Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1134: Chương 1134: Đang lừa cậu đấy




“Mẹ cậu đang lừa cậu đấy, đồ ngốc”

Chiến Quốc Việt xấu hổ liếc nhìn Kiều Nhi sau đó bỏ trốn mất dạng. Truyện Khác

Kiều Nhi cười thật tươi nhìn bóng lưng Chiến Quốc Việt dần rời xa, nụ cười trên mặt cũng từ từ ngưng đọng.

Sau đó cô cúi đầu ủ rũ đi về nhà. Bố cô đang ngồi trên ghế ở sảnh, đôi mắt ưng suy sét nhìn chằm chằm con gái: “Quỳ xuống.”

Kiều Nhi nhặt roi da trên đất, ngoan ngoãn bước qua, phù phù một tiếng rồi quỳ xuống. Cầm roi da đưa lên, nghiêm nghị nói: “Bố, com làm trái với lệnh cấm của dòng họ, bố đánh con đi”

Bố Kiều tức giận cầm roi da chỉ thẳng vào mũi Kiều Nhi, hận đã không dạy bảo cô tốt hơn: “Con vì một Chiến Quốc Việt liền đem báu vật của trường đại học Truyền Kỳ ra bán rồi. Con phải biết rằng nếu như quyển sách này bị tiết lộ ra ngoài thì sau này sẽ có rất nhiều người đến tìm trường đại học Truyền Kỳ gây rắc rối. Đến lúc đó chúng ta lấy cái gì ra để bảo vệ Truyền Kỳ đây?”

Kiều Nhi nói: “Bố, bố đừng nói nữa. Bố đánh đi.”

Bố Kiều nói: “Một trăm roi, đánh xuống con còn mạng không?”

Kiều Nhi nói: “Nếu như con chết rồi vậy thì đó là vận mệnh của con”

Bố Kiều đứng dậy, ánh mắt hiện lên một tia đau đớn, rồi vung roi về phía cơ thể non nớt của Kiều Nhi.

Một trăm roi này đánh xuống, Kiều Nhi liền hôn mê không tỉnh.

Hà Nội, tập đoàn Bạch Thị Sáng sớm, Bạch Thư Hoàng dẫn theo Bạch Hiểu Phong và Bạch Hoài An vội vội vàng vàng vàng đến phòng lớn “Anh, không ổn rồi. Mạng xí nghiệp của.

Bạch Thị chúng ta đã bị hacker gieo vào một loại virus rất đáng sợ, hiện giờ đến cả địa chỉ web cũng không mở được. Ciing không biết được văn kiện tuyệt mật của mạng nội bộ Bạch Thị có bị rò rỉ ra ngoài hay không. Cón có tài khoản của tập đoàn Bạch Thị không biết có được an toàn không nữa. Bây giờ phải làm sao đây?” Bạch Thư Hoàng sốt ruột báo cáo tình hình.

Bạch Thư Ốc vẫn bày ra bộ dáng vô cùng ung dung: “Thư Hoàng, nhìn cậu kìa, gặp một chút chuyện đã gấp gáp thành bộ dạng này.

rồi. Không phải chỉ là bị một tên hacker quấy nhiễu thôi sao? Sợ cái gì chứ? Tập đoàn Bạch Thị của chúng ta hiện tại có một vị hacker đứng đầu, đến cả cục an ninh mạng của Á Châu cũng không thể làm gì được vậy thì có gì phải sợ chứ?”

Sau đó, ông ta quay đầu lại và nháy mắt với trợ lý riêng của mình: “Đi, mời vị hacker này của chúng ta ra đây”

Lúc hacker đi ra, là một ông già tràn đầy tinh thần, khuôn mặt cũng vô cùng ngạo nghễ.

Bạch Thư Hoàng bọn họ nhìn thấy ông ấy có chút tuổi tác, nghĩ rằng chắc chẩn kinh nghiệm sẽ rất phong phú nên trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Ông Thư, mau mau giúp chúng tôi sửa chữa hệ thống. Nhân tiện, hãy để em trai tôi xem rốt cuộc kỹ năng hacker của ông tuyệt vời như thế nào” Bạch Thư Ốc nói.

Hacker tự tin bước chậm chạp đến trước máy tính và ngồi xuống.

Mở máy tính lên, nhập địa chỉ trang web của Bạch Thị với động tác vô cùng thuần thục. Nhưng mà địa chỉ web vừa nhập vào xong thì máy tính lập tức chuyển sang màu đen.

Lại tiếp tục mở máy tính lên nhưng mà máy tính lại không có bất kì phản ứng nào hết.

Sắc mặt của hacker lập tức trở nên u ám.

Nhất thời tựa hồ như có chút bất lực

“Ông Thư, ông có cách nào để đối phó với hacker này không?” Bạch Thư Ốc nhận ra được tên hacker nông cạn này không đáng để ông ta tin tưởng.

Ông Thư lộ rõ vẻ ngượng ngùng: “Thủ đoạn của vị hacker này rất thâm độc. Hản ta gieo vào địa chỉ web của chúng ta một loại Virus cực mạnh. Vì vậy chúng ta không có cách nào mở ra địa chỉ web để tiến hành làm việc.”

Cuối cùng ông ta thất vọng nói: “Tôi nghĩ tôi cần có thời gian để dọn sạch virus.”

Nghiêm Hiểu Như trầm mặc một hồi lâu rồi phân tích: “Cậu Kiệt thì mất trí nhớ, Nghiêm Linh Trang thì bị bệnh nặng. Hacker xâm nhập vào tập đoàn Bạch Thị lần này sẽ có thể là ai chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.