Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1162: Chương 1162: Chương 1163




Lam Hân nói xong, nhìn thấy thang máy đã tới rồi, liền bước ra bên ngoài.

Lục Hạo Thành biết giắc mộng của cô là cái gì, cũng khuyên không được, chỉ có thể thật cẩn thận bảo vệ cô.

Anh đi theo ra ngoài, nắm chặt tay cô, Lam Hân nhìn qua anh cười cười, hai người cùng nhau về nhà.

Ngày hôm sau là cuối tuần, Lam Hân có chút tham ngủ, vừa cảm giác đã ngủ thẳng tới mười giờ.

Cô liếc nhìn thời gian, còn cách sinh nhật Lục Hạo Thành một khoảng thời gian nữa.

“Mẹ, mẹ dậy rồi sao?”

Giọng nói của Kỳ Kỳ từ ngoài cửa truyền đến.

Lam Hân cười cười, “Kỳ Kỳ, mẹ đã dậy rồi, con đi vào đi.”

Kỳ Kỳ mỉm cười đẩy cửa đi vào, nhìn thấy mẹ vừa mới tỉnh dậy, cô bé hơi sửng sốt, “Mẹ, sao giờ lại trở nên lười biếng rồi, mẹ còn học được thói quen ngủ muộn nữa 2”

Lam Hân mím môi cười, “Kỳ Kỳ, trước kia mẹ không ngủ nướng, là bởi vì không có thời gian để ngủ, hiện tại đã có cha chăm sóc các con, mẹ có thời gian, cũng muốn ngủ một giấc thật ngon.”

Kỳ Kỳ vừa nghe lời này, vô cùng đau lòng, “Cũng phải, mẹ vẫn vì chăm sóc bọn con mà chịu nhiều vắt vả.”

May mắn cả ba anh em mình đều hiểu chuyện, mẹ mới không phải lo lắng nhiều.

Lam Hân sửng sốt, cười nói: “Kỳ Kỳ, con hôm nay cũng thật hiểu chuyện.”

KẾ RW o0 ” Vậy trước kia bản thân không hiểu chuyện sao?

“Mẹ, từ trước đến nay con vẫn rất ngoan ngoãn.”

Kỳ Kỳ mỉm cười nhìn mẹ mình, đôi mắt to lấp lánh như những vì sao.

Lam Hân vươn tay xoa đầu con gái, “Con nhóc như con từ trước đến nay vẫn luôn rất nghịch ngợm, có bao giờ khiến mẹ bớt lo lắng đâu chứ?”

Lam Hân nói xong, nhẹ tay khẽ vuốt bụng mình, bảo bối nhỏ trong này, không biết là em trai hay em gái, nêu là con gái thì tốt rồi, hai cậu con trai, hai cô con gái, thật tốt nha.

Cô có càng nhiều người thân ở bên cạnh.

“Mẹ, sao mẹ lại nói như vậy về con.”

Kỳ Kỳ bày ra vẻ mặt không vui, thật vất vả mới dành ra thời gian qua thăm mẹ, mẹ lại nói những lời như vậy với mình.

Ánh mắt Lam Hân đầy cưng chiều, cười nói: xuống trước đi, một lát sau mẹ sẽ xuống nhà.”

“Con đó, đi Kỳ Kỳ bỗng nhiên vui vẻ trở lại nhìn Lam Hân “Mẹ, bà nội đã chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon, nói đêm nay là sinh nhật cha, ông còn đặc biệt mời máy vị đầu bếp nỗi tiếng qua đây, nói sẽ làm cho cha và cả nhà chúng ta thật nhiều đồ ngon, nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị tốt, mẹ, con rất kích động, có thể cùng cha trải qua sinh nhật rồi.”

Quà sinh nhật của cô bé đều đã chuẩn bị tốt, một lát nữa cha thấy được, nhất định sẽ rất vui vẻ.

Lam Hân vừa nghe, nhịn không được cong môi cười, cô cười vô cùng dịu dàng, trong không khí tựa hồ như cũng có hương vị ngọt ngào.

“Kỳ Kỳ, nhìn thấy mọi người hạnh phúc, mẹ cũng rất hạnh phúc!”

Cố gắng lâu như vậy, không phải là để nhìn tháy máy đứa trẻ của cô hạnh phúc sao?

Kỳ Kỳ cười toe tóe, có một chiếc răng cửa lại rụng mát, cũng không chút ảnh hưởng tới vẻ đáng yêu của cô bé.

“Mẹ, mẹ hiện tại cũng rất hạnh phúc.”

Cô bé nắm lấy tay mẹ mình, bàn tay bé nhỏ nắm lấy tay mẹ, nhìn thấy tay Lam Hân mảnh khảnh, còn hơi phiếm hồng, chính là đôi bàn tay mảnh mai này đã chống đỡ cả bầu trời cho ba anh em mình, để ba anh em có một cuộc sống vô lo vô nghĩ.

Lam Tử Kỳ cười cười, còn thật sự nghiêm túc nói: “Mẹ, mắy năm nay mẹ đã vắt vả rồi.”

Sau này chính cô bé cũng có thể tự kiếm tiền, mẹ cũng sẽ không còn cảm thấy chịu áp lực nữa, hiện tại còn có cha nữa, cả nhà sẽ càng ngày càng hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.