lục Ly được gió thổi qua,đại não chìm trong bong bóng tình yêu lấy lại mấy phần lý trí. Anh nhận thấy chỗ không đúng, sau khi từ nước Y về ngoài lúc ngủ ra thì anh và Cố Mậu Hành cách nhau không quá 10 mét.

Không đúng, phòng ngủ tầng ba của biệt thự kép này dựa vào nhau, cho dù là khi ngủ thì khoảng cách cũng không quá 10 mét.

Chuyện này có gì đó không đúng. Ninh Lục Ly không ngốc, anh nhanh chóng hiểu ra điểm mấu chốt. Anh vẫn còn nhớ những tư liệu điều trị của Cố Mậu Hành lần trước nhìn thấy ở nước Y.

Vấn đề của Cố Mậu Hành quả thực vẫn còn, chỉ là hắn biết cách khống chế bản thân để không thể hiện sự cố chấp và dục vọng chiếm hữu ra một cách quá cực đoan mà đổi thành dịu dàng và kiềm chế mà thôi.

Giống như những gì xảy ra mấy ngày nay.

Ninh Lục Ly nhìn về hướng nhà Cố Mậu Hành và mỉm cười, anh chẳng cảm thấy gì cả. Nếu đã quyết định bắt đầu một mối quan hệ thân mật với Cố Mậu Hành thì phải học cách bao dung một vài khuyết điểm của đối phương.

Làm quen với nhau, bao dung lẫn nhau mới có thể tay trong tay đi hết cả một đời.

Khi Cố Mậu Hành lái xe ra khỏi gara cũng đang nghĩ tới chuyện của hai ngày nay. Hắn là một người lý trí, cũng rất rõ hai ngày nay hắn đã làm những gì.

Hắn không phủ nhận bản thân có ý thức, hắn dùng đủ cách để không rời Ninh Lục Ly nửa bước.

Ninh Lục Ly không có cảm giác thời thời khắc khắc ở bên người yêu là vì là cảm giác khoảng cách bẩm sinh, cho dù là đã chấp nhận hắn nhưng cách chung đụng giữa hai người vẫn không có quá nhiều thay đổi.

Cố Mậu Hành biết Ninh Lục Ly là người rất tùy ý, nếu hắn không nhúng tay vào thì có lẽ sau khi anh giải nghệ sẽ đi chu du khắp thế giới, gặp được đất nước nào vừa ý thì sẽ ở lại một thời gian.

Mà Cố Mậu Hành thì khác, cho đến bây giờ hắn vẫn không cảm thấy chân thật. Từ sau ngày Ninh Lục Ly đồng ý thử ở bên hắn, ngoài sự vui mừng ra thì càng nhiều hơn chính là không dám tin.

Chỉ có luôn ở bên cạnh Ninh Lục Ly mới khiến trái tim như treo lơ lửng giữa không trung của Cố Mậu Hành an tâm lại.

Cố Mậu Hành sẽ thử dùng cách dịu dàng để Ninh Lục Ly đồng ý đi cùng mình, Nếu Ninh Lục Ly không muốn thì hắn cũng không miễn cưỡng đối phương, cũng lắm cảm xúc của hắn sẽ không tốt chút thôi.

Có điều, mọi chuyện đều tiến hành theo hướng tốt nhất, đẹp đẽ như giấc mộng đêm hè.

Cố Mậu Hành thấy Ninh Lục Ly đứng ngoài cổng nhìn về phía này, vẻ mặt anh có chút thờ ơ, khi anh nhìn sang, ánh sáng trong mắt anh còn đẹp hơn ánh mặt trời chiếu và mặt hồ.

Cố Mậu Hành dừng xe trước mặt anh, Ninh Lục Ly mở cửa lên xe.

Ninh Lục Ly thắt xong dây an toàn: "Tôi ngủ một lát, tới thì gọi tôi."

Cố Mậu Hành gật đầu, khởi động xe, tập trung làm tài xế.

Người khác nhìn vào có lẽ là Cố Mậu Hành luôn bao dung Ninh Lục Ly tính tình còn chút trẻ con. Nhưng hắn biết biết, trên thực tế là Ninh Lục Ly luôn dung túng cho tính cách của hắn, bao dung mọi thứ của hắn một cách vô thức, bao gồm cả Cố Mậu Hành âm u cố chấp và dính người sâu trong hắn.

