Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1855: Chương 1855: Em không muốn anh làm việc vất vả




Chiến Hàn Quân gi tay lên gõ cửa.

Giọng của Linh Trang có chút buồn ngủ vang lên: “Mời vào.”

Chiến Hàn Quân khẽ rùng mình, lạnh lùng nhìn Chiến Quốc Việt và bé Tùng, Chiến Quốc Việt và bé Tùng tranh thủ chuồn đi…

Khoảnh khắc này Chiến Hàn Quân nhận ra răng Linh Trang không hề cố găng làm anh khó xử. Mà là Anh Nguyệt, Nghiêm Mặc Hàn cùng bọn trẻ để gây khó dễ cho anh.

“Đợi tôi quay lại sẽ xử lý mấy người sau”

Chiến Hàn Quân nói.

Chiến Hàn Quân đi vào. Linh Trang ngoan ngoãn ngồi trên giường, chiếc váy cưới màu trắng nở rộ như hoa sen thánh khiết, đôi lông mày của cô thanh tú đẹp như tranh thấp thoáng dưới tấm màn che.

Phụ kiện kim cương, trang sức phỉ thúy kết lại bổ sung cho nhau làm tăng thêm vẻ đẹp. Vẻ đẹp của Linh Trang kết hợp cùng với trang sức, trở nên thanh tao hơn một nàng tiên.

Nhìn từ xa, có vẻ như Quỳnh Dao cao xa không thể chạm tới.

Chiến Hàn Quân biết rõ Linh Trang rất đẹp, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng Linh Trang ăn mặc nghiêm túc lại đẹp như vậy, đẹp một cách ngoạn mục.

Tóc đen và trang sức cưới trắng ngần, so với bức tranh thủy mặc còn trằng hơn.

Chiến Hàn Quân chậm rãi đi tới trước mặt Linh Trang, Linh Trang gần đây thiếu ngủ suýt nữa ngủ gật, tối hôm qua lại quá hưng phấn nên cả đêm không ngủ.

Lúc này, lông mi dài như quạt long, đứng dậy ánh mắt cũng trở nên mơ hồ.

Chiến Hàn Quân ngồi xổm xuống trước mặt cô, nhìn bộ dạng vừa quyến rũ vừa đáng yêu của cô, không khỏi bật cười “Linh Trang” Anh nhẹ nhàng dịu dàng kêu lên một tiếng.

Linh Trang nhếch miệng trêu chọc: “Anh Quân, sao anh lại ở đây? Em đợi anh lâu lắm rồi” Nói xong liền nhào vào trong lòng anh Chiến Hàn Quân ôm lấy cô thật chặt, như thể ôm lấy cả thế giới của anh. Anh mỉm cười, niềm hạnh phúc tràn ngập khäp cơ thể anh.

“Anh Quân bị họ chặn lại. Vì vậy anh mới đến muộn’ Anh ấy giải thích.

Linh Trang ngủ gật lập tức tỉnh dậy, tức giận nói: ‘Ai dám ngăn cản anh? Cuối cùng chúng ta cũng đã kết hôn. Ai dám ngăn cản anh và em, em sẽ không để họ yên đâu.”

Chiến Hàn Quân bật cười: “Còn không phải là anh trai tốt của em à? Nhưng đừng giận, họ không có ác ý mà chỉ tranh thủ cơ hội này để lấy thêm mấy bao phong bì thôi.”

Sau đó Linh Trang nhớ đến những phong bì mà mình đã gói, mang khay lên giường, bên trong có hàng trăm bao phong bì nho nhỏ được xếp ngay ngăn. Linh Trang nói: “Tối hôm qua em đã gói rất nhiều phong bì, anh cầm lấy đuổi bọn họ đi”

Chiến Hàn Quân cầm lên một phong bì hơi mỏng, tò mò hỏi: “Trong phong bì đó có bao nhiêu tiền?”

“Bảy trăm nghìn” Linh Trang nói Chiến Hàn Quân hóa đá.

“Có phải quá ít không?” Chiến Hàn Quân cảm thấy dù sao gia tộc họ cũng là người giàu nhất thủ đô, phong bì cũng không nên mỏng như vậy.

Linh Trang tự tin nói: “Nhiều rồi, người khác kết hôn, trong phong bì này cũng chỉ có mấy chục nghìn mà thôi”

Chiến Hàn Quân cau mày: “Mấy phong bì nhỏ mấy chục nghìn sợ là tiêu chuẩn của những gia đình nghèo.

Linh Trang ngớ người ngay lập tức: “Em cũng chưa tham dự nhiều đám cưới. Mỗi lần dự đám cưới, mấy phong bì mà em nhận được chỉ có bảy mươi nghìn hoặc nhiều hơn là 200 nghìn thôi. Em thậm chí còn quên rằng những đám cưới mình tham dự đều là đám cưới của những gia đình không khá giả”

Chiến Hàn Quân nhìn thấy dáng vẻ dễ thương của cô thì mỉm cười: “Mọi thứ đều đã được sắp đặt sẵn nên cũng không thể lãng phí được. Sau này chúng ta sẽ gửi cho những người xem đám cưới này ở thủ đô. Em thấy thế nào?”

Linh Trang nói: “Đế em sắp xếp”

Linh Trang yếu ớt hỏi: “Vậy thì mấy phong bì của nhà họ Chiến nhà anh nhiều đến cỡ nào?”

Chiến Hàn Quân nói: “Anh đã chuẩn bị một tấm thẻ đen cho những người thân ngăn cản ở bên ngoài”

Linh Trang chết lặng.

Cô ôm chặt trái tìm, đau lòng nói: “Sớm biết như vậy em đã đứng ở cửa đón anh. Sao lại cho bọn họ có cơ hội tống tiền anh chứ.

Trời ạ, thẻ đen, sao đắt thế này?” Chiến Hàn Quân nhéo chiếc mũi nhỏ của cô, mỉm cười: “Em là hóa thân của người keo kiệt à? Chúng ta không tiêu tiền khi kết hôn, thì khi nào mới tiêu tiền? Hơn nữa, anh Quân rất vui, khi bỏ ra một ít tiền vì em”

Linh Trang nói: “Nhưng tiền của anh cũng là tiền của em. Anh tiêu tiền cũng là tiền của em”

Chiến Hàn Quân: “Được rồi được rồi, quay về anh Quân sẽ giúp em kiếm lại. Kiếm thật nhiều thật nhiều tiên. Có được không?”

Linh Trang nói: “Em không muốn anh làm việc vất vả. Em thà tiết kiệm một chút còn hơn anh vất vả kiếm tiền cho em. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.