Xe lăn của Chiến Hàn Quân đã trượt ra tới cửa đại sảnh, nghe ông cụ Nghiêm nói thế anh cũng không quay đầu lại, chỉ lạnh ‘Ông cụ cũng nên hiểu ý hôm nay cháu đến đây chứ?”
Nói xong cũng không nói thêm câu nào nữa.
Diệp Phong đẩy Chiến Hàn Quân kiên quyết rời đi.
Sau khi Chiến Hàn Quân rời đi, Thôi Như An ríu rít hỏi: “Anh ta nghĩ anh ta là ai? Anh ta không phải chỉ là một kẻ què sao? Bây giờ anh ta đã thất thế trong nhà họ Chiến, anh ta đã mất tư cách người thừa kế rồi. Giá trị của anh ta đã giảm xuống gần bằng với Chiến Bá Kiên, mà vẫn có thái độ đó.”
Nghiêm Hiểu Như không thể yêu Chiến Hàn Quân, vì vậy trong lòng cô ta chỉ còn lại hận thù của mình: “Hừ, so với Chiến Bá Kiên đã khen ngợi anh ta rồi. Nhà họ Chiến bây giờ thiên thời địa lợi, còn có sự giúp đỡ đến từ tập đoàn Bạch Thị và Điền Thị, so với ngày trước thì như một trời một vực. Nhưng anh ta thì sao, tự cô lập mình với mọi người, như thế cũng không chống đỡ được bao lâu nữa đâu, tập đoàn Á Châu sắp phá sản rồi”
Ngừng một chút, có vẻ không thoải mái, cô ta tiếp tục nói huyên thuyên: “Tôi cho rằng tập đoàn Á Châu sắp phá sản rồi, nếu không, anh ta làm sao có thể đến nhà họ Nghiêm để đòi phí bản quyền sáng chế, chút phí bản quyền sáng chế này trước đây anh ta đâu có để vào mắt”
Nghiêm Chính khá đồng ý với suy đoán của Nghiêm Hiểu Như, nói thêm: “Tập đoàn Chiến Thị đã cắt nguồn cung cấp chip thông minh cho tập đoàn Á Châu. Sản phẩm thông minh đáng tự hào nhất của Nghiêm thị có thể bị ngừng sản xuất, cậu ta cũng là bị đẩy vào bước đường cùng.”
Ông cụ Nghiêm nhìn gia đình Thôi Như An mà không nói nên lời. Lợi thế của Chiến Hàn Quân là rất kinh khủng, khiến cho cậu ấy còn lập nghiệp khi còn trẻ mà đã có lợi thế cực lớn. Lần này cậu ấy mang tâm thế thù địch, cảnh giác với tất cả các bên, xóa bỏ tất cả, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Nhưng đứa con trai ngốc nghếch của ông lại nghĩ rằng cậu ấy chỉ là tên tàn phế què quặt?
“Hừ” Ông cụ không nhịn được cười Cả Nghiêm Hiểu Như và Thôi Như An đều cảm thấy khó hiểu trước tiếng cười đầy khinh thường của ông cụ, ông cụ đang có ý kiến với ai vậy?
€ó lẽ là có ý kiến với tên Chiến Hàn Quân máu lạnh vô tình đó. Trong lòng họ đã nghĩ như vậy.
Ông cụ nhìn con trai và hỏi: “Tập đoàn Á Châu áp lệnh chế tài lên Nghiêm Thị, con định giải quyết như thế nào?”
Nghiêm Chính thở dài một hơi Ông ta nói nghiệp nhà họ Nghiêm, ổn định nền tảng do ông cụ Nghiêm tạo dựng đã là không được dễ dàng gì, ông ta thật sự không có khả năng đương đầu với sóng gió.
Ông cụ Nghiêm chỉ biết thở dài.
“Con biết tại sao Chiến Hàn Quân lại lựa chọn hôm nay đến thành phố Phong Châu để tấn công con không?” Ông cụ Nghiêm kiên nhẫn nói với ông ta.
Nghiêm Chính choáng váng.
Thôi Như An và Nghiêm Hiểu Như cũng nhìn nhau, bọn họ cho răng hôm nay Chiến Hàn Quân đến nhà họ Nghiêm để tấn công Nghiêm Thị là chuyện ngẫu nhiên. Khi ông cụ nói vậy, họ mới biết rằng bên trong có ẩn tình gì đó.
Nhưng bọn họ có nghĩ nát óc cũng không ra, Chiến Hàn Quân đến để hỗ trợ Nghiêm Linh Trang.
Bởi vì họ tin răng Chiến Hàn Quân có thể trấn áp Nghiêm thị bằng cách này, điều đó cho thấy rằng Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ Ông cụ nghiêm giọng lên án: “Thái độ của các người hôm nay đối với Chiến Hàn Quân rất tệ, không nghĩ ra được biện pháp khắc phục hữu hiệu, hay định chờ nhà họ.
Nghiêm phải tuyên bố phá sản hay sao?”
Ngay sau khi câu nói này được đưa ra, hai mẹ con Nghiêm Khắc và Thôi Như An không còn kiêu ngạo mà phải suy nghĩ, Nghiên thị phá sản đồng nghĩa với việc họ sẽ từ trên trời rơi xuống bùn và sẽ bị người khác hắt hủi, ức hiếp. Nghĩ lại thì bỗng thấy những ngày tháng đó thật đáng sợ.
Vì vậy Thôi Như An rất lo lẳng, cô ta khiêm tốn hỏi ông cụ Nghiêm: “Thưa ông, ông có thể làm gì để khiến Chiến Hàn Quân thay đổi ý kiến không ạ?”
Ông cụ hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ mới biết sợ sao? Vừa rồi không phải là kiêu ngạo sao lắm sao? Nói Chiến Hàn Quân chỉ là ngưi ¡ thế, đồng nghĩa với tập đoàn Á Châu phá sản?”