Với đôi mắt đỏ như máu, Nghiêm Linh Trang đi thẳng đến Nghiêm Hiểu Như, đột nhiên dơ tay ra hung hăng bóp lấy cổ Nghiêm Hiểu Như.
“Là cô hại chị dâu suýt chút nữa mất mạng. Nghiêm Hiểu Như, tôi muốn cô chết!”
Giết người đền mạng Bố Lạc và Nghiêm Mặc Hàn làm sao có thể để Linh Trang bốc đồng gây ra chuyện sai lầm, Nghiêm Mặc Hàn kéo Linh Trang ra.
“Em gái, vì loại người như thế này khiến em vướng vào rắc rối thì thật không đáng. Nếu như vì để báo thù cho Bảo Ngọc thì cũng để anh tự làm”
Nghiêm Linh Trang đã khôi phục lại sự tỉnh táo, thả Nghiêm Hiểu Như ra. Tức giận nói: “Nghiêm Mặc Hàn, đưa cô ta đi.”
Nghiêm Linh Trang cùng mọi người trong gia đình di chuyển đến phòng họp của bệnh viện. Tại đây, nhà họ Nghiêm đã tổ chức một cuộc họp lớn để quyết định một bước ngoặt lớn của nhà họ Nghiêm.
Nghiêm Linh Trang chủ trì cuộc họp, bố Lạc và Thôi Như An ngồi bên trái, Nghiêm Mặc Hàn và Nghiêm Hiểu Như ngồi bên phải. Nghiêm Mặc Hàn luôn trong trạng thái đề phòng Nghiêm Hiểu Như không cho cô ta trốn thoát.
Nghiêm Linh Trang đau đớn vô cùng nói: “Bố, hôm nay con muốn nói với bố một bí mật. Bố phải giữ vững tinh thần, con gái hi vọng bố có thể tiếp nhận được sự đả kích này”
Khuôn mặt của Thôi Như An và Nghiêm Hiểu Như đột nhiên tái đi Bố Lạc nói: ‘Bố của con cũng không phải là người dễ bị đả kích như vậy đâu, con cứ nỏi thẳng đi.”
Nghiêm Linh Trang đi thẳng vào vấn đề nói, “Nghiêm Hiểu Như không phải là con gái của nhà họ Nghiêm chúng ta, cô ta là con gái của vợ cả nhà họ Chiến và Bạch Thư Ốc của nhà họ Bạch”
Bố Lạc nhìn Thôi Như An với vẻ không thể tin được, “Chuyện này là thật sao?”
Thôi Như An gật đầu với vẻ tội lỗi trên khuôn mặt.
Bố Lạc vô cùng tức giận, đập bàn chất vấn: “Thôi Như An, bà lừa tôi khổ sở thật đấy.
Năm đó bà dùng cái thai để ép buộc, bắt tôi phải ly dị vợ để lấy bà, may mà ông cụ dùng mọi cách ngăn cản, mới không để tôi phạm phải sai lầm.
Nhưng từ đó về sau tôi lại tưởng rằng bà là một người tốt, luôn hỏi han ân cần chăm sóc bà, cho nên mới khiến sai lầm càng thêm sai lầm, sinh ra Hiểu Như, còn vì bà mà ly hôn với mẹ Linh Trang, vì bà mà suýt chút nữa bỏ rơi hai cốt nhục của mình….. Thôi Như An, thì ra bà chính là người phụ nữ lòng dạ xấu xa như vậy, tôi thực sự nhìn lâm bà rồi.”
Thôi Như An phịch một tiếng, quỳ xuống trước mặt bố Lạc, “Tôi tuy rằng có sai, nhưng tôi yêu ông là thật. Năm đó, tôi ở bên cạnh ông, khổ nỗi không thể có con, trong lòng tìm đủ mọi cách lo lắng, sợ rằng ông sẽ bởi vì tôi không có con mà bỏ rơi tôi.”
“Năm đó bà cả và tôi là chị em tốt, bà ấy giúp tôi rất nhiều, tôi vẫn luôn rất tin tưởng tư thông với người khác, không cẩn thận mà có thai.
Nhưng bà ấy không muốn phá thai, liền cho tôi rất nhiều tiên, bảo tôi giả vờ có thai rồi tiếp cận ông, đến lúc đó đứa trẻ sẽ đưa cho tôi nuôi dưỡng, như vậy tôi có thể dùng đứa trẻ để ràng buộc trái tim ông. Tôi thực sự là nhất thời hồ đồ mới đồng ý bà ta”.
“Nhiều năm như vậy rồi, thực ra tôi sớm đã hối hận rồi. Đặc biệt là khi nhìn thấy Hiểu Như không biết tự trọng như vậy, bà cả lại để nó liều mạng đi vào con đường sai trái, tôi đã hối hận về quyết định năm đó rồi”
Sự ghét bỏ của Thôi Như An đối với Nghiêm Hiểu Như khiến Nghiêm Hiểu Như trong lòng rất khó chịu Nghiêm Hiểu Như cười lạnh nói: “Chung quy lại cũng không phải là mẹ ruột của tôi, chẳng trách lại lạnh nhạt với tôi như vậy.”
Bố Lạc nặng nề ngồi xuống ghế, thất vọng tới cực điểm với Thôi Như An. Ngôn Tình Tổng Tài
“Thôi Như An, quay về tôi sẽ xử lý bà. Linh Trang, con định xử lý Nghiêm Hiểu Như như thế nào?” Bố Lạc hỏi.
Nghiêm Linh Trang nói: “Bố, Nghiêm Hiểu Như và bà cả cấu kết với nhau. Trái tim cô ta sớm đã không còn thuộc về nhà họ.
Nghiêm chúng ta nữa. Miễn cưỡng giữ cô ta ở lại nhà họ Nghiêm cũng không có ý nghĩa gì. Tốt hơn hết là cắt đứt quan hệ với cô ta, từ nay không còn bất cứ liên quan gì nữa.”
Bố Lạc trên mặt lộ ra vẻ không muốn.
Nghiêm Linh Trang lại nói: “Bố, chị Bảo Ngọc khi nấy nói với con rồi, chính Nghiêm Hiểu Như đã đẩy chị ấy, mới khiến chị ấy ngã ra khỏi ban công. Hôm nay cô ta có thể nhẫn tâm đẩy Bảo Ngọc như vậy, ngày mai nói không chừng còn có thế làm hại những người khác nữa. Mưu đồ bất chính, giữ cô ta lại để làm gì chứ?”