Dư Nhân nói: “Tôi biết. Nếu như không phải niệm tình ơn dưỡng dục của bọn họ thì tôi đã cùng nhà họ Dư cắt đứt quan hệ từ lâu rồi. Nhưng mà nhà họ Dư chung quy vẫn là nợ mẹ tôi, người duy nhất trên thế giới này bà ấy có thể dựa vào thì chỉ có mình tôi thôi, nếu đến tôi cũng không giúp bà ấy, cả đời này mẹ tôi cũng sống quá đau khổ đi”
Chiến Hàn Quân nói: “Tính cách quyết định vận mệnh. Sự đau khổ của mẹ cậu có trách nhiệm của nhà họ Dư, cũng có trách nhiệm của bà ta. Nếu như lúc bà ta và bố cậu phát sinh mâu thuẫn, bà ta không lựa chọn cách trốn tránh vào nhà thờ tổ, mà là dũng cảm đấu tranh với bố cậu, cũng sẽ không thành toàn cho tình cảm vợ chồng mười mấy năm của bố cậu và Tú Hòa. Bây giờ bà ta muốn bố cậu hoàn toàn từ bỏ Tú Hòa, đây quả thực là làm khó bố của cậu rồi”
Dư Nhân nhíu mày: “Tôi nghe ra được, anh chính là người có tài ăn nói của nhà họ Dư mời đến đây”
Chiến Hàn Quân nói: “Tôi chỉ là đánh giá khách quan và công chính.”
Dư Nhân tức giận nói: “Nếu chuyện này xảy ra trên người của Linh Trang, tôi tin Linh Trang nhất định sẽ lựa chọn giống như mẹ của tôi thôi”
Chiến Hàn Quân đôi mắt sâu thẳm như biển nói: “Nói thật với cậu, nếu tôi phạm vào lỗi như thế, Linh Trang sẽ không đợi đến khi hoa tàn mới chọn cùng tôi tách ra. Mặc dù cô ấy rất giống mẹ của cậu, nhưng cô ấy quyết đoán hơn mẹ của cậu, cô ấy tuyệt sẽ không trì hoãn. Cô sẽ không đem bản thân trở nên ng như thế”
Dư Nhân nói: “Anh có ý gì, tôi nghe cả nửa ngày, chỉ để nghe anh phàn nàn rằng mẹ tôi khi còn trẻ không đủ khôn ngoan và đến khi hoa tàn mới biết đấu tranh, là ý này phải không?”
Chiến Hàn Quân gật đầu.
“Bà ta khi còn trẻ đã chắp tay thành toàn cho bố cậu với Tú Hòa.
Tính ra thời gian bố cậu và Tú Hòa làm vợ chồng còn lâu hơn thời gian của bố mẹ cậu nữa. Việc bố cậu đưa Tú Hòa lên làm vợ chính thức cũng là hợp đạo lý”
Dư Nhân hét lên: “Anh lẽ nào quên là Tú Hòa làm sao hại Linh Trang nhà anh rồi sao? Anh vậy mà thay người phụ nữ lương tâm bị chó tha kia nói chuyện?”
Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Dư Nhân, Tôi nên hận không phải chỉ có một mình Tú Hòa, mà là tất cả người nhà họ Dư các cậu. Bởi vì bọn họ đều từng làm hại qua Linh Trang nhà tôi. Bao gồm cả cậu”
Chiến Hàn Quân ủ rũ nói: “Linh Trang không dễ dàng gì dạy tôi vì đại cục, từ bỏ hận thù cá nhân. Cậu lại cùng tôi lôi chuyện cũ ra nói. Cậu không biết là tôi chỉ cần nhớ lại người nhà họ Dư các người làm sao làm hại Linh Trang, trái tim của tôi càng đau thêm một lần”
Dư Nhân nói: “Anh bây giờ không phân biệt đúng sai.”
Chiến Hàn Quân nói: “Linh Trang nói có rất nhiều chuyện đều có thể phân biệt đúng sai. Duy nhất chỉ có chuyện nhà là phân không được đúng sai, hơn nữa đấu qua đấu lại đều không có người thắng”
Dư Nhân hơi sửng sốt: “Vậy tại sao em ấy lại thuyết phục mẹ tôi rời xa bố tôi?”
Chiến Hàn Quân nói: “Cô ấy thuyết phục mẹ cậu rời xa, là vì cứu lấy trái tim của mẹ cậu. Có điều nhìn thấy ông ngoại và cậu của cậu đau khổ như vậy, Linh Trang nhà tôi lại cảm thấy có lỗi không thôi”
Dư Nhân rơi vào trầm mặc Một lúc lâu, Dư Nhân n Tôi sẽ trở về nhà họ Dư”
“Anh nói với em ấy không cần thấy có lỗi.
Chiến Hàn Quân gật đầu: “Ừm”
Dư Nhân thở dài, lại hỏi: “Ngày mốt anh phải rời khỏi thủ đô?”
Chiến Hàn Quân nói: “Mỗi ngày cơ thể của Quan Minh Vũ và Oai Phong đều phát sinh biến hóa cực lớn. Chúng tôi phải mau chóng tìm được Huyết liên trong Thiên Lũng. Nếu không hậu hoạn vô cùng”
Dư Nhân nói: “Linh Trang nỡ để cho anh đi?”
Chiến Hàn Quân nói: “Không nỡ. Chỉ là trong lòng cô ấy chan chứa sự an ổn của thủ đô. Không thể không để tôi rời đi”
Dư Nhân đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ: “Không hổ là người phụ nữ tôi từng yêu qua.”