Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 547: Chương 547: Chính cô đã cướp mắt




Lam Hân nói: “Em nghe Nghiên Nghiên nói, hợp đồng của Nhiên Nhiên cùng bên kia cũng sắp hết, dù sao thành phố Giang rấy lớn, chiều hướng phát triển hơn hẳn thành phố Phàn, Nghiên Nghiên cũng muốn đến nơi đây đến xông pha một lần, đúng là cô gái vừa có thực lực vừa có trí tiền thủ.”

Lam Hân không tiếc lời khen ngợi Nhạc Cần Nghiên.

Lần đầu tiên nhìn thấy Nghiên Nghiên, cô đã nghĩ đây là người phụ nữ đẹp nhất mình từng thấy, là vẻ đẹp toát ra từ bên trong lẫn vẻ ngoài.

Lục Hạo Thành lên tiếng: “Lam Lam, em cũng là cô gái có thực lực và trí tiền thủ.”

Lam Hân đắc ý nhướng mày: “Tất nhiên, em học nhảy lớp và đã bảo vệ luận án của nhiều chuyên ngành.” Thời điểm đó, Nhà họ Khương cắt hết tiền hỗ trợ, cô chỉ trông vào ngày nghỉ đi kiếm tiền, quá khó khăn.

Cô học cả ngày lẫn đêm, số tín chỉ môn học nhà trường yêu cầu đáp ứng đủ điều kiện tốt nghiệp nên cô đã nộp đơn xin tốt nghiệp.

Sau đó lại xảy ra rất nhiều chuyện, lúc đó cô chỉ mong muốn có cơ hội sống sót, những chuyện khác thì không muốn nghĩ nhiều Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, thật lợi hại, không hỗ là Lam Lam của anh.”

Không hỗ là Lam Lam anh, Lam Hân nghe ra được tính chiếm hữu mạnh mẽ của người nào đó.Cô cười cười, không nói gì.

Những chua xót phải trả giá, chỉ có bản thân cô mới hiểu.

“Nhưng mà, mấy năm nay, nhờ có mẹ, nếu không có bà, em thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ?” Có mẹ giúp cô để ý việc nhà cùng mấy đứa nhỏ, cô càng nhiều thời gian học tập hơn.

Ba đứa nhỏ từ bé cũng rất ngoan ngoãn, dù sao cô cảm thấy cuộc đời như được tái sinh, lại bò từ vực sâu lên tới đỉnh núi, sau khi mang thai, cô như được sinh ra lần nữa.

Nỗi cô đơn trong sâu thẳm tâm hồn con người là có hữu, không ai có thể gạt bỏ được, chỉ có thể thoát khỏi những nỗi cô đơn này trong cuộc sống.

Lục Hạo Thành liếc nhìn, thấy cô mỉm cười khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập cảm kích, anh ôn hòa nói: “Lam Lam, mẹ có em, cũng rất hạnh phúc.”

Anh nhìn ra được, mẹ thật sự xem Lam Lam như con gái ruột.

Chị gái có trở về, chỉ sợ cũng phải ghen tị.

Lam Hân cười nói: “Lòng có ánh mặt trời hoa tự nở.” Sau này cô mới hiểu được, không thể lấy sai lầm của người khác trừng phạt chính mình, hành vi đó quả thật ngu ngốc.

Nhưng ngu ngốc thì thế nào? Cô lại cứ ngốc như vậy, Đào Mộng Di, Cố An An, cô cũng không bao giò có thể trả thù được.

Cuộc đời luôn có những thăng trâm và hy vọng mình sẽ không tạo thêm đau buồn cho bản thân trong tương lai.

Lục Hạo Thành cười cười, cô vẫn luôn tự tin như vậy, nhìn thấy đã tới điểm, anh lái xe vào bãi đậu.

Mà ngày hôm nay, người vui vẻ nhất chính là Có An An.

Đọc những bình luận chửi rủa Lam Hân, nụ cười trên mặt cô ta cả ngày nay không hề tắt.

Ở nhà họ Có, Có Ức Lâm cùng Cố Ức Sầm cũng trở về, người một nhà ngồi cùng nhau ăn cơm.

Cố An An nói: “Mẹ, mẹ có xem tin tức không, Lam Hân kia, thật sự là không biết xấu hổ, chính cô ta là mẹ đơn thân, cuộc sống còn không biết kiềm chế, về sau sẽ tạo ảnh hưởng xấu cho mấy đứa nhỏ.”

Có Tích Hồng, Lâm Mộng Nghi, Có Ức Lâm, Cố Ức Sầm vừa nghe xong, sắc mặt mấy người đều thay đồi.

Lâm Mộng Nghi không vui nói: “Lo chuyện của con đi, không cần nghị luận chuyện người khác, chuyện lần trước còn chưa xong đâu, con nói xem đang yên đang lành, sao tự nhiên ngã xuống hãm hại người ta?”.

