Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 166: Chương 166




Lạc Thanh Du nhìn về phía Chiến Quốc Việt, mỉm cười, nụ cười kia sáng chói, mang theo chút an ủi, dường như đang nói với Chiến Quốc Việt rằng: “Không cần phải lo lắng cho mẹ”

Gương mặt đang lo lắng của Chiến Quốc Việt lập tức giãn ra Sau đó, Lạc Thanh Du bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt cô giống như nắng gắt, mang theo hào quang chói lọi, quét qua nhìn đám đàn ông đứng trong hội trường một lượt Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở chỗ Chiến Hàn Quân.

Cả người cô như tản ra ánh sáng rực rỡ, cô đi về phía Chiến Bá Nam, cánh tay thon nhỏ thuận thế khoác lên tay Chiến Bá Nam, cô nói nhỏ với anh ta: “Chú nhỏ, chú giúp cháu một điệu nhảy đi, sau này cháu sẽ trả lại ơn này cho chú”

Sở dĩ cô chọn Chiến Bá Nam, là bởi vì chỉ có khiêu vũ cùng đàn ông của nhà họ Chiến thì mới có thế ngăn lại được sự phi báng và công kích của mọi người đối với cô.

Còn Chiến Hàn Quân, cô không có can đảm mời anh nhảy. Vả lại, cho dù cô có mặt dày đến mời anh đi chăng nữa, thì chắc chắn anh sẽ từ chối cô ngay trước mặt mọi người, khiến cho cô phải khó xử.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Chiến Hàn Quân cũng bị hành động đột ngột này của Lạc Thanh Du làm cho kinh ngạc đến mức ngây ra.

Cả cái hội trường này có nhiều đàn ông con trai như vậy, nhưng tại sao cô lại cứ phải chọn một kẻ lão luyện tình trường như Chiến Bá Nam chứ? Chiến Bá Nam khiêu vũ giao lưu vô cùng tốt, nổi tiếng ở Thủ đô. Một người phụ nữ nhãi nhép như Lạc Thanh Du lại dám khiêu vũ với anh ta thì chẳng phải là đang tự rước lấy nhục sao?

Những người khác đang trông chờ cô bị Chiến Bá Nam từ chối, dù sao thì Chiến Bá Nam cũng có một câu danh ngôn, người phụ nữ chủ động tiếp cận thì anh ta không cần.

Vừa rồi Lạc Thanh Du làm như vậy cũng tính là chủ động dâng lên rồi đúng không?

Nhưng mà ngoài dự liệu của mọi người, Chiến Bá Nam chẳng những không từ chối cô, mà ngược lại rất lịch sự đưa tay ra vòng qua eo cô, cười nói: “Rất vinh hạnh”

Chiến Bá Nam đưa Lạc Thanh Du vào trong sàn nhảy, điệu nhạc Waltz vang lên, trong nháy mắt, hai người ở trên sàn nhảy như được bao phủ bởi ánh hào quang rực rỡ.

Động tác khiêu vũ của Chiến Bá Nam rất thành thạo, phóng khoáng lưu loát, chỉ vì đối phương là vợ cũ của cháu trai, cho nên anh ta mới bớt đi vài động tác trêu đùa phóng túng.

Mà động tác khiêu vũ của Lạc Thanh Du lại khiến mọi người phải sững sờ, từng bước nhảy nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, cơ thể mềm dẻo, những động tác có độ khó cao được cô xử lý rất tinh tế, không thua gì những vũ công chuyên nghiệp.

Ánh mắt vốn chỉ toàn khinh thường của Chiến Hàn Quân, bây giờ lại dần dân thay đổi, lông mày anh nhíu lại, rơi vào tâm tư: Lạc Thanh Du đúng là một người phụ nữ đáng để khám phá.

Không chỉ giấu diếm kĩ năng hacker chuyên nghiệp, cô còn có thể nhảy điệu nhảy Valse vô cùng phức tạp, mà lại còn nhảy rất tốt nữa.

Mấy cô gái vừa nấy còn mồm năm miệng mười hạ thấp danh dự của Lạc Thanh Du, khi nhìn thấy Lạc Thanh Du khiêu vũ xong, ai nấy đều ngậm chặt miệng lại.

Bọn họ thậm chí còn đưa mắt trách móc nhìn Lạc Thanh Phương, trách cô ta lừa dối bọn họ. Lạc Thanh Du thì không mất mặt, nhưng bọn họ thì có.

Một điệu nhảy được hoàn thành, Chiến Bá Nam vẫn chưa thỏa mãn: “Cô Du nhảy rất tốt, có thể nhảy cùng tôi điệu tiếp theo được không?”

Lạc Thanh Du đã buông tay anh ta ra, lắc đầu xấu hổ đáp: “Xin lỗi chú, cháu hơi mệt chút”

Lạc Thanh Du mới bước xuống khỏi sàn nhảy, Anh Nguyệt đã xách váy lên chạy tới chỗ Chiến Hàn Quân, đau khổ cầu xin: “Anh trai, thì ra chị dâu nhảy tốt như vậy.

Anh có thể mời chị dâu nhảy một điệu Valse được không? Đã lâu rồi em không được xem anh nhảy”

Chiến Hàn Quân tặng cho cô ấy một ánh nhìn chết chóc, vẻ mặt kháng cự.

“Xin anh đấy, anh trai, hôm nay là sinh nhật của em mà. Coi như đây là nguyện vọng ngày sinh nhật của em đi, được không?”

Chiến Hàn Quân bất đắc dĩ chấp nhận, thở dài một tiếng, cất bước đi về phía Lạc Thanh Du.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.