***

Trong phòng biên tập chỉ còn Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly, màn hình dừng lại rất đúng chỗ.

Ninh Lục Ly nhìn màn hình, do dự một lúc: "Trình độ biên tập biên bên cậu không tệ, nhìn rất giống ngoài ý muốn, không đúng, đây vốn là ngoài ý muốn."

Cố Mậu Hành nói: "Là tôi bảo họ sửa như vậy."

Ninh Lục Ly lườm sang: "Cậu đúng là khó lường, nói đi, lại tính lừa tôi kiểu gì?"

Cố Mậu Hành chỉ hỏi: "Ninh Ninh, em có nghĩ tới chuyện công khai không?'

"Hả?" Ninh Lục Ly ngây ra một lúc.

Thực ra anh chưa nghĩ tới chuyện này. Anh thấy yêu đương là chuyện của hai người, hơn nữa anh cũng sắp giải nghệ rồi, ít nữa anh giải nghệ rồi thì cũng chẳng cần phải thông báo chuyện mình yêu đương làm gì.

Giống như hai vị ảnh đế kia vậy, đi đăng ký cũng chẳng lộ ra chút phong thanh nào, là do vô tình bị chụp được.

Ninh Lục Ly xoa xoa tóc, cũng không tránh né: "Tôi vẫn chưa nghĩ xa như vậy, cậu nghĩ như thế nào?"

"Tôi muốn công khai." Cố Mậu Hành dứt khoát.

Tuy bây giờ đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính, xã hội cũng khoan dung với tình cảm đồng tính hơn trước. Nhưng với sức ảnh hưởng của Cố Mậu Hành, cho dù công khai người yêu là nam hay nữ đều sẽ dẫn tới chấn động không nhỏ.

"Cậu chắc chứ? Tôi không để ý chuyện này, chỉ là nếu cậu muốn công khai thì sẽ có không ít phiền phức đấy."

Cố Mậu Hành nói: "Tôi tính toán dẫn dắt dần dần, để người hâm mộ tự nhận ra hai chúng ta không chỉ đơn giản là lăng xê CP, khi công khai sẽ không dẫn tới dư luận quá gắt gao."

Ninh Lục Ly vừa nghe đã hiểu, anh chỉ vào màn hình: "Thế nên, giữ lại đoạn này là một chuyện rất cần thiết?"

Cố Mậu Hành gật đầu.

"Thôi được."

Hôm nay Ninh Lục Ly vẫn bị dắt mũi.

***

Khi bị dắt mũi, Ninh Lục Ly cam tâm tình nguyện. Thế nhưng vài ngày sau anh lại có hơi hối hận.

Bây giờ anh đang ngồi trong phòng chiếu phim của Cố Mậu Hành xem "Cộng Sự Tuyệt Nhất".

Nhìn bình luận chạy qua điên cuồng, Ninh Lục Ly cảm thấy ngày mai có thể thấy vô số video edit với BMG là bài "Xoáy nước" trên mạng

Ngay lúc này điện thoại của anh có tin nhắn tới, thời cơ cực kỳ tốt.

【Đới Cao Quân: Lúc đó tôi có ở hiện trường! Thế mà! Tôi không nhìn thấy! Tôi bảo sao giám khảo bên dưới tự nhiên bùng nổ! Aaa! Tức quá đi!】

【Ninh Lục Ly:...】

【Đới Cao Quân: Tôi quyết định phải dùng bài Tục thế làm một video cho hai người.】

【Ninh Lục Ly: Thật là cảm ơn cô, còn cố ý tới nói với tôi một tiếng, Lạnh nhạt.jpg.】

【Đới Cao Quân: Không cần khách khí như vậy, haiz, tiếc là hai người không đóng chung phim, tài liệu ít quá. Không bột đố gột nên hồ, con đường "nấu cơm" gian khổ.】

Ha ha.

Ninh Lục Ly thầm cười lạnh một tiếng, anh không muốn bày tỏ quan điểm gì với câu nói này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.