Chiến Bá Kiên nhìn Chiến Hàn Quân với ánh mắt lạnh lùng: “Con tới thật đúng lúc”
Chiến Anh Nguyệt đẩy xe lăn của anh dừng lại ở trước mặt Chiến Bá Kiên, Nghiêm Linh Trang lập tức nhanh nhẹn vọt đến phía sau anh.
Hành động này của cô tựa như chú chim non đang tìm kiếm sự bảo hộ dưới đôi cánh to lớn của diều hâu Anh Nguyệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trừng mắt nhìn Nghiêm Linh Trang, nhỏ giọng trách móc: “Đúng là ngôi sao chổi chuyên gây rắc rối”
Nghiêm Linh Trang chỉ tươi cười đáp lại cô ấy.
Anh Nguyệt hơi sửng sốt, người phụ nữ này đối với người của đại viện Ngô Đồng thì ngang như cua, còn đối với cô ấy thì lại như động vật thân mềm không có xương sống.
Chuyện này là sao vậy?
Anh Nguyệt mở miệng đã khiển trách cô nên người của đại viện Ngô Đồng lập tức hiểu lầm Chiến Hàn Quân đang muốn nhận lỗi với bố.
Ngay cả Chiến Bá Kiến cũng cho là như vậy, gương mặt già nua trở nên cao ngạo, thể hiện tư thế của bề trên, hờ hững lạnh nhạt với Chiến Hàn Quân, chờ đợi anh xin lỗi và lấy lòng ông ta. Tìm truyện hay tại * TrumTruyen . c o m *
Chiến Hàn Quân im lặng hồi lâu, môi mỏng mới khẽ mở: “Bố, cô ấy phạm lõi gì mà bố ra lệnh đánh chết cô ấy?”
Âm thanh của anh tuy nhỏ nhưng lại lộ ra một tia lạnh lùng, mang theo lực trấn áp khiến người ta không cách nào kháng cự Vốn Chiến Bá Kiên còn định nếu Chiến Hàn Quân không cúi đầu xin lỗi ông ta, thì ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Nghiêm Linh Trang. Vậy mà ông ta lại không nghĩ tới, Chiến Hàn Quân vừa mở miệng đã có uy lực trấn áp người khác như thế.
“Hàn Quân, người của con chạy đến đại viện Ngô Đồng gây sự, chẳng lẽ bố không được trách phạt cô ta hay sao?” Chiến Bá Kiên cố gắng nhãn nhịn phẫn nộ trong lồng ngực, miễn cưỡng giữ gương mặt của một người bố hiền từ.
Giọng điệu Chiến Hàn Quân vẫn không nóng không lạnh như cũ: “Nếu cô ấy không kính trọng bố, bố muốn trách phạt thì con cũng không có ý kiến!”
Nghiêm Linh Trang nghe xong lập tức trợn tròn mắt. Chẳng lẽ cái ông này bạc tình bạc nghĩa với cô đến như vậy sao?
Chiến Bá Kiên thở phào một hơi: “Xem như con cũng hiểu chuyện.
Ngay sau đó ông ta nhấc tay, một lần nữa ra lệnh cho người giúp việc: “Ra tay đi”
Nghiêm Linh Trang nhào tới ôm chặt đùi Chiến Hàn Quân nài nỉ: “Tổng giám đốc, anh không thể thấy chết mà không cứu được. Em là”
“Là cái gì của tôi?” Trong ánh mắt Chiến Hàn Quân tràn ra một tia mong chờ.
“Là nhân viên của anh” Rốt cuộc Nghiêm Linh Trang vẫn không có can đảm nói ra thân phận của mình.
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân bỗng dưng trầm xuống: “Có can đảm gây rắc rối mà không có gan chịu phạt sao?”
Nghiêm Linh Trang khóc thút thít nói: “Không phải đâu, tống giám đốc, gương mặt này của em rất đắt, bị bọn họ làm hỏng thì phải làm sao?”
Phong ba bão tố chợt nổi lên trong đôi mắt sắc bén của Chiến Hàn Quân Cô không đề cập đến vấn đề phẫu thuật thẩm mỹ còn đỡ, vừa nhắc đến liền khiến anh tức giận không thôi.
Chiến Bá Kiên không thể chờ thêm được nữa, chỉ muốn tóm gọn Nghiêm Linh Trang ngay lập tức nên mở miệng giục: “Còn đợi cái gì, ra tay đi”
Đám tay sai lập tức kéo Nghiêm Linh “Trang qua.
“Tổng giám đốc, cứu mạng!” Nghiêm Linh Trang bị thái độ thờ ơ của Chiến Hàn Quân kích thích mạnh mẽ. Giờ phút này cô vẫn cố giả vờ đáng thương chỉ để thăm dò xem anh đối với cô có thật lòng hay không.
“Tổng giám đốc, em vẫn luôn rất ngưỡng mộ anh, anh là thần tượng từ nhỏ đến lớn của em. Em sẽ cực kì trung thành với anh, anh giữ em lại đi mà. Em rất hữu dụng, leo lên trên có thể lợp ngói, trèo xuống đất có thể bắt chuột, đặc bí là còn có thể xây dựng tổ ấm và làm ấm giường nữa..”
Chân mày Chiến Hàn Quân co giật dữ dội, còn những người khác thì toàn thân đều nổi da gà.
Chiến Anh Nguyệt run rẩy cả hai tay: “Anh, sao anh có thể chịu đựng được người phụ nữ mặt dày như thế này chứ?”
Tay sai của Chiến Bá Kiên túm lấy Nghiêm Linh Trang kéo đi, rõ ràng cô có thể đánh trả nhưng lại lựa chọn chờ chết. Cô ngồi xổm xuống ôm đầu, trộm liếc nhìn Chiến Hàn Quân.
“Đợi đã…”
Tuy giọng nói của Chiến Hàn Quân đã cố ý điều chỉnh, nhưng vẫn mang theo sự vội vã vang lên.
Nghiêm Linh Trang vui vẻ đến nhảy dựng: “Tổng giám đốc, em biết mà, anh nhất định sẽ không thấy chết không cứu”
Chiến Hàn Quân nhìn vẻ mặt “tiểu nhân đắc chí” của cô, khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại.
Anh vốn cho rằng cô sẽ đánh trả nhưng không ngờ cô lại kiên trì đến cùng, nhất quyết không chịu ra tay chỉ vì chờ anh cứu cô.