Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 946: Chương 946: Cô vẫn còn yêu anh




Chiến Hàn Quân bùng nổ: “Nghiêm Linh Trang, cô không cảm thấy xấu hổ sao?”

Anh tức đến mất trí, đưa tay túm cổ cô kéo vào phòng ngủ bên cạnh.

Nghiêm Linh Trang thật sự không rõ, anh vẫn còn đang ngồi trên xe lăn đào đâu ra sức lực kinh hãi như vậy chứ. . ngôn tình hay

“Anh buông ra” Nghiêm Linh Tranh liều mạng giấy dụa muốn thoát khỏi cánh tay anh, nhưng chỉ trong nháy mắt, tay cô đã bị trói chặt vào đầu giường.

Chiến Hàn Quân thô bạo nhìn cô: “Nghiệt chủng này là của ai?”

Nghiêm Linh Trang nhìn đến đáy mắt điên cưồng của anh, bỗng cười rộ thích thú.

“Anh Quân, đừng nói với tôi là anh vẫn còn quan tâm tôi đấy nhé? Nhưng làm sao đây.

Đàn ông nhiều như vậy, tôi thật sự không biết đứa bé là của ai đấy?”

Chiến Hàn Quân quả thật muốn bóp chết cô, nhưng nghĩ đến cổ họng cô đang khá nhạy cảm, vừa nấy còn nôn đến chết đi sống lại, đáy lòng lại dâng lên cảm giác không nỡ.

Chung quy là anh vẫn còn lưu luyến cô.

Tức giận thu tay lại: “Nghiêm Linh Tranh, đừng có tự tìm chết”

Anh hung dữ nói Nghiêm Linh Tranh lại mỉm cười: “Anh Quân, anh nói xem đứa bé này có phải của anh không, hử? Dù sao chúng ta cũng mới chỉ có một lần: Chiến Hàn Quân dùng đôi mắt lạnh băng nhìn cô chằm chằm.

Nghiêm Linh Trang cười rạng rỡ, nhưng trái tim đột nhiên nhảy lên một cái, quả nhiên tự đắc ất phải trả giá Cô đã nhắc nhở anh như vậy, dựa vào sự thông minh của anh sớm muộn gì cũng sẽ biết chân tướng thôi “Nghỉ ngơi cho tốt đi” Anh bỗng nhiên không mặn không nhạt bỏ lại một câu rồi rời đi Nghiêm Linh Trang ngốc lăng, người này cứ như vậy rời đi sao?

Cô mang thai con của anh, cuối cùng là anh vui hay không vui?

Người này rất thích che giấu cảm xúc của mình nhỉ.

Chiến Hàn Quân rời khỏi phòng ngủ, Diệp Phong lập tức tiến lên nghênh đón Đưa tay để lên miệng, nhỏ giọng bẩm báo với Chiến Hàn Quân: “Tổng giám đốc, chúng tôi đã thẩm vấn Tào Hải Hậu, hôm nay là lần đầu tiên cậu ta gặp mặt cô Linh Trang.

Hơn nữa nụ hôn lúc ở sàn nhảy là hôn giả, Tào Hải Hậu nói là do cô Linh Trangmuốn cậu ta phối hợp làm vậy với cô ấy, cố ý làm cho anh xem.”

Chiến Hàn Quân: “..”

Khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra vẻ mặt áy náy sâu sắc.

“Tôi bị cô nhóc kia tính kế”

Diệp Phong nheo mắt nhìn qua phòng ngủ: “Tổng giám đốc, xem ra cô Linh Trang đối xử lạnh nhạt với anh đều là giả vờ. Trong lòng cô ấy vẫn yêu anh”

Chiến Hàn Quân nhắm mắt, rất bất đắc dĩ đáp: “Thật ra là cô ấy học nó từ tôi”

Diệp Phong buồn cười: “Tổng giám đốc Anh dùng vẻ dạy học trò, dạy đến mức trò giỏi hơn thầy luôn rồi”

Chiến Hàn Quân lia ánh mắt sắc bén về phía Diệp Phong. Chẳng qua nhìn thì như nghiêm khắc như do tâm tình tốt nên băng tuyết quanh thân đều muốn tan chảy cả “Vừa rồi cô nhóc kia nôn một trận, mời bác sĩ đến khám cho cô ấy thử đi” Chiến Hàn Quân nói.

Diệp Phong vừa rồi ở bên ngoài vô tình nghe được giọng nói của Nghiêm Linh Trang cố ý nhục nhã tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, chẳng lẽ cô Linh Trang thật sự có…”

Chiến Hàn Quân cười nói: “Ban đầu tôi cũng tin thật. Nhưng mà bây giờ xem ra, cô.

ấy chỉ đang diễn trò. Thân thể của cô ấy từng chịu tổn thương, năng lực thụ thai gần như bằng không”

Diệp Phong nghe xong thì lui ra.

Chiến Hàn Quân đi vào thư phòng, vừa mới mở văn kiện ra thì nghe bên cạnh lại truyền đến âm thanh nôn mửa.

Anh tâm phiền ý loạn đành cất văn kiện vào, lại đi đến phòng bên cạnh.

Nghiêm Linh Trang ói ra một trận, đưa vẻ mặt có lỗi nhìn anh: “Tốt xấu gì cũng cho tôi cái thùng rác đi chứ, tôi nói với anh chưa, lúc tôi mang thai phản ứng thai nghén có chút nghiêm trọng.”

Chiến Hàn Quân ở đó, vẻ mặt có chút buồn bã.

Cô nhóc kia nói lúc cô ấy mang thai phản ứng rất nghiêm trọng, vậy lúc trước cô mang thai Quốc Việt chẳng phải đã ăn khổ rất nhiều sao?

Nếu cô lại mang thai, anh tuyệt đối sẽ không để cô chịu khổ như vậy nữa.

Anh đưa cho cô chén nước ấm, Nghiêm Linh Trang lắc đầu: “Nước ấm không có tác dụng gì đâu, phải là nước ô mai mới được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.