Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1657: Chương 1657: Đi dạo phố




Linh Trang oán hận liếc anh ta một cái rồi đóng sập cửa phòng tầm lại. Tiếng va chạm lớn cho thấy nội tâm cô không hài lòng.

Chiến Hàn Quân run lên, bị sốc bởi sự tức giận không thể giải thích được của Linh Trang.

Chỉ vì một mặt gương, mà đến nỗi cùng anh ta tranh hơn thua sao?

Nhưng…

Linh Trang thực sự bắt đầu nổi nóng, điều này có nghĩa là cô ấy đã bước ra khỏi tính cách tự ti và tầm thường đó sao?

Chiến Hàn Quân mở cửa phòng tầm, ngạc nhiên nhìn Nghiêm Linh Trang.

Nghiêm Linh Trang đột ngột dựa vào tường, hai mắt ai oán nhìn anh ta, không có.

tức giận, lại mềm mại lện án tội trạng của anh: “Em theo anh từ phòng bếp đến phòng khách, từ phòng khách đến ban công, từ ban công đến vườn hoa, từ vườn hoa đến phòng tắm chỉ là một tấm gương, anh có muốn mua cho em không? Chỉ một lời thôi mà anh kéo em đi thế này, hai chân em cũng mềm nhữn rồi”

Đây là lý do tại sao cô ấy nổi giận sao?

Chiến Hàn Quân bước tới, dịu dàng ôm cô vào lòng. Chỉ cần Linh Trang làm nũng một chút, tất cả nguyên tắc của anh đều cho chó ăn mất”Mua thì mua, anh mua ngay cho em”

Chỉ đến khi mua hàng mới phát hiện bất kỳ sản phẩm điện tử nào có thể mua sắm trên mạng. Máy vi tính, điện thoại di động… tất cả các sản phẩm điện tử có thể giao tiếp với thế giới bên ngoài thì trong nhà đều không có.

Linh Trang mất mát đứng sau Chiến Hàn Quân, Chiến Hàn Quân an ủi cô: “Ăn tối xong chúng ta đi ra ngoài dạo phố. Được không?”

Linh Trang lúc này mới nhảy lên vì sung sướng.

Sau bữa tối, Chiến Hàn Quân đưa Linh Trang ra ngoài đi dạo chợ đêm.

Thành phố Vân Vũ không lớn nhưng vì thành phố Vân Vũ phong cảnh đẹp, khí hậu hợp lòng người, là khu nghỉ dưỡng chữa bệnh do địa phương xây dựng. Cho nên ở đây có rất nhiều người giàu có sinh sống, đồ đạc trong chợ không hề lạc hậu.

Linh Trang đã nhiều năm không có nhàn nhấ thoải mái đi dạo chợ như vậy, kéo tay Chiến Hàn Quân, vui vẻ mãn nguyện mà rúc vào lòng Chiến Hàn Quân, thong thả thoải mái đi dạo.

“Trừ cái gương ra, còn muốn gì nữa?”

Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi, Chiến Hàn Quân đương nhiên muốn thỏa mãn mong muốn của Linh Trang càng nhiều càng tốt.

Linh Trang nhìn anh, đồng từ như đá hắc diệu thạch so với vì sao còn sáng hơn, khảm vào làn da trắng nõn, thoạt nhìn trông rất quyến rũ”Em cũng muốn một cái cân”

Chiến Hàn Quân kinh ngạc, ánh mắt vô thức rơi vào quần áo rộng thùng thình của Linh Trang. Thực ra Linh Trang cũng đã thêm được một ít thịt, nhưng anh sợ cô yêu cái đẹp.

đến mức không hài lòng với thân hình gầy gò của mình, liền sinh ra ý nghĩ tuyệt vọng Nhìn thấy vẻ mặt rổi rằm của Chiến Hàn Quân, Linh Trang bắt tay làm nững: “Anh Quân”

“Mua đi” Chiến Hàn Quân nuốt nước bọt, cười so với khóc còn khó coi hơn.

Linh Trang kiểng chân lên, đột nhiên ở trên mặt anh bép một cái, coi như đây là phần thưởng cho anh đi.

Người đẹp bán trang sức thủ công bên cạnh bật cười trêu chọc họ: “Anh ơi, bạn gái anh đẹp như vậy, mua cho cô ấy mấy món đồ trang sức đi”.

Chiến Hàn Quân nhìn loạt trang phục và phụ kiện tóc rực rỡ, rồi nhìn mái tóc đen tuyệt đẹp của Linh Trang. Linh Trang là một cô gái được điêu khắc từ tự nhiên, cô ấy xinh đẹp và dễ chịu.

“Cô ấy không cân” Anh từ chối.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô chủ quầy hàng làm đẹp giống như muốn mở ra, bám riết không tha nói: “Thưa anh, anh không thấy bạn gái nhìn anh với ánh mắt sáng ngời sao? Nhìn sơ qua đã biết bạn gái rất yêu anh rồi. Anh vì cô ấy tốn chút tiền, cô ấy sẽ yêu anh nhiều hơn!”

Chiến Hàn Quân nghe xong bèn nghiêm túc đánh giá biểu cảm trên khuôn mặt của Linh Trang, cô nhìn anh bằng đôi mắt rạng rỡ lấp lánh như ánh sao, ánh mắt quyến rũ nóng bỏng rực lửa.

Từ nhỏ cô đã tôn sùng Chiến Hàn Quân, coi Chiến Hàn Quân như nam thần, cho nên cô đương nhiên đối với anh là vạn phần sỉ mê.

Linh Trang đã hoàn toàn say trong sự dịu dàng của cô, và nhẹ nhàng hỏi cô: “Em có thích không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.