Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1901: Chương 1901: Người phụ nữ của cậu bắt nạt người phụ nữ của tôi




“Chị dâu của cậu ở trên địa bàn của cậu, bị người khác bắt nạt đấy, cái chuyện này cậu có biết không hả?” Chiến Hàn Quân nhéo nhéo đầu lông mày mà hỏi.

Sắc mặt của Chiến Hàn Lâm chốc lát tái mét như tờ giấy trắng.

Chị dâu chính là miếng thịt mềm yếu ở trong tim của anh cả, nếu như chị dâu ở trên địa bàn của anh ta mà bị người khác bắt nạt thì thật là thảm rồi, sự tức giận đầy thù hạn của vị anh cả kia mà không đem địa bàn của anh ta thiêu cháy sạch không còn một ngọn cỏ mới là lạ ấy.

Chỉ là, Chiến Hàn Lâm cũng không có hồ đồ. Anh ta mỗi ngày đều ngồi trấn thủ canh giữ ở thành Ảnh Thị của anh ta mà, đối với những sự việc bắt nạt to to nhỏ nhỏ như này mà xảy ra ở bên trong của thành Ảnh Thị thì anh ta đều nằm rõ như lòng bàn tay. Nhưng mà anh ta chưa từng nghe nói đến việc Nghiêm Linh Trang bị bắt nạt ở đại bàn của anh ta mà.

Chiến Hàn Lâm nhìn về phía gương mặt băng sơn tuấn tú của Chiến Hàn Quân, lại cảm thấy cái loại người cả ngày bận trăm công nghìn việc như anh cả thì không thể nào có.

khả năng không có việc gì mà đến tìm anh ta gây phiền phức được. Vì vậy chỉ biết run run rẩy rẩy mà lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho trọ lí của anh ta: “Bảo Trung, chị dâu của tôi Nghiêm Linh Trang ở thành Ảnh Thị của chúng ta rồi bị người khác bắt nạt. Cậu con mẹ nó lại chăm sóc cho người thân của tôi kiểu đấy á hả?”

Người ở bên kia càng bị dọa sợ tới mức run như cầy sấy: “Cậu Lâm à, cô Linh Trang chưa từng đi qua thành Ảnh Thị mà?”

Chiến Hàn Nghiêm hồ nghỉ mà nhìn về phía Chiến Hàn Quân: “Anh cả à, cầu xin anh đấy, đừng có tiếc chữ như vàng như thế. Anh hãy bằng cách nào đó mà nhắc nhở cho em một chút đi, đến cuối cùng thì là ai đã bắt nạt chị ấy vậy? Nếu không em đây chính là mò kim đáy bể, biết đi đâu mà tìm người để tính sổ cơ chứ?”

Chiến Hàn Quân vẫy vẫy tay về phía của anh ta, Chiến Hàn Lâm đem cái mặt như: thước đi lên. Chiến Hàn Quân liền đồn sức mà đánh vào mặt anh ta, phẫn nộ mà nói: “Nghe nói cậu gần đây đang u mê một cô tiểu hoa đỉnh lưu đúng không?”

Anh ở trên đường đi tới thành Ảnh Thị, liền đem hậu đài của Hoa Ánh Tuyết đem đi tra cho rõ rõ ràng ràng. Không tra thì không biết, tra rồi thì bị giật mình đến nhảy cả lên. Hóa ra hậu đài của Hoa Ánh Tuyết chính là cái thắng em họ của anh Quân Hàn Lâm.

Chiến Hàn Lâm nuốt nuốt một ngụm nước bọt: “Anh cả à, anh anh…hóa ra anh lại quan tâm đời sống cá nhân của em trai đến như thế cơ à?”

Sau đó dương dương tự đắc mà đi khoe khoang: “Cô ấy tên là Hoa Ánh Tuyết, vóc người cao gầy, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng là tỉnh xảo. nói chuyện cũng rất ỏn ẻn, anh nói xem trước đây em cũng không có từng động tâm với bất kì một người phụ nữ nào cả, nhưng mà vừa nhìn thấy cô ấy là em đã cảm thấy xuân tâm nhộn nhạo rồi”

Chiến Hàn Quân đẩy anh ta ra, mặt sa sầm mà nói: “Sao tôi lại nghe nói được là một người phụ nữ hung hãn cao lớn thô kệch nhỉ?

Nhưng mà ấy, đây cũng đâu phải là phù hợp với tỉnh thẩm mĩ của cậu đâu.”

Chiến Hàn Lâm trước đây thích được lăn lộn với đàn ông, thế nên hôm nay thật không dễ dàng gì mà mới chỉnh lại thẳng được, không ngờ rằng đối phương vậy mà lại là một người phụ nữ hung hãn như vậy.

Chiến Hàn Lâm cười nói: “Nếu như so sánh với những người phụ nữ chân yếu tay mềm như chị dâu mà nói, thì cô ấy quả thật có chút cường tráng. Nhưng mà anh cả à, sao anh đột nhiên lại quan tâm đến đời sống riêng tư của em như thế cơ chứ?”

Chiến Hàn Quân mặt lạnh mà nói: “ không có rảnh mà quan tâm đến cậu, là đến để điều tra một chút, người phụ nữ của cậu đã bắt nạt người phụ nữ của tôi rồi. Nói đi, cái khoản nợ này phải thanh toán như thế nào đây?”

Chiến Hàn Lâm cả kinh mà trợn mắt há mồm.

“Anh cả à, đây là điều không thể nào có được không?” Cảm nhận được toàn thân của Chiến Hàn Quân đang phát ra khí tức băng hàn lạnh giá, Chiến Hàn Lâm ngã ngồi ra trên mặt ghế.

Chiến Hàn Quân nói: “Chị dâu của cậu chính miệng nói ra hình dáng, thì có thể là giả hả?”

Chiến Hàn Lâm dường như nghĩ đến một điều gì đó, lại vội vội vàng vàng mà rút điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại cho bên phía Hoa Ánh Tuyết.

“Alo Hàn Lâm à” Giọng nói nũng nũng nịu nịu của Hoa Ánh Tuyết truyền đến.

Chiến Hàn Quân chấn động mà nổi đây da gà trên d: lóa ra cậu thích cái loại khẩu vị như thế này” Đối với ánh mắt của Chiến Hàn Lâm, Chiến Hàn Quân khinh bỉ đến cực điểm.

Chiến Hàn Lâm khẩn trương mà chất vấn Hoa Ánh Tuyết: “Anh hỏi em nhé, mấy ngày trước em nói có người muốn cướp tài nguyên của em à, cái người đó họ tên là cái gì?”

Nhắc đến cái chuyện này, Hoa Ánh Tuyết lại tức giận bất bình mà nói: “Chính là cái người diễn viên mới có họ Hàn ấy. Cô ta rất là khoa trương, cô ta nói mấy lời ngông cuồng với em ấy, nói rằng vị trí nữ chính đã định sẵn cho cô ta rồi. Cô ta thế mà cũng không đi nghe ngóng xem, em có anh bảo vệ cơ mà, ở cái Hà Nội này còn có ai có thể cho với thế lực to lớn của nhà họ Chiến nữa chứ?”

Chiến Hàn Lâm hồ nghi mà nhìn về phía của Chiến Hàn Quân: “Anh cả à, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi. Người mà Ánh Tuyết bắt nạt là một cô gái họ Hàn cơ, không phải là chị dâu đâu.

Trên mặt của Chiến Hàn Quân cũng nổi lên một vòng hoang mang Nhưng mà Linh Trang tuyệt đối sẽ không nói dối mà.

“Hàn gì cơ?” Chiến Hàn Quân hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.