Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1192: Chương 1192: Chương 1193




“Hừ! Tắt cả bọn họ đều chỉ là khách qua đường trong cuộc đời tôi mà thôi, nhưng các cô gái kia sẽ không gặp được người đàn ông thứ hai nào như tôi đâu.”

Âu Cảnh Nghiêu có chút hứng thú gật gật đầu, “Cũng phải, không gặp qua vài tên cặn bã, làm sao biết được kẻ tốt người xấu chứ?”

Tô Cảnh Minh có vài phần không rõ câu nói đầy ẩn ý này của tên bạn, đây là cậu ta đang châm chọc anh, hay đang châm chọc máy người phụ nữ kia đây?

Lời này, cũng không tiện để hỏi.

Nếu là đang nói về mình, mà anh còn hỏi lại, không phải có vẻ đang chứng minh mình là tên ngốc sao?

Nếu câu này là nói về đám phụ nữ, anh lập tức vỗ tay tỏ ý Vui mừng.

“Ha ha… … Cảnh Nghiêu, mấy người phụ nữ này không chứa nổi tôi, chứng tỏ lòng dạ của họ rát hẹp hòi.”

Âu Cảnh Nghiêu lạnh lùng nói: “Chỉ có con người cậu là cao thượng, vĩ đại.”

Tô Cảnh Minh cười gật gật đầu, “Âu Cảnh Nghiêu, cậu đừng quan tâm chuyện của tôi nữa, cũng đừng quên bản thân cậu cũng là một con chó độc thân, hai chúng ta đêm nay sẽ bị Lục Hạo Thành cùng Lam Hân phát cẩu lương ăn vỡ bụng, cậu vẫn nên nghĩ cách nào để tiêu hóa đi.

Cuộc đời này còn rất dài, tôi nhất định phải tìm được một người thú vị cùng trải qua.”

Âu Cảnh Nghiêu: “…... ” Điều kiện tiên quyết là cậu ta phải tìm được người thú vị kia đã.

Tô Cảnh Minh liếc mắt một cái nhìn Lâm Hạo Thiên cách đó không xa “A Nghiêu, tôi nghe được thông tin vỉa hè, Hạo Thiên hình như đã có bạn gái.”

Âu Cảnh Nghiêu nhìn qua, “Ai2”

“Hắc hắc…!”

Tô Cảnh Minh cười cười, “Cách cậu cũng gần như vậy, cậu không biết sao?

Hàn Tinh của tập đoàn Lục Thị, hình như cùng Lâm Hạo Thiên có một chân.”

Ngay khi anh nói ra một câu cuối cùng, âm nhạc đột nhiên dừng lại.

Giọng nói hào sảng của anh vẫn vang vọng bên tai mọi người.

Tô Cảnh Minh đột nhiên lộ ra vẻ xấu hỏ, loại chuyện trùng hợp ngốc nghéch này, sao lại xảy ra trên người mình chứ?

“Tô Cảnh Minh, cậu nói ai với ai cùng có một chân?”

Lâm Hạo Thiên nỗi giận đùng đùng nhìn qua anh.

Bả vai Tô Cảnh Minh co rúm lại một chút, bản thân cũng chưa từng gặp chuyện gì xui xẻo đến vậy.Thì ra thế giới này còn có thể nhỏ như vậy, anh chỉ mới nói một câu mà toàn bộ thế giới đều nghe được.

°Ho hac uc 7 ” Tô Cảnh Minh xấu hổ cười, chỉ chỉ gà nướng trên bàn “Là tôi nói, sao cậu không ăn con gà kia, bình thường không phải cậu thích ăn chân gà nướng sao?”

Hai tiếng chân gà, Tô Cảnh Minh nói một cách nhắn mạnh.

Môi HGƯỜI ốc ” Lâm Hạo Thiên một mình thì còn có thể nghe nhằm, không có khả năng tất cả bọn họ cũng điếc chứ, điều bọn họ nghe được lại hoàn toàn không phải như vậy.

Lâm Hạo Thiên bưng ly rượu đi đến trước mặt Tô Cảnh Minh, đảo mắt nhìn đối phương từ trên xuống dưới “Cậu vừa rồi không phải nói như vậy.”

Vẻ mặt Tô Cảnh Minh trần định, vẫn chỉ vào con gà nướng trên bàn “ồ! Đó là cẩu lương dành cho chó độc thân”, chúng ta cùng nhau ăn một chút đi, tôi ngồi cùng cậu uống vài ly, anh đây nói với cậu, cậu vừa có dáng vẻ lại có khuôn mặt ăn tiền, nhìn thấy liền cảnh đẹp ý vui, anh em chúng ta không say không về. …… ” Tô Cảnh Minh cúi thấp người, nói lan man, ở trong bữa tiệc sinh nhật của Lục Hạo Thành, Lâm Hạo Thiên cũng sẽ không thể làm gì được, anh rất hiểu tính tình tên nhóc này.

(*) các cặp đôi thể hiện yêu đương trước mặt người độc thân

Sắc mặt Lâm Hạo Thiên vô cùng khó coi, anh nhìn thoáng qua ly rượu trong tay, cười với vẻ mặt phúc hắc, Tô Cảnh Minh này dám ở sau lưng nói xáu anh em, nhất định phải để cậu ta đêm nay phải bò về.

“Được!”

Anh nhướng mày, cười gật gật đầu, “Muốn uống, được thôi, chúng ta cùng nhau uống cho đã.”

Tô Cảnh Minh nhìn thấy được ánh mắt không có ý tốt của đối phương, tim nhất thời như nhảy lên khỏi cổ họng, không phải anh vừa tự đào hồ tự chôn mình đấy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.