Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Tôi muốn về nhà, nhưng không phải là về nhà cô. Mà là cùng mẹ tôi về nhà.”
Nghiêm Linh Trang mặc kệ không trả lời anh, dùng lực kéo còng một cái, Chiến Hàn Quân liền lao về phía trước.
Kéo theo Chiến Hàn Quân, lập tức ngồi vào ghế sau chiếc xe Ferrari.
Chiến Hàn Quân đột nhiên nhìn chằm chẳm vào chiếc còng….
“Nghiêm Linh Trang, cởi ra”
“Đến lúc nào tôi nói gì anh nghe đấy, tôi mới cởi ra cho anh.”
Nói gì nghe nấy?
Khóe môi gợi cảm quyến rũ của Chiến Hàn Quân cong lên một nụ cười lạnh, “Kiếp sau đi”
Nghiêm Linh Trang ảm đạm nói: “Vậy kiếp sau tôi sẽ cởi trói cho anh.”
Chiến Hàn Quân: “… “
Chiến Hàn Quân liên tục quay đầu lại nhìn lại người mẹ nuôi đang bước đi loạng choạng của mình, trong lòng cảm thấy thương tiếc.
Bà cả càng đáng thương bao nhiêu, thì càng thể hiện Nghiêm Linh Trang hung ác đáng sợ bấy nhiêu.
Chiến Hàn Quân vẻ mặt ủ rũ nói: “Cho dù bà ấy có phạm bao nhiêu lỗi lầm đi chăng nữa, cũng là người nuôi tôi trưởng thành. Cô nếu như đã tự xưng là vợ tôi, đối xử với bà ấy như vậy là bất kính…… “
Nghiêm Linh Trang trợn mắt giận dữ nhìn anh, “Anh không chỉ mất trí nhớ, mà chỉ số IQ của anh cũng mất rồi. Bà ta có phạm bao nhiêu lỗi cũng đáng được tha thứ. Thế còn tôi thì sao?”
Chiến Hàn Quân: “… “
Nghiêm Linh Trang nghiến răng thật chặt, lời nói chuẩn xác: “Có phải là vì tôi là hậu bối, cho nên có oan ức gì cũng nhất định phải cắn chặt răng nuốt vào bụng không?”
Chiến Hàn Quân: “… “
Nghiêm Linh Trang tức giận nói: “Sai lâm lớn nhất của tôi chính là không nên yêu một tên khốn nạn như anh.”
Chiến Hàn Quân: “… “
Sau khi Nghiêm Linh Trang lửa giận vơi đi, trong lòng lại tràn đầy bất bình.
Nước mắt lưng tròng, cô nhìn ra cửa kính xe Chiến Hàn Quân thở dài yếu ớt.
Trong lòng thầm nghĩ, con nhóc này tình tính thực sự nóng nảy như vậy, mẹ nó ai có thể chịu được chứ?