Coi mình như không khí đấy hả?
Anh Nguyệt và Linh Trang buông tay ra, Anh Nguyệt đi đến bên bố mẹ mình và cúi chào họ: “Con chào bố mẹ.”
Cô ấy trang điểm kỹ càng và ăn mặc sang trọng, hành động cử chỉ trang nhã lịch sự như thể cô ấy rất coi trọng buổi xem mắt này.
Chiến Bá Kiên nhìn không ra vấn đề gì trên người cô ấy nên chỉ có thể tối sâm mặt chào cô ấy: “Ngồi đi”
Nghiêm Linh Trang đứng giữa sảnh, đôi mắt sáng ngời có thần, nở một nụ cười đầy tự nhiên và khéo léo nhưng cô lại không nhìn Chiến Hàn Quân, cuối cùng bước đến chỗ Điền Cốc Nông.
Hai mắt Chiến Hàn Quân đông cứng.
Nghiêm Linh Trang ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh Điền Cốc Nông, mỉm cười dịu dàng với Điền Cốc Nông: “Chào cậu, cậu có còn nhận ra tôi không?” Giọng nói còn mềm hơn cả vòng eo.
Điền Cốc Nông mở cờ trong bụng trước sự chủ động của Nghiêm Linh Trang: “Linh Trang, là chị thật sao?”
“Là tôi” Đôi mắt Nghiêm Linh Trang lấp lánh, cực kì quyến rũ “Chị vẫn còn sống? Nhưng không phải chị đã chết rồi sao?”
“Chuyện dài lãm! Để hôm khác mời cậu uống một ly, chúng ta từ từ nói chuyện với nhau.” Nghiêm Linh Trang cười.
“Được được được.”
Hai người nói qua nói lại, cứ có cảm giác đã lâu rồi không gặp nhau.
Chiến Bá Kiên nhìn Chiến Hàn Quân vẻ mặt rất không hài lòng: “Hàn Quân, không phải cô ta là người của vườn Hương Đỉnh của con sao? Cô ta làm gì con cũng không quản sao?”
Chiến Hàn Quân nhìn chăm chăm vào.
Nghiêm Linh Trang, ánh mắt sâu thẳm khó lường nhưng đủ để có thể cảm nhận được rằng ánh mắt ấy rất lạnh, rất lạnh.
Chiến Hàn Quân trầm giọng nói: “Không còn là người của vườn Hương Đỉnh nữa, không quản được”
Nghiêm Linh Trang đã cẩn thận lên kế hoạch tỉ mỉ cho vở diễn này chỉ để dò thám xem Chiến Hàn Quân có còn chút tình cảm nào với mình hay không. Kết quả là Chiến Hàn Quân đã vạch rõ ranh giới mối quan hệ với cô, phút chốc vẻ mặt của Nghiêm Linh Trang như là mọi thứ đã sụp đổ.
Má ơi, thực sự muốn khóc quá đi!
Nhưng vẫn phải tiếp tục diễn kịch…
Nghiêm Hiểu Như đột nhiên nói: “Ông à, nếu cô ta đã không còn là người của vườn Hương Đỉnh nữa, vậy thì cứ đuổi cô ta ra ngoài đi?
Chiến Bá Kiên cười nham hiểm, con trai ông ta ông ta hiểu, nếu không có chuyện gì gây ảnh hưởng quá lớn thì nó sẽ làm ra vẻ mặt không quan tâm, mặc hoa rơi hoa tàn.
Nếu anh thực sự muốn thẳng thừng chấm dứt với Nghiêm Linh Trang thì con trai của ông †a sẽ trở mặt tỏ ra không quen biết chứ không phải bảo vệ Nghiêm Linh Trang.
Ông ta không muốn làm hòn đá thử nghiệm tình yêu của đôi bạn trẻ nên chỉ mở một mắt nhắm một mắt, chỉ làm như không nhìn thấy gì.
Yêu cầu của Nghiêm Hiểu Như bị Chiến Bá Kiên phớt lờ, cảm giác không được coi trọng khiến cô ta cảm thấy rất xấu hổ, khi nhìn Nghiêm Linh Trang, cô ta cảm thấy rất căm hận.
Chiến Bá Kiên là người làm chủ buổi xem mắt này nên lên tiếng đi vào chủ đề chính: “Cô Mễ, đây là con gái của tôi, Anh Nguyệt”
Điền Ngọc Mễ bằng tuổi của Chiến Hàn Quân, lớn hơn Linh Trang tám tuổi và hơn Anh Nguyệt mười hai tuổi. Là một nữ cường nhân trong kinh doanh, những quyết định đầy tỉnh táo và quyết đoán của Điền Ngọc Mễ khiến mọi người đều khâm phục.
“Em trai tôi và tôi đều rất thích cô Anh Nguyệt. Nhà họ Điền chúng tôi không có ý kiến gì về cuộc hôn nhân này” Điền Ngọc Mễ trông rất trí thức và tao nhã.
Chiến Bá Kiên rất vui vẻ nói: “Vậy cuộc hôn nhân này cứ quyết định như vậy đi.”. Truyện Dị Năng
Điền Cốc Nông đột nhiên nói: “Chị ơi, em muốn suy nghĩ về cuộc hôn nhân này thêm một chút”“
Điền Ngọc Mễ cho Nghiêm Linh Trang một cái nhìn đầy ẩn ý, nếu không vì sự xuất hiện của Nghiêm Linh Trang thì Điền Cốc Nông đã không đưa ra quyết định như vậy.
Nếu nhà họ Điền có thể kết làm thông gia với nhà họ Chiến thì quả là một điều tuyệt vời Điền Ngọc Mễ không cho phép em trai phá hoại cuộc hôn nhân này, bèn nhỏ giọng mắng: “Ở đây không có chỗ cho em nói chuyện.”
Điền Cốc Nông lập tức im lặng.
Anh Nguyệt trở nên rất lo lắng, nếu mỹ nhân kế này của Linh Trang không thể thành công thì cô ấy chỉ có thể kết hôn với Điền Cốc Nông sao?