“Không cần nữa- Quan Minh Vũ hơi run, ánh nhìn của anh ta rơi xuống chiếc điện thoại di động đang đặt trên bàn tổng giám đốc.
Nhìn thấy Nghiêm Linh Trang tạp dáng mà chụp, Quan Minh Vũ không nhịn được phụt một tiếng bật cười.
Bà chủ của bọn họ thích làm mấy chuyện linh tỉnh bọn họ đều biết. Chỉ không ngờ lần này thế mà bà chủ lại dùng cách tuyệt thực để uy hiếp tổng giám đốc, chiêu này quá ác.
Mặc dù Chiến Hàn Quân biết Linh Trang làm vậy để cố ý khích tướng mình, nhưng trong tấm hình, Linh Trang tiều tụy gầy gò là sự thật. Cuộc sống của cô không tốt cũng là sự thật.
Chiến Hàn Quân đang cảm thấy rất lo lắng cho trạng thái của Linh Trang, cuối cùng anh vẫn quyết định gọi cho Nghiêm Mặc Hàn một cú điện thoại.
“Nghiêm Mặc Hàn, anh đến khách sạn phía bờ trái sông Tân Hà thăm em gái anh đi.”
Nghiêm Mặc Hàn lập tức lên tiếng từ chối: “Sao cậu không tự đi xem đi?”
Hiển nhiên, anh ta cũng đã nhìn thấy bức ảnh mà Anh Nguyệt đã đăng.
Biết Anh Nguyệt và Linh Trang đang ở cùng một chỗ, Nghiêm Mặc Hàn không có can đảm đi gặp Anh Nguyệt, thế nên cũng không dám đi thăm em gái mình luôn.
“Đó là em gái anh đấy” Chiến Hàn Quân tức giận nói.
“Đó còn là vợ cậu cơ. Nghiêm Mặc Hàn bực dọc nói.
Rõ ràng hai người đều lo lắng các cô, thế nhưng ai cũng không muốn đến đó thăm các cô mà chỉ muốn đẩy nhiệm vụ đến thăm hỏi cho đối phương.
Cứ giằng co như vậy một hồi, Chiến Hàn Quân chỉ có thể ra quyết định cuối cùng: “Anh đến thăm Linh Trang, tôi sẽ nghĩ cách gọi Anh Nguyệt đi”
“Nói lời giữ lời”
Cứ như vậy, Chiến Hàn Quân lập tức hẹn gặp mặt Anh Nguyệt. Nghiêm Mặc Hàn cũng nhanh chóng xuất phát đi đến khách sạn phía bờ trái sông Tân Hà thăm em gái mình.
Lúc Nghiêm Mặc Hàn đẩy cửa phòng khách sạn ra thì thấy Linh Trang đang ngồi ở trước bàn trà ăn uống.
Nghiêm Mặc Hàn trố mắt ra nhìn cảnh này, không biết nên nói gì Linh Trang nhìn thấy người đến là Nghiêm Mặc Hàn, trong lòng cô cảm thấy rất thất vọng, hỏi anh mình: “Sao anh lại đến đây?”
Nghiêm Mặc Hàn tức giận nói: “Em tưởng anh muốn đến lắm hả? Em quậy tung trời tung đất lên, còn tuyệt thực, coi thường mạng sống bản thân như thế, anh không đến thì ai đến.
Đã lớn như vậy rồi mà còn khiến người ta không bớt lo là thế nào?”
Nghiêm Linh Trang giơ chùm nho mọng nước lên, hùng hồn nói: “Em tuyệt thực bao giờ? Em cũng chỉ nhịn ăn có hai ngày, không phải bây giờ đang ăn bù lại sao? Nó… nhiều lắm thì cũng chỉ được coi là rượu chè quá độ thôi.
Nghiêm Mặc Hàn vỗ lên ót cô một cái nói: “Không phải chỉ là thất tình thôi sao? Chiến Hàn Quân thì có gì đặc biệt, anh sẽ tìm cho em một thăng đàn ông đẹp hơn nó cả trăm lần’ Nghiêm Linh Trang trợn mắt lên nhìn anh ta bảo: “Trên đời này vốn không có người đàn ông nào đẹp trai hơn anh ấy, có biết không?”
“Anh tìm cho em một tiểu thịt tươi. Thế nào? Chúng ta cho cậu ta tức chết thì thôi.”
Nghiêm Mặc Hàn vì muốn em gái mình vui, không hề biết câu nói vừa rồi của bản thân lại gây tai họa.
Nghiêm Linh Trang nhét nho vào trong miệng nhai vài cái rồi nhả hạt ra, đáy mắt tinh ranh lập tức tràn ngập ý cười.
“Cách này được đấy”
Sau đó cô bày ra dáng vẻ cảm động đến mức rớt nước mắt vỗ vỗ lên ngực Nghiêm Mặc Hàn khen: “Anh, vẫn là anh thông minh”
Nghiêm Mặc Hàn sờ gáy mình, nói khoác không biết ngượng: “Đó là chuyện đương nhiên.”
Trong nhà hàng Dương Quang.
Sau khi Anh Nguyệt nhận được tin nhắn hẹn gặp mặt của Chiến Hàn Quân, cô ấy lập tức không ngừng không nghỉ chạy tới nhà hàng Chiến Hàn Quân đã đặt phòng VIP, lúc Anh Nguyệt đến, cà phê nóng hổi cũng đã được bê lên.
“Anh, sao tự nhiên anh lại hẹn em ra đây?”
Chiến Hàn Quân nhìn thân hình đã gầy đi trông thấy của Anh Nguyệt, trong đáy mắt tràn ngập sự thương tiếc.
Chẳng qua là, trong lòng anh lại không nhịn được càng thêm lo lắng cho Linh Trang. Truyện Quan Trường
Anh Nguyệt là một người lý trí, cho dù có thất tình cũng sẽ dùng cách rất lý trí để xử lý chuyện tình cảm.
Thế nhưng Linh Trang không giống thế, cô ấy sẽ đi tìm những cách cực đoan.