Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1170: Chương 1170: Chương 1171




Đến khu quà tặng, ba anh em chậm rãi nhìn quà tặng trong quây.

Lam Tử Nhiên nhìn hàng hóa đầy màu sắc có chút mờ mịt: “Anh, anh nói xem cha cái gì cũng không thiếu, chúng ta tặng cái gì chứ? Một món quà sinh nhật thực sự khiến người ta nhức đầu. “

Ánh mắt Lam Tử Tuần lướt qua những món quà đó, cũng không hài lòng, Nhiên Nhiên nói đúng, cha cái gì cũng không thiếu, vậy rốt cuộc bọn họ phải mua cái gì?

Quà sinh nhật thực sự là khó chọn.

Lam Tử Tuân đột nhiên nói: “Chúng ta dường như chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho mẹ. “

Lam Tử Nhiên nghe xong, ánh mắt hơi trầm xuống, nói: “Mẹ căn bản không biết mình sinh nhật ngày nào.” Tất cả họ đều quá bận rộn, nên quên mắt chuyện này.

Lam Tử Nhiên không chút để ý nhắc kính râm lên mặt, đáy lòng có chút khó chịu.

Lam Tử Kỳ nhìn thoáng qua hai anh trai, “Rất đơn giản, bây giờ hỏi bà ngoại Cố của chúng ta chẳng phải là biết rồi sao? “

“Ừm! Đó là một ý hay.” Lam Tử Nhiên cười gật đầu, cánh môi phấn nở lên một nụ cười ấm áp.

Lam Tử Kỳ cười nói: “em nghĩ cha nhất định biết, ông ấy quan tâm mẹ như vậy, nhất định biết sinh nhật mẹ, buỏi tối khi về nhớ hỏi một chút. “

“Được, đến lúc đó chúng ta lại chuẩn bị cho mẹ một món quà, để cho mẹ có sinh nhật ngoài ý muốn.” Lam Tử Nhiên cười nói, cậu bé thương mẹ, luôn muốn kiếm thêm chút tiền.

Nhưng bây giờ lại có cha, cậu bỗng nhiên cảm giác trách nhiệm trên vai lập tức nhẹ hơn nhiều.

Ba anh em tiếp tục đi dạo, vẫn không nghĩ được món quà thích hợp.

Lam Tử Tuần nhìn thoáng qua thời gian, nói: “xem mình thích gì thì mua đi, cha không nhất thiết phải thích, nhưng tâm ý của chúng ta rất quan trọng. “

Rồi dằn vặt đi xuống, sắp đến giờ ăn tối rồi.

Lam Tử Kỳ cảm thấy mình luôn lựa chọn khó khăn, cô vẫn nên đi vào phòng vệ sinh, để cho hai anh em họ tự lựa chọn.

“Anh cả, anh hai, em đi phòng vệ sinh, các anh tự chọn đi.” Nói xong cô bé liền nhảy nhót rời đi.

Lam Tử Nhiên thở phào nhẹ nhõm, Kỳ Kỳ rời đi cũng tốt, để khi mình viết thiệp mừng, tránh cô luôn nói thẩm mỹ của mình có vấn đề.

Điều này khiến cho cậu bé cảm thấy thẳm mỹ của mình bị sỉ nhục, lửa trong lòng bốc cháy, nhất định phải cùng Kỳ Kỳ cãi nhau một cuộc.

“Anh trai, vì sao anh lại mang theo Kỳ Kỳ đi cùng?” Lam Tử Nhiên nhịn không được oán giận.

Lam Tử Tuấn nhìn thoáng qua cậu, hỏi ngược lại: “em có thể để em ấy không đến không? “

Lam Tử Nhiên bát đắc dĩ lắc đầu, “Không thẻ, tiểu tổ tông này em không đối phó được. “

Lam Tử Tuấn bỗng nhiên có chút kỳ quái nhìn cậu, “Hôm nay có phải em đắc tội Kỳ Kỳ hay không, sao em ấy lại tức giận khi nhìn thấy em?” Ngay từ đầu cậu đã cảm giác ánh mắt Kỳ Kỳ nhìn rất rất không đúng.

Lam Tử Nhiên có chút bát đắc dĩ gãi gãi đầu: “Còn không phải là vì chuyện của Hàn Vũ Hiên sao, em thấy Hàn Vũ Hiên đá Kỳ Kỳ coi như không thấy. Nhưng Kỳ Kỳ cũng rất khi dễ người ta, Hàn Vũ Hiên không cẩn thận đá em áy, em ấy liền cho người ta hai đấm trên đầu, em còn có thể đi lên hỗ trợ sao? “

Lam Tử Tuần vừa nghe lời này, trực tiếp không để ý tới cậu, tiếp tục chọn quà.

Nếu cậu nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không cho phép người khác ăn hiếp em gái của cậu.

Món quà của cửa hàng này, cậu nhìn tương đối thuận mắt, đột nhiên nhìn thấy cái bật lửa, Lam Tử Tuấn hơi nhíu mày, cha không hút thuốc, không cần.

Cậu tiếp tục nhìn và không bỏ qua bất cứ điều gì có thể được coi là một món quà.

Lam Tử Nhiên nhìn thái độ của anh trai, liền biết anh trai đứng về phía Kỳ Kỳ, quả nhiên, cậu không cần nghĩ cũng biết kết quả như vậy, anh trai luôn che đi.

“Anh trai, cùng nhau chọn.” Lam Tử Nhiên đi theo qua đó.

Lam Tử Kỳ từ trong phòng vệ sinh đi ra, ở góc phòng vệ sinh gặp bạn học Hàn Vũ Hiên.

Hàn Vũ Hiên mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, có chút mập mạp, nhưng ngũ quan cậu bé tinh xảo thâm thúy, nếu như có thể gầy đi, nhát định là một tiểu mỹ nam tử khó có được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.