Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1770: Chương 1770: Cậu sẽ không bao giờ có cơ hội




Ngày hôm sau.

Chiến Hàn Quân đã triệu tập hai thành viên của Quỷ Ảnh, Phong Mang và Lâm Miên, cùng nhau đến sòng bạc của Dư Nhân đế chặn anh.

Dư Nhân rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân.

“Anh họ không có ở nhà bầu bạn với người vợ xinh đẹp của mình, lại chạy đến sòng bạc chặn tôi làm gì? Dư Nhân cảm thấy rằng Chiến Hàn Quân để Nghiêm Linh Trang đau yếu ở nhà, hành động không biết thương hao tiếc ngọc này làm cho anh thương xót thay cho Linh Trang.

Chiến Hàn Quân tức giận: “Cậu ném vợ con ở thành phố Phong Châu không chăm lo lại chạy đến đây đánh bạc. Cậu có tư cách gì nói tôi?”

Dư Nhân cực kỳ không thích cách dùng từ của Chiến Hàn Quân: “Nghiêm Mặc Hàn Ngọc không phải vợ tôi. Nhưng Nghiêm Linh Trang là vợ của anh”

Chiến Hàn Quân nói: “Nghiêm Mặc Hàn Ngọc đem đứa nhỏ đến biệt thự Ngọc Bích tồi. Ông ngoại kêu cậu về nhà đoàn tụ với vợ và con trai. Cậu có về không?”

Dư Nhân nói: “Không về.”

Chiến Hàn Quân thản nhiên nói với Phong Mang: “Bắt lấy”

Dư Nhân hét lên: “Dư Tiên”

Dư Tiền đang đánh bạc nghe thấy liền chạy tới, lập tức đánh nhau với Phong Mang và Lâm Miên.

Chiến Hàn Quân chặn ở cửa sòng bạc, ngăn không cho Dư Nhân chạy trốn.

Dư Nhân đánh nhau vài hiệp, nhận ra sức mạnh của Phong Mang và Lâm Miên, anh khó mà có thể đánh thắng. Nếu bản thân không hạ quyết tâm đánh chết họ, thì cuộc đấu này ba ngày ba đêm cũng chưa chắc kết thúc.

Dư Nhân liền giơ tay đầu hàng.

“Thôi, không đánh nhau nữa”

Chiến Hàn Quân nói: “Mời”

Dư Nhân tức giận lên xe Rolls-Royce của Chiến Hàn Quân, xe lập tức tiến về biệt thự Ngọc Bích.

Biệt thự Ngọc Bích Khi Dư Nhân nhìn thấy lâu đài tráng lệ này một lần nữa, những cảnh giết chóc đẫm máu lại hiện lên trong tâm trí anh.

Ngọn lửa thiêu rụi biệt thự Ngọc Bích thành tro bụi.

Biệt thự Ngọc Bích ngày nay hoàn toàn đổi mới và tráng lệ. Tất cả là do công của Linh Trang.

Dư Nhân rất ghen tị mà trêu chọc Chiến Hàn Quân: “Số của anh tốt quá đi. Vận nạn năm đó có thể coi như hủy hoại anh hoàn toàn, nếu không có Linh Trang ra mặt thay anh. Anh họ, anh đã phải đầu sinh lần nữa rồi”

Chiến Hàn Quân không khách khí: “Cậu còn mặt mũi nhäc tới chuyện này sao? Nếu không phải do cậu làm loạn, tôi và Linh Trang đã không xa cách lâu như vậy”

Dư Nhân nói: “Anh phải cảm ơn tôi. Nếu không phải nhờ tôi, có lẽ anh cũng không biết rằng mình đã lấy được một người vợ tốt như vậy”

Chiến Hàn Quân nói: “Sự tốt của Linh Trang, không cần người khác xác nhận”

Sau đó, ánh mắt sắc như quạ của anh hằm hằm nhìn vào Dư Nhân: “Làm sao, cậu vân không từ bỏ Linh Trang nhà tôi sao?”

Dư Nhân nói: “Anh có thể ngừng yêu Linh Trang được không?”

“Không”

“Vậy thì tại sao anh lại yêu cầu tôi ngừng yêu cô ấy?”

“Tôi biết. Đừng lo, nếu như hai người thật sự hạnh phúc, dù tôi có đến cướp cũng cướp không nổi. Nhưng nếu một ngày anh khiến cô ấy đau lòng đến tuyệt vọng, đừng trách tôi thừa cơ mà tiến tới” Ánh mắt của Dư Nhân mang đầy ý cảnh báo.

“Cậu sẽ không bao giờ có cơ hội” Chiến Hàn Quân mạnh mẽ khẳng định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.