Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1142: Chương 1142: Chương 1143




Mặc kệ tương lai sau này sẽ xảy ra những vấn đề gì.

Cô sẽ không bao giờ từ bỏ người đàn ông có vẻ ngoài điển trai, khí chất bất phàm, mười phần quyền rũ và tràn ngập vẻ nam tính đó.

Mộc Tử Hoành hẳn là mẫu người những bà mẹ đều yêu quý, thoạt nhìn ồn trọng lại trưởng thành, là một người đàn ông tốt, đáng để giao phó cả đời.

Quả nhiên, một khi phụ nữ đã sa vào lưới tình, đã rung động thì thật sự hết thuốc chữa rồi.

“Này! Tôi nói hai người các người đó, đừng làm ra mấy hành động khiến người khác ghen tị như vậy, được không?

Tôi cũng rất hâm mộ tình chị em cây khế của hai người, khi làm máy chuyện này cũng phải nghĩ đến tôi đây chứ.”

Lục Tư Tư đứng ở cửa, vẻ mặt ghen tị nhìn qua hai người.

Lam Hân cùng Nhạc Cẩn Nghiên cười “Tư Tư, em đã từng đề nghị chị hợp tác làm việc với nhau, nhưng chị đã uyễển chuyển tù chối, liệu chị em tốt có thể lừa dối chị sao?”

Nhạc Cần Nghiên nói.

Lục Tư Tư mang vẻ mặt không vui: “Chị không hề có hứng thú với ngành giải trí của em, chị học về tài chính đầu tư, khác ngành như cách một ngọn núi, chị làm không được đâu, tuy nhiên, chị lại có tiễn đầu tư cho em, sau khi em phát triển được công ty lớn mạnh, chị còn thu được lãi nữa.

Nhạc Cần Nghiên cười nói: “Hiện tại mới đầu tư, có phải là đã chậm một bước rồi không?”

Lúc trước cô đề nghị, bảo cùng Lục Tư Tư hợp tác làm, tuy nhiên Lục Tư Tư lại khéo léo từ chối, xem ra cô ấy thật sự không có hứng thú đối với chuyện trong ngành giải trí.

Lục Tư Tư cười cười kỳ quái: “Nghiên Nghiên, nào có ông chủ nào từ chối đầu tư chứ, ngày mai sẽ chuyển qua cho em một triệu, tùy em sử dụng, chỉ cần chia hoa hồng có một phần của chị là tốt rồi.”

“Oal”

Lam Hân trừng lớn đôi mắt to “Chị Tư Tư, chị có nhiều tiền như vậy sao?”

Lục Tư Tư vừa nghe lời này, cười cười: “Lam Lam, tất cả tiền của bọn chị cộng lại cũng không ai giàu bằng em.”

Cô có nhiều tiền như vậy, chính mình như thế nào lại không biết.

Mà còn là giàu có hơn tất cả mọi người.

“Bà xã, em trở về rồi.”

Lục Hạo Thành bỗng nhiên đi ra, trên khuôn mặt tuần tú nở nụ cười tỏa sáng, nhìn qua Lam Hân đầy dịu dàng, đáy mắt mang sự kích động khó che giấu được.

Nhạc Cẩn Nghiên vừa thấy anh, ánh mắt phòng bị nhìn đối phương “Tôi nói này Lục Hạo Thành, sao lỗ tai anh lại tốt đến vậy chứ?

Chúng tôi còn chưa có vào cửa, anh đã biết Lam Lam đã trở lại.”

Lục Hạo Thành liếc qua đối phương “Nhạc Cẩn Nghiên, đây là bà xã của tôi, chỉ cần nghe tiếng bước chân, tôi cũng biết đó là bà xã nhà mình.”

Nói xong, còn phải nhướng mày tự đắc nhìn Nhạc Cần Nghiên đầy thách thức. Khóe mắt lông mày tràn đầy vẻ yêu mị.

Nhạc Cần Nghiên lặng lẽ liếc anh một cái, mở miệng ra là một bà xã, hai bà xã, làm như sợ người khác không biết Lam Lam là bà xã của anh ta vậy.

Lam Hân mỉm cười, nghe những lời anh nói, lòng như nở hoa.

“Nghiên Nghiên, chị Tư Tư, đi thôi, chúng ta đi vào trước.”

Lam Hân nói.

“Ừ! Mẹ đã làm xong cơm tối, chỉ chờ máy đứa trở về.”

Lục Tư Tư cười nói, mọi người ở chung một chỗ như đại gia đình, mỗi sáng thức dậy đều cảm thấy đây là một ngày hạnh phúc.

Lục Hạo Thành nhân cơ hội đem Nhạc Cần Nghiên cùng Lam Hân tách ra, chen vào giữa hai người.

Nhạc Cần Nghiên vừa thấy, thật sự không nói nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.