Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1604: Chương 1604: Bất an




Bà Dư không nhịn được nói: “Không nói cho con. Mẹ có việc bận. Nếu như con còn có chút lương tâm, thì nhanh chóng gửi tiền đến số Airpay này. Tắt đây”

“Mẹ, đừng tắt, con trai của con…”

Tút tút!

Dư Nhân bất ngờ nhìn điện thoại bị dập máy, nghiền ngắm lại tin tức bà Dư làm bại lộ, cuối cùng đưa ra một kết luận đáng sợ: Linh Trang sinh bệnh, bệnh rất nghiêm trọng, bãng không cũng sẽ không dọa chị cả đến mức sinh non Càng khiến người ta không khỏi lo lắng là, ba người phụ nữ các cô không có tiền, Linh Trang sinh bệnh, chị cả sinh non, các cô phải ứng phó như thế nào?

Dư Nhân nghĩ tới những thứ này, lập tức lo sợ cả người toát mồ hôi lạnh.

“Dư Tiền, mau mau chuyển tiền đến số tài khoản của Tranh Ngọc.”

“Chuyển bao nhiêu?” Dư Tiền hỏi.

“Càng nhiều càng tốt”

Dư Tiền nhanh chóng lấy điện thoại ra chuyến tiền, hai phút sau, Dư Tiền ngẩng đầu nhìn Dư Nhân nói xin lỗi: “Cậu chủ, chúng ta rất ít khi thanh toán bằng Airpay. Hạn mức chuyển khoản mỗi ngày chỉ được một trăm bảy mươi lãm triệu”

‘Säc mặt Dư Nhân tái xanh.

Anh lập tức gọi điện thoại cho Chiến Hàn Quân.

Đầu bên kia, Chiến Hàn Quân nhìn thấy điện thoại của Dư Nhân, hơi giật mình Lười biếng nhận điện thoại, lập tức nghe thấy giọng nói của Dư Nhân khá sốt ruột, giả vờ tỏ thái độ bình thản “Ngài Quân, anh có liên lạc được với Linh Trang không?” Dư Nhân thử thăm dò nói.

Chiến Hàn Quân nhíu mày, biết chắc chắn tên này không tìm được Nghiêm Linh Trang, nên mới gọi cho anh để có thêm manh mối Sự ghen tuông của anh nảy sinh: “Chuyện không liên quan tới cậu”

Cúp điện thoại rụp một cái.

Người phụ nữ của anh dựa vào cái gì mà anh †a có thể nhớ thương?

Dư Nhân da mặt dày lại gọi đến, lần này anh †a không dám nói dài dòng. Trực tiếp đi vào chuyện chính: “Đừng dập điện thoại cho tôi. Tôi có việc gấp muốn nói cho anh”

Chiến Hàn Quân nâng cổ tay xem đồng hồ: “Cho cậu một phút. Tôi chuẩn bị có cuộc họp khẩn cấp”

“Được được được. Mẹ tôi, mẹ tôi vừa gọi điện thoại cho tôi? Anh có biết bà ấy nói gì không?”

Sắc mặt Chiến Hàn Quân khẽ cứng lại, ngồi thẳng người, trong nháy mắt sự chú ý trên màn hình máy tính chuyển rời đến cuộc điện thoại này.

“Bà ấy nói cái gì?”

“Bọn họ không có tiền.”

‘Đáy mắt Chiến Hàn Quân nổi lên ánh sáng lạnh léo, Linh Trang không có tiền vì sao không hỏi anh, tình nguyện tiếp nhận sự trợ giúp của Dư Nhân?

Có chút tức giận nói: “Không có tiền không biết về nhà sao?”

“Mẹ tôi nói Linh Trang xảy ra chuyện!”

Con ngươi Chiến Hàn Quân bỗng dưng co rụt lại, kích động rống lên: “Linh Trang làm sao?”

“Tôi không biết, mẹ tôi không nói chỉ tiết. Chỉ nói Linh Trang có chuyện, Tranh Ngọc sợ đến sinh non” Dư Nhân nói Dây thần kinh của Chiến Hàn Quân mỗi giây càng căng ra, mỗi một tế bào đều căng thẳng toát lên sự bất an.

Ba người phụ nữ này rốt cuộc sinh hoạt như thế nào?

“Bà ấy có nói, bọn họ ở chỗ nào không?” Cõi lòng Chiến Hàn Quân đầy chờ mong, hi vọng bà Dư đã lớn tuối rồi có thể có lý trí xử lý tốt chuyện này, đưa ra lựa chọn có lợi nhất cho các cô.

Dư Nhân nói: “Mẹ tôi nói, ba người phụ nữ bọn họ đã trải qua tổn thương tình cảm, đã quyết định quyết tâm hoàn toàn từ bỏ quá khứ. Ngay cả mẹ tôi cũng không muốn, đương nhiên sẽ không nói cho tôi biết nơi ở của bọn họ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.