Cố An An nhìn mẹ tựa như thay đổi thành một người khác, trước kia cô ta nói Lam Hân như vậy, mẹ cũng không nhịn được mà mắng Lam Hân vài câu, hiện tại còn giúp đỡ Lam Hân nói chuyện.

Cố An An xấu hỗ cười: “Mẹ, chuyện này là con làm sai, lúc đó chỉ cảm thấy được cô ta cướp đi anh Hạo Thành, trong lòng tức giận mới làm như vậy.”

Cố Ức Sầm cười lạnh nói: “An An, em nói vậy là không đúng rồi, Hạo Thành chưa từng nói qua muốn kết hôn với em, vẫn chỉ là nhà chúng ta tự cho là đúng.”

GỖ An Nhàn) lợi Cô ta nghi hoặc nhìn thoáng qua anh cả, sao ngay cả anh cả cũng như vậy, rất kỳ quái?

Cố Tích Hồng nói: “Đều ăn cơm đi.”

Ông sợ nói quá nhiều, sẽ khiến Cố An An hoài nghi.

Dù sao lòng nó có ý nghĩ xấu, trước mặt bọn họ chửi bới Lam Lam.

Cố An An cười nói: “Vâng, cha, đây là thịt kho tàu cha thích ăn nhất, cha ăn nhiều một chút.”

Cố An An cười gắp một miếng thịt kho tàu cho Cố Tích Hồng.

Cố Tích Hồng gật đầu, cũng không nói gì?

Cố Ức Sầm nhịn không được nữa, cười mỉa nói: “An An, ngay từ đầu em nhằm vào Lam Hân, là bởi vì cô ấy cướp Lục Hạo Thành sao?”

Cố Ức Lâm cau mày nhìn anh cả, nhưng không có nói chuyện.Anh sợ anh cả lanh mồm lanh miệng, nói ra tất cả.

Cô ta im lặng khẽ liếc “Anh cả, vốn là bị cô ta cướp đi.”

t1 8… ” Cố Ức Sầm cười cười, “An An, đây là em thừa nhận bản thân không chiếm được trái tim Lục Hạo Thành sao?”

Mọi chú ý của Lục Hạo Thành đều đặt lên người Tiểu Ức, tự nhiên sẽ không thèm liếc mắt tới người phụ nữ ác độc này.

Cố An An xấu hổ, “Anh cả, sao có thể nói em như vậy chứ?

Chủ yếu là Lam Hân sống buông thả, có con ngoài dã thú còn chưa tính, vậy mà không biết hối cải, bây giờ còn đi nơi nơi quyến rũ đàn ông. Còn nữa, sản phẩm mùa thu sắp ra mắt, vào thời khắc mấu chốt như vậy, nhất định sẽ ảnh hưởng đến công ty anh Hạo Thành, cô ta chính là ngôi sao chỗi.”

Cố An An nói năng lỗ mãng, không khí trên bàn cơm bỗng nhiên trở nên quỷ dị.

Cố Tích Hồng nhíu mi, nghĩ muốn mở miệng, Cố Ức Sầm lại giành trước: “An An, sao trước kia anh không biết em lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy nhỉ? Vậy có thể nói để Hạo Thành quay lại bên cạnh em nha! Lam Hân có thể quyến rũ được nam thần cắm dục như Lục Hạo Thành, cũng không phải là người bình thường có thể làm được, Lam Hân dựa vào năng lực đi?”

Cố An An: “2 2”

Sao cô ta có cảm giác anh cả nói chuyện là đang châm chọc mình nhỉ?

Lam Hân dựa vào là năng lực?

Sao cô ta nhìn không ra?

“Anh cả, hôm nay anh nói chuyện sao cứ là lạ?”

Cố Ức Sầm nhướng mày, nghiêm túc nhìn Cố An An: “An An, có sao? Sao anh không thấy vậy, nhưng cũng phải nói cho em một chuyện, nhà chúng ta sắp phá sản.”

“Phá sản, nghiêm trọng như vậy sao?” Cố An An thay đổi vẻ mặt.

Nếu nhà họ Cố phá sản, Lục gia còn có thể thừa nhận cuộc hôn nhân này sao?

Cố Ức Sầm nhìn thoáng qua cha mẹ, thấy bọn họ đều cúi đầu ăn cơm, cũng không có phản đối anh nói chuyện, anh tiếp tục nói: “Đúng vậy, lâu như vậy, không ai nguyện ý đầu tư. Tất cả tài sản nhà chúng ta đã dồn vào khu đất đó.”

Cố Ức Lâm bỗng nhiên mở miệng nói: “Anh cả, hôm nay nhóm cỗ đông đã tìm em nói chuyện, em còn chưa nói cho họ biết tình huống cụ thể.”

Nếu Cố Ức Sầm đang cố thử Cố An An thì những gì Cố Ức Lâm nói ra là sự thật.

Nhóm cổ đông đã nghe được đồn thổi, mấy ngày nay nháo. túi bụi.

Có Tích Hồng cùng Lâm Mộng Nghỉ nghe vậy, sắc mặt cũng khó coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.