Cuối cùng lại thức tỉnh bản thân buông bỏ đau thương mà khống chế bản thân, cô cố gắng läc đầu, đầu óc choáng váng và nhận ra rằng cô có nhiều phản ứng bất thường như vậy chắc là do cô bị bệnh rồi Cô khó khăn mà ngồi dậy, tìm thấy cây nhiệt ồi bỏ vào miệng. Năm phút sau, cô rút nhiệt a, nhìn nhiệt độ của mình, bốn mươi mốt độ.
Lại đi đến tủ thuốc tìm thuốc hạ sốt, sau đó leo lên giường tiếp tục trùm đầu ngủ tiếp.
Tối, sau khi Chiến Hàn Quân về nhà. Nhìn thấy căn phòng tối đen, trong mắt tràn ngập sự dịu dàng mà nở nụ cười.
Chiều hôm nay, anh cùng bố – Chiến Bá Minh uống trà, tán gầu. Tình cảm hai bố con liền phát triển nhanh chóng.
Anh nghĩ rằng Linh Trang và mẹ ở với nhau cũng vô cùng vui vẻ, cho nên muộn như vậy vẫn chưa về nhà.
Chỉ đèn lên, nhìn thấy trên giường có một chỗ nhô lên, Chiến Hàn Quân sững sờ.
Hóa ra là cô về rồi?
Anh đi qua đó, cau mày nhìn người phụ nữ đang đắp chăn kín cả người, đáy mắt hiện lên một tia bất lực.
Đã lớn như vậy rồi, sao vẫn chưa biết đi ngủ?
Anh nhẹ nhàng kéo chăn bông ra cho cô, để lộ khuôn mặt với mái tóc ướt đẫm. Đôi má của cô đỏ bừng bừng.
Chiến Hàn Quân giơ tay sờ trán Linh Trang, lạnh lẽo.
Đột nhiên ý thức được có điều không ổn, nhẹ giọng đánh thức Linh Trang: “Linh Trang!”
Linh Trang chầm chậm mở mắt ra, nhìn thấy Chiến Hàn Quân, rồi lập tức ôm lấy cổ anh. Cứ như con tàu đang lang thang cuối cùng cũng tìm được bến đỗ.
Con ngươi của Chiến Hàn Quân hơi tối sâm lại, phản ứng của cô bé này khiến anh cảm thấy đột nhiên bất an.
“Linh Trang, sao em ra nhiều mồ hôi phải lại sốt rồi không?” Chiến Hàn Quân hỏi Linh Trang không có trả lời anh, chỉ ôm anh thật chặt. Cứ như không ôm chặt anh, thì anh sẽ hóa thành khói mà bay đi.
“Anh Quân, ôm chặt em.”
Có Chiến Hàn Quân ôm chặt cô hơn: “Hôm nay đi qua chỗ mẹ, có phải xảy ra chuyện gì không vui không?”
Linh Trang lắc đầu: “Không có”
Cũng không có giải thích gì thêm.
Chiến Hàn Quân nói: “Ngày mai đừng có đi nữ: “Mẹ vẫn chưa thích em nữa” Linh Trang uể oải nói.
Chiến Hàn Quân chỉ biết Linh Trang đến chỗ mẹ, lúc về thì bệnh nặng, trong lòng anh có một nỗi sợ, không dám đem thân thể của Linh Trang đi mạo hiểm nữa.
“Không sao, sau này từ từ sẽ khiến mẹ thích em.
Sắc mặt Linh Trang u ám, trong lòng lẩm bẩm, e rằng cả đời này cô cũng không thể làm mẹ chồng vui lòng. Tôi hôm đó, đối với Linh Trang mà nói, cứ như trải qua một năm.
Ngày hôm sau.
Chiến Hàn Quân thức dậy rất sớm, lại phát hiện Linh Trang đã không ở trên giường. Đối với người thích ngủ nướng như Linh Trang, thì đây là Tình trạng vô cùng hiếm gặp.
Chiến Hàn Quân cảm thấy không yên lòng, mặc bộ quần áo ở nhà, mang đép lê mà nhanh chóng đi tìm người.
Cuối cùng thấy Linh Trang trong nhà bếp, thấy cô bơ phờ mà nhào bột, Chiến Hàn Quân vô cùng đau lòng.