Phải biết rằng, trong lòng Nghiêm Mặc Hàn, Anh Nguyệt là một cô chủ cao cao tại thượng, kiêu căng ngạo mạn. Còn có thái tử gia làm anh trai, dù trời có sập xuống cũng không biết lo lắng là gì.
Thật không ngờ, cô cũng có lúc thấp kém như vậy.
Nghiêm Mặc Hàn đột nhiên cảm thấy trong lòng đau nhói.
Thì ra cô ấy lại yếu đuối như vậy, lúc trước anh ta đối xử với cô ấy như vậy, nhất định là đã khiến cô vô cùng đau đớn thương tích đầy mình.
Anh ta ôm chặt Anh Nguyệt trong vòng tay, thì thầm trìu mến: “Anh Nguyệt, chúng ta cũng không còn nhỏ nữa. Đừng giày vò nhau nữa, chúng ta kết hôn đi.”
Anh Nguyệt nâng đôi mắt phượng lên, nước mắt trong mắt lấp lánh.
Sau đó, cô ấy đột nhiên làm ra một động tác, cô ấy cởi cúc quần áo của mình…
Nghiêm Mặc Hàn chết lặng.
“Anh Nguyệt, em đang làm gì vậy?
Anh..anh vẫn chưa đi lấy giấy tờ kết hôn với em?”
“Không cần! “
Để theo đuổi Nghiêm Mặc Hàn, Anh Nguyệt đã đi qua chông gai, trải qua sự hiu quạnh cô đơn, từng bị thương, từng chảy nước mắt. Đối với cô ấy mà nói, có lẽ tất cả những thứ về mặt hình thức đó không quan trọng chút nào, điều quan trọng là họ có thể ở bên nhau.
“Nhưng anh cũng chưa chính thức cầu hôn em?” Nghiêm Mặc Hàn luôn cảm thấy như vậy không đủ trang nghiêm.
“Không cần”
Nghiêm Mặc Hàn sững sờ: ‘Em rốt cuộc là đói khát tới mức nào?”
“Khát hơn mười năm rồi, anh nói xem?”
“Được thôi, tối nay anh sẽ cho em ăn”
Nghiêm Mặc Hàn nói, giống như vừa được một món hời còn tỏ ra vẻ tài giỏi Sau đó anh ta bế Anh Nguyệt và bước đến chiếc giường lớn.
Phòng bên cạnh.
Chiến Hàn Quân là một người không chịu ngồi yên, tận dụng thời gian rảnh rỗi của mình, anh đã mượn chiếc máy tính mà Chiến Quốc Việt mang theo bên mình, bắt đầu sửa chữa gói số liệu của Monster.
Chiến Hàn Quân đút hai tay vào túi quần, nghiêm nghị trừng mắt nhìn Nghiêm Mặc Hàn, giọng điệu chất vấn rất nghiêm túc, “Anh ngủ với em gái tôi rồi?
Nghiêm Mặc Hàn có chút hoảng hốt, anh ta do dự nói: “Không… không có.”
“Thế anh đỡ thắt lưng để làm gì?”
Nghiêm Mặc Hàn chột dạ đứng thẳng người.
“Thắt lưng hơi đau” Tìm được một cái cớ qua loa Chiến Hàn Quân nói với vẻ mỉa mai: “Thất lưng không khỏe? Cho nên giữa đường chuồn mất?”
Nghiêm Mặc Hàn kích động, rất bất mãn: “Ai nói thắt lưng tôi không khỏe? Một đêm hai lần, hai lần còn không được sao?”
Chiến Hàn Quân giọng nói lạnh như băng từ trong miệng phát ra, “Cho nên anh vẫn là ngủ với em gái tôi rồi?”
Nghiêm Mặc Hàn trợn to mắt, anh ta đột nhiên cảm thấy đạo hạnh của mình không đấu nổi với Chiến Hàn Quân.
Mới nói một hai câu, đã bị Chiến Hàn Quân moi ra rồi, lột trần hết chuyện tốt của anh ta và Anh Nguyệt Nghiêm Mặc Hàn đập đập vào miệng của mình, coi như là một hình phạt.
“Đến quán ăn đêm phục vụ cũng phải cần tốn tiền. Ngủ với người phụ nữ thân phận với thân phận cao quý như em gái tôi, anh càng phải tốn nhiều tiền hơn, 3499 tỷ, nhớ là có thời gian rảnh thì đến nhà tôi cầu thân đi”Chiến Hàn Quân phụng phịu nói.
Nghiêm Mặc Hàn sững sờ.
Thật ra anh ta cũng không có ý kiến gì với việc yêu cầu anh ta lấy tiền cầu thân, nhưng chỉ là bị Chiến Hàn Quân chơi khăm một vố.
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Đâu có ai như cậu. Lúc đầu khi anh ngủ với em gái tôi, tôi cũng đâu có đòi hỏi cậu sính lễ gì đâu?”
Chiến Hàn Quân lý lẽ hùng hồn nói: “Lúc đầu khi tôi ngủ với em gái anh, là có bao cô ấy ăn ở tiền học phí giáo dục, đồng nghĩa với việc người vợ này là do tôi nuôi dưỡng. Các người không biết xấu hổ còn hỏi tôi sinh lễ sao?”
Nghiêm Mặc Hàn thỏa hiệp.