Những câu hỏi của phóng viên Chiến Anh Nguyệt đã nhắn mưu đồ hiểm ác của mẹ cho Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân nhìn tin nhắn trên điện thoại, cả buổi mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Người mẹ dịu dàng, nhân từ của anh muốn đẩy Linh Trang vào chỗ chết sao? Rốt cuộc là vì con gái mà nôn nóng hay đã có dụng ý xấu từ lâu?
Anh cảm giác được có một đôi tay vô hình ở phía sau đang thao túng tất cả, mục đích cuối cùng là muốn đẩy Linh Trang xuống địa ngục.
Sắp tới ngày xét xử, Chiến Hàn Quân như: đi trên lớp băng mỏng. Bởi vì là Linh Trang nên anh không cho phép mình mắc sai lầm.
Sau khi cân nhắc, tính toán cẩn thận, cuối cùng, Chiến Hàn Quân quyết định dùng con át chủ bài.
Chiến Hàn Quân gọi điện cho Quan Minh Vũ, dò hỏi: “Luật sư của Điền Cốc Nông là thần thánh phương nào?”
Quan Minh Vũ nói: “Điền Cốc Nông mất số tiền lớn mời một luật sư nổi tiếng ở Hà Nội là Vương Hằng, nhưng luật sư của chúng ta cũng không kém anh ta, luật sư Trương Chính là người có kinh nghiệm phong phú”
Chiến Hàn Quân lại nói: “Luật sư của Linh Trang phải có thực lực hoàn toàn đè ép được bất cứ luật sư tinh anh nào của Hà Nội.
Trương Chính và Vương Hướng thực lực ngang nhau”
“Vậy nên mời ai bây giờ?” Quan Minh Vũ không đoán được, chẳng phải Trương Chính và Vương Hằng là hai người nổi bật nhất trong ngành sao?
“Diệp Phong” Chiến Hàn Quân nói.
Quan Minh Vũ ngơ ngẩn cả buổi mà vẫn chưa hoàn hồn được.
“Tổng giám đốc, anh ta còn đang ở nước ngoài mà”
“Dùng máy bay tư nhân, trong đêm nay đưa anh ta về”
Quan Minh Vũ gật đầu: “Vâng”
Anh ta cứ có cảm giác rằng tổng giám đốc có phần dùng dao trâu mổ gà, rõ ràng đã tìm được người gánh tội thay, đây đã là phương án không sơ hở tý nào rồi. Thế nhưng tổng giám đốc lại chọn cái chắc chản hơn nữa.
Quả nhiên chuyện liên quan đến vợ, tổng giám đốc có chút khác thường.
Rất nhanh đến ngày xét xử Linh Trang Sáng sớm, một đoàn xe hộ tống nhà họ Quân chậm rãi đi tới tòa án.
Đi đầu là xe Rolls-Royce của Chiến Hàn Quân, tiếp đến là xe Lincoln của Chiến Bá Kiên, theo sau là BMW của Anh Nguyệt.
Đi cuối cùng là luật sư của nhà họ Chiến.
Cửa tòa án, người đông nghìn nghịt.
Phóng viên cầm máy ảnh chụp liên tục về phía giao lộ, ánh đèn máy ảnh không ngừng nháy, Đôi mắt Phong Mang đầy sự tức giận, nắm chặt tay: “Ai đó đã thông báo trước cho.
phóng viên. Tổng giám đốc, đây là lần đầu anh xuất hiện trước công chúng kể từ khi anh bị chấn thương hai chân, chỉ sợ phóng viên sẽ hỏi mấy câu xảo quyệt, lắt léo lắm”
Chiến Hàn Quân tỏ ra không hề nao núng.
Phong Mang dẫn đầu xuống xe, sau đó đi đến cửa sau mở cửa cho Chiến Hàn Quân.
Chiếc xe lăn từ trên dốc đi xuống.
Máy ảnh của phóng viên ngay lập tức chuyển đến khuôn mặt Chiến Hàn Quân, tranh nhau đặt ra câu hỏi: “Anh Quân, hai chân này của anh có còn đứng lên được nữa không?”
“Cậu Quân, nghe nói sau khi hai chân tàn tật cậu đã từ chức ở Tập đoàn Chiến Thị. Xin hỏi là đó là nguyện vọng của cậu hay bị Tập đoàn Chiến Thị không nể tình đuổi đi?”
“Anh Quân, hiện tại anh đi lại không tiện, tương lai có từ chức Tổng giám đốc ở công ty Á Châu không?
Những vấn đề sắc bén như vậy, nếu là những phóng viên nhỏ không có tiếng tăm chắc chẵn sẽ không dám hỏi.