Linh Trang hờn dỗi nói: “Anh Quân… Anh đừng gây khó dễ với bọn nhỏ. Nếu anh tiếp tục trách phạt, sẽ gây sứt mẻ tình cha con mất”
Bởi vì cô dùng mọi cách ngăn cản nên Chiến Hàn Quân không thể nào xử phạt bé Tùng cùng Thanh An.
Linh Trang thấy có tác dụng liền dùng tuyệt chiêu làm nũng: “Anh Quân, hay là để em đến trường trao đổi với giáo viên thử. Xem ở trường bọn trẻ gặp vấn đề gì? Sau đó sẽ trở về báo cáo cho anh được không?
Cô rất lo lắng nếu để anh đi bọn nhóc có khi còn bị phê bình nặng hơn.
Dù sao Chiến Hàn Quân từ nhỏ đã vô cũng ưu tú đâu thể hiểu được phiền não của mấy thành phần học kém đâu.
Anh nghe xong liền nói: “Được rồi”
Thế là buổi chiều hôm đó Linh Trang tranh thủ tới văn phòng trường, gặp giáo viên chủ nhiệm của bọn trẻ.
“Xin chào. Tôi là mẹ của Chiến Thanh An và Chiến Thanh Tùng Cô lịch sự giới thiệu bản thân.
Linh Trang sinh con khi mới hơn 20, cộng thêm được Chiến Hàn Quân săn sóc nên cả người lúc nào cũng tràn ngập hơi thở thanh xuân, vô cùng trẻ trung lại năng động.
Nhìn cô trẻ đến mức, dường như chẳng lớn hơn Chiến Quốc Việt cùng bé Tùng là bao.
Các thầy cô trong văn phòng khi nhìn thấy Linh Trang đều không khỏi thấy sai sai, người này là mẹ ruột của Thanh Tùng sao? Trông giống mẹ kế hơn? Hay là tình nhân nhỏ của nhà họ Chiến?
Dù sao mấy người giàu thường hay bao nuôi vô số đàn ông lẫn phụ nữ.
Không hiếm chuyện tình nhân đi họp phụ huynh thay cho chính thất.
Nhưng chuyện nhà họ Chiến, bọn họ cũng không có gan đi đàm tiếu lung tung.
Giáo viên chủ nhiệm mơ hồ hỏi: “Chuyện của Thanh Tùng, cô có thể giải quyết sao?”
Linh Trang lại mập mờ trả lời: “Hẳn là có thế”
Lúc này tất cả thầy cô đều mặc định cô chắc chản không phải mẹ ruột của đám Thanh Tùng.
Chỉ có mẹ kế mới không đủ tự tin giải quyết chuyện của bọn trẻ mà thôi.
Giáo viên chủ nhiệm thấy vậy cũng không chút khách khí mà ở trước mặt cô cáo trạng: “Đứa bé Chiến Thanh An này không giống đám như đám nhóc đồng trang nứa, khả năng tư duy không quá tốt. Bẩm sinh cũng không có năng khiếu gì vượt trội, chỉ có thể dùng sự chăm chỉ mà cổ gắng vươn lên. Nhưng bé nhà chị trong giờ học lại thường xuyên không tập trung, làm bài cũng rất qua loa, đại khái”
Giáo viên chủ nhiệm phê bình Thanh An không thương tiếc sau đó lại đến Thanh Tùng: “Vê phần Thanh Tùng, thường xuyên ngủ trong giờ học. Không có chút hứng thú nào với việc học cả. Tôi nghĩ phụ huynh nên tìm hiểu nguyên nhân của chuyện này để có biện pháp cải thiện cho các bé”
Linh Trang nghe xong khiêm tốn nói: “Bọn trẻ trong giờ học không tập trung, chẳng nhẽ thầy lại không biết nguyên nhân sao? Chuyện này đâu liên quan gì đến phụ huynh chứ?”
Giáo viên chủ nhiệm nghe vậy không khỏi choáng váng…
Cô đi dạy nhiều năm như vậy rồi mà chưa gặp trường hợp phụ huynh nào như này, phần lớn đều nghe theo lời giáo viên răm rắp. Vậy mà người tự xưng là mẹ Thanh Tùng này lại có thể đổ hết trách nhiệm lên thầy cô.
“Mẹ Thanh An, tôi có thể mạo muội hỏi cô một câu, trình độ học vấn của cô đến đâu?”
Cô chủ nhiệm bắt đầu nghi vấn Linh Trang tiến được vào nhà họ Chiến hoàn toàn là nhờ vẻ ngoài xinh đẹp còn chứ không có đầu óc.
Cô lẩm bẩm hỏi lại: “Tôi và con tôi là hai cá thể riêng biệt. Chuyện học hành của các con tôi cùng trình độ học vấn của tôi hình như không liên quan đến nhau”
Giáo viên chủ nhiệm vội nói nói: “Cô đừng hiểu lâm. Kể cả trình độ học vấn của cô không cao, chúng tôi cũng không kỳ thị gì. Chỉ là tôi cảm thấy, phụ huynh có học thức thì sẽ thấu hiểu hơn phương châm giáo dục của chúng tôi. Sau đó nhà trường và gia đình mới có thể phối hợp một cách tốt nhất. Nếu như học vấn của cô thấp vậy tôi xin đề nghị được gặp bố của bọn trẻ để bàn luận đưa ra giải pháp tốt nhất”
Nghiêm Linh Trang hoảng sợ nói: ‘Không cần, chồng tôi rất bận. Anh ấy không có nhiều thời gian để quan tâm bọn trẻ. Tôi tốt nghiệp trường top đầu toàn quốc, tôi có thể thấu hiểu phương châm giáo dục của nhà trường!”
Giáo viên chủ nhiệm nhìn dáng vẻ chột dạ của cô liền khinh thường trong lòng. Mấy thứ tiểu tam hèn mọn suốt ngày chỉ muốn nghĩ cách quyến rũ, mê hoặc, lấy lòng đàn ông để được sống cuộc sống xa hoa thì biết cái gì về giáo dục cơ chứ?