Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 692: Chương 692: Chúc cậu may mắn




Diệp Phong nhìn thấy bộ dạng gái tánh kia của Quan Minh Vũ thì phun hết toàn bộ nước trà vừa uống vào trong miệng ra ngoài.

“Anh Vũ, từ lúc nào mà anh biến thành phong cách này vậy?” Cả người Diệp Phong nổi hết da gà lên “Diệp Phong, tôi có đẹp không?” Quan Minh Vũ đá lông nheo với anh ta một cái.

Diệp Phong nuốt nước bọt một cái, gật đầu: “Đẹp mê người”

Quan Minh Vũ nói: “Có thích không?”

Diệp Phong định lắc đầu, nhưng lại không muốn khiến cho Quan Minh Vũ thất vọng nên gật gật đầu.

Quan Minh Vũ vỗ tay nói: “Cậu rất thích có đúng không? Vậy thì tốt rồi, bắt đầu từ ngày mai, cậu cải trang thành con gái đi làm”

Diệp Phong biến thành một con vịt ngu ngơ..

Quan Minh Vũ dần chìm đắm vào trong thế giới của mình: “Tôi có thể tưởng tượng ra dáng vẻ lúc cậu mặc đồ con gái, nhất định là trong dịu dàng có cứng rắn, trong cứng rắn có dịu dàng, có thể so được với cả Nghiêm Linh Trang. Hơn nữa lúc còn nhỏ tổng giám đốc đã từng hôn cậu, cho thấy rằng anh ấy không có.

phản cảm với cậu. Hơn nữa, cậu mãi mãi cũng sẽ không si mê tổng giám đốc. Đây quả thật là một sáng kiến tuyệt vời”

Cuối cùng Diệp Phong cũng hiểu rõ ý đồ của Quan Minh Vũ, mặc dù vô cùng không thích việc giả gái nhưng cũng hi vọng có thể san sẻ buồn phiền cho tổng giám đốc, nên miễn cưỡng mà đồng ý.

Vì Quan Minh Vũ muốn kiểm nghiệm thành quả của mình nên dứt khoát kéo Diệp.

Phong đến trước mặt thợ trang điểm của Á Châu: “Diana, cô hãy giúp Diệp Phong của chúng ta trang điểm thành một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần gợi cảm mê người, ngoài ra còn phải trong sáng nhé”

Diana nhíu mày: “Đã gợi cảm còn phải trong sáng sao?”

Cô ấy rất hiếm khi nhìn thấy được người đẹp có đồng thời hai loại khí chất mâu thuẫn đó. Trừ khi người đó là diễn viên “Tôi sẽ cố găng hết sức”

Lúc Diana đang biến gỗ mục thành điều thần kỳ, biến anh chàng đẹp trai Diệp Phong thành một cô gái đẹp tuyệt trần, Quan Minh Vũ kinh sợ trợn mắt há mồm “Diệp Phong, cậu sắp bẻ cong anh đây.

luôn rồi” Quan Minh Vũ thở dài.

Diệp Phong nhìn mình đã được trang điểm qua gương, vuốt vuốt tóc mái ngang trán, thấy cho Quan Minh Vũ một cái nhìn xem thường: “Gái đồ độc thân như anh mà không kiếm bồ nữa là thành hóa thạch sống trong giới độc thân đấy. Tán gái là bản lĩnh bẩm sinh của đàn ông, đừng nói với em là anh không có nhé?”

Quan Minh Vũ nói: “Bớt nói xàm đi. Tôi đã sắp không thể đợi được muốn biết phản ứng của tổng giám đốc sau khi nhìn thấy cậu rồi”

Sau đó anh ta tràn đầy phấn khởi kéo Diệp Phong đi đến văn phòng tổng giám đốc.

Lúc Phong Mang và Lâm Miên nhìn thấy Diệp Phong, trong phút chốc hai ánh mắt trở nên bỉ ổi.

“Bộ ngực này chỉnh quá lớn rồi”

Diệp Phong hứ với họ một cái: “Không có vóc dáng hơn người thì làm sao xứng với tổng giám đốc của chúng ta được chứ?”

Phong Mang và Lâm Miên liên tục gật đầu: “Vâng vâng vâng. Chúc cậu may mắn”

“Chúc cậu bình an.”

Lúc Diệp Phong đi tới cửa, anh ta bồng nhiên trở nên căng thẳng: “Rốt cuộc có được hay không vậy?”

Ba ông anh mỗi người tiễn anh ta một bước: “Đi vào đi”

Diệp Phong tung bước một cái, lập tức bổ nhào đến trước bàn làm việc của tổng giám đốc, Chiến Hàn Quân ngước mắt nhìn anh ta…

Từ lúc ban đầu biểu cảm trong mắt là phiền chán sau khi nhận ra thì kinh ngạc, cuối cùng những thứ bẩn thỉu trong dạ dày cuộn trào lên.

“Qe..

Nôn khan hết mấy cái.

Diệp Phong vô cùng uất ức, chỉ vào ba người ở ngoài cửa: “Đều là cao kiến ngu ngốc của họ nghĩ ra”

Quan Minh Vũ nhìn thấy xe bị lật, vẻ mặt xám xịt đi đến, kinh hồn bạt vía nói: “Tổng giám đốc, em sẽ sắp xếp cho anh lần nữa”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.