Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 300: Chương 300




Mẹ của Chiến Hàn Quân đau lòng con trai, rất tức giận: “Lạc Thanh Du cũng thật là, dựa vào cái gì mà cô ta để con gái của mình cho Hàn Quân nhà ta chăm sóc?”

Ngừng một chút, bà ta tức giận nói: ‘Hàn Quân cũng quá quan tâm đến Thanh An đúng không? Không phải vừa mới phát sốt sao? Nó lo lắng đến mức nào mà lái xe nhanh như vậy?”

Chiến Bá Nam nói: “Chị dâu, chuyện này chị không biết. Hàn Quân thích Lạc Thanh Du, đương nhiên đối xử với Thanh An sẽ khác. Cái này gọi là yêu ai yêu cả đường đi”

Bệnh viện Á Châu Chiến Hàn Quân đưa Thanh An vào phòng cấp cứu, bác sĩ trực nhìn thấy Tổng giám đốc đến liền mở to mắt nhìn chăm chăm không tin nổi.

Đây có phải là Tổng giám đốc luôn tránh người khác cả ngàn dặm không?

Hóa ra anh cũng ôm con đi chữa bệnh?

Tổng giám đốc gần gũi như vậy thật là không chân thật.

*Nhìn cái gì vậy? Mau kiểm tra đi”

“Vâng, thưa Tổng giám đốc”

Bác sĩ khám cổ họng, nghe tìm phổi rồi bình tĩnh nhìn Tổng giám đốc đang căng thẳng: “Tổng giám đốc, đứa trẻ bị viêm amidan”

Chiến Hàn Quân thở phào nhẹ nhõm.

Bác sĩ lại nói: “Amidan của trẻ bị sưng tấy, cần kháng viêm. Nếu không đủ liều kháng sinh, trẻ sẽ thường xuyên bị viêm”

“Gọi điện thoại, lập tức triệu tập tất cả các chuyên gia trong khoa hô hấp để hội chẩn”

Bác sĩ: “..

Tổng giám đốc, thực sự không cần thiết.

Đây chỉ là bệnh nhỏ của khoa nhĩ trong y học thế giới.

Thế nhưng Chiến Hàn Quân không nỡ để hệ thống miễn dịch của con gái bảo bối bị thuốc kháng sinh phá hủy.

Khi các bác sĩ vội vàng đến bệnh viện, họ mới biết rằng họ cần xử lý chỉ là viêm amidan ở trẻ em, bọn họ đều ngây người.

Thật khó tin rằng Tổng giám đốc lại có hành động ấu trĩ kinh người như vậy.

*Tổng giám đốc, trẻ em bị viêm amidan, hay trong y học còn gọi là viêm hạch hạnh nhân, phần lớn là do nhiễm virus, là biến đổi ác tính của tế bào mô ở amidan. Chỉ là trong thời gian mắc bệnh có thể sốt cao lặp đi lặp lại” Các chuyên gia cố gắng thể hiện chuyên môn của họ, để tìm thấy một chút cảm giác tự hào.

“Tôi biết rồi. Tôi muốn các anh dùng kỹ thuật nguyên thủy, bấm huyệt để hạ sốt. Lập tức nghiên cứu cho tôi kỹ thuật bấm huyệt hiệu quả nhất. Hơn nữa kỹ thuật này chỉ dành cho con gái tôi”

Các chuyên gia tỉnh dậy ngay lập tức tỉnh ngủ, từng người một ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Tổng giám đốc.

Bọn họ không nghe nhầm chứ, bé gái này là con gái của Tổng giám đốc?

Thảo nào mà Tổng giám đốc lại luống cuống như vậy.

Các chuyên gia không dám khinh thường: “Vâng, thưa Tổng giám đốc, chúng tôi sẽ tiến hành cuộc hội chẩn về đứa trẻ ngay lập tức.

Chiến Hàn Quân đi đi lại lại trên hành lang chờ điều trị, trên người đầy vẻ lo lắng.

Một tiếng rưỡi sau.

Bác sĩ toát mồ hôi hột nói: “Thưa Tổng giám đốc, bệnh nhi đã hết sốt. Đứa trẻ thể nhiệt, tôi sợ sau khi hạ sốt còn ho một lúc. Tôi đề nghị nhập viện chữa trị”

Chiến Hàn Quân gật đầu.

Bác sĩ ngẩn người: “Thưa Tổng giám đốc, tôi chỉ thuận miệng nói mà thôi, không phải nghiêm túc. Đứa trẻ căn bản không cần phải nhập viện: Chiến Hàn Quân nói: “Người bấm huyệt ở bên cạnh hai mươi bốn giờ để kiểm tra tình trạng của đứa trẻ”

“Vâng”

Khi Chiến Hàn Quân bước vào phòng bệnh thì Thanh An đã mở to mắt, con người mơ hồ nhìn Chiến Hàn Quân.

Chiến Hàn Quân ngồi trước mặt cô bé, đưa tay vén mái tóc ướt đẫm ra sau tai: “Còn không thoải mái sao?”

Thanh An lắc đầu, nhìn có vẻ rất mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.