Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1028: Chương 1028: Chương 1029




“Rảmrầm, – +41 ” Ngoài cửa truyền tiếng đập cửa dồn dập.

Cố An An giật thót, lo lắng không yên đi ra mở cửa.

Lâm Mộng Nghi hùng hỗ đứng ở bên ngoài.

“Mẹ.” Cố An An lo lắng mang vẻ đề phòng gọi một tiếng.

Lâm Mộng Nghi chỉ chỉ vào đoạn video trên điện thoại: “Nội dung trong đoạn video này là chuyện gì đang xảy ra? . Tiên Hiệp Hay

Ngay cả ông xã của chính mình mà con cũng không thể quản lý nổi hay sao?

Còn chưa tổ chức tiệc cưới công khai, Lục Hạo Khải đã có người bên ngoài…, đám cưới của gia đình thế gia sẽ bị biết bao nhiêu người cười nhạo.

Còn có chuyện con đã làm với Lam Hân, hiện tại trên mạng đều đang mắng mỏ con đấy, rốt cuộc con đang muốn làm gì?

Muốn đem nhà họ Có đích chúng ta hoàn toàn mát hết mặt mũi mới vừa lòng sao?”

Này nữ nhân, cô cũng dám, lại dám đi làm thương tổn cô nữ nhân chuyện tình.

Lâm Mộng Nghi phẫn nộ nhìn qua Cố An An, đôi mắt sáng rực như bốc lửa, hàm răng nghiên chặt, quai hàm bạnh ra, bà đang không ngừng kìm nén lửa giận trong lòng.

Cố An An nhìn thấy lần này mẹ vô cùng tức giận, trong lòng cũng thấy khó chịu, “Mẹ, không phải con làm sai, người làm sai chính là Lục Hạo Khải, mẹ nên tìm người thì phải là Lục Hạo Khải mới phải, không phải con.”

Mẹ không đau lòng thương xót cô ta, ngược lại còn trách cứ, rốt cuộc giờ mẹ bị làm sao vậy?

Lâm Mộng Nghỉ tức giận nói: “Ta sẽ đến nhà họ Lục yêu cầu giải thích, hiện tại con đi cùng với ta.”

Lâm Mộng Nghi xoay người, Cố An An lại nhìn bóng lưng bà ta với vẻ mặt khó xử.

Hiện tại thật sự muốn tự đi tìm phiền toái sao?

Quả thật là lỗi của Lục Hạo Khải, nhưng mà hiện tại Lục Hạo Khải sẽ không nghĩ được như vậy, hắn chỉ biết nghĩ đến, đoạn video đó là do cô ta tung ra, hắn chỉ biết đi tìm cô ta để gây chuyện thôi, làm sao có thể thừa nhận lỗi lầm của mình chứ?

“Mẹ, coi như bỏ đi.”

Lâm Mộng Nghi vốn định xuống tần, vừa nghe đến những lời này của cô ta, cả người cũng cảm thấy không tốt.

Bà vội quay đầu lại nhìn người phía sau, giận dữ trừng mắt “Cái gì mà bảo quên đi, con chính là con gái ta, là con gái của nhà họ Cố, con chịu được chuyện mát thể diện này, nhưng ta chịu không nỗi.”

Lâm Mộng Nghi vừa nói vừa đi xuống, chợt nghe thấy tiếng kêu gào của Lục Hạo Khải “Cố An An, cô ra đây cho tôi.”

Cố An An vừa nghe thấy giọng Lục Hạo Khải, toàn thân cũng run rẫy một chút, không nghĩ tới Lục Hạo Khải nhanh như vậy đã tìm tới cửa.

Tuy nhiên chuyện là Lục Hạo Khải sai trước, cô ta phải sợ: cái gì?

Cô ta lại trưng ra một đôi mắt mang vẻ hồn nhiên vô tội, giống như vô cùng uất ức tủi thân nhìn Lâm Mộng Nghị, “Mẹ, Lục Hạo Khải đối với con như vậy, con cũng rất thương tâm, chúng ta hiện tại liền đi xuống đi, yêu cầu một lời giải thích.”

Lâm Mộng Nghỉ gật gật đầu, đi xuống tầng trước.

Bà nội Cố đang ngồi xem TV ở phòng khác, nhìn thấy Lục Hạo Khải hỗn hển xông vào, vẻ mặt bà lập tức giận giữ: “Anh ồn ào cái gì?

Thằng nhóc ngỗ ngược không có quy củ, không thấy được bà già này đang ngồi ở đây sao Anh cho rằng đây là nhà anh chắc, có thể tùy tiện ồn ào, cái đồ vô học.”

Lục Hạo Khải vừa nhìn thấy bà nội Cố, cả người đều co rúm lại một chút, hắn cũng nghe nói bà lão này đã trở lại, cho nên vẫn chưa muốn tới nhà họ Cố, hôm nay bởi vì quá sốt ruột, hắn mới có thể liều lĩnh mà xông tới.

Vẻ mặt hắn đầu tức giận, hai mắt như bốc hỏa “Có An An, bảo cô ta ra đây cho tôi”

Bà nội Cố vừa nghe lời này, lại không vui, “Cố An An là bà xã của anh, anh cũng không biết nó ở đâu, một bà lão như ta làm sao biết được, tên vô học như anh, mau cút đi càng xa càng tốt cho ta, bà già này có chết cũng không bao giờ’ nhận anh làm cháu rễ nhà họ Gỗ”

“Hừ Tôi đây cũng không thèm.”Lục Hạo Khải cất giọng lạnh lùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.