Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1197: Chương 1197: Chương 1198




Lục Hạo Thành nhìn thấy Lam Hân tiến đến càng lúc càng gần, nhanh chóng đè nén xuống tâm trạng miên man của mình, thì ra cô nhóc này muốn cho anh một niềm vui bất ngờ.

Lam Hân ngồi bên cạnh anh, đôi mắt mỉm cười nhìn qua ông xã nhà mình, hai tay nâng chiếc hộp hướng về phía anh “Ông xã, sinh nhật vui vẻ.”

Hôm nay, cô còn chưa nói qua những lời này với anh nữa.

“Bà xã.”

Lục Hạo Thành kích động nhìn cô, một tiếng gọi bà xã này, hiện tại anh thốt ra vô cùng dễ dàng, chỉ cần thốt ra hai chữ bà xã, anh liền cảm giác vô cùng hạnh phúc.

Lam Hân cười nói: “Mở ra nhìn xem.”

Lục Hạo Thành gật gật đầu, “Được!”

Giờ phút này, tay anh đã có chút run rẩy, thật cẩn thận mở: chiếc hộp ra, nhìn thấy bên trong là một đôi nhẫn kim cương tình nhân.

“Là nhẫn kim cương.”

Lục Hạo Thành kích động không thôi.

Lam Hân cười gật gật đầu, nhìn anh nói: “Em đây, từ sau khi biết ngày sinh nhật của anh, cũng lo lắng không biết mua món quà sinh nhật gì cho anh, bởi vì anh cái gì cũng không thiếu, nghĩ muốn mua cho anh chiếc cài áo kim cương, nhưng hằng sinh nhật anh đều có món quà này.

Em bỗng nhiên lại nghĩ tới mình có một người bạn ở thành phố Phàn, nên đã nhờ cô ấy thiết kế giúp em một cặp nhẫn kim cương, là cặp nhẫn có một không hai trên thế giới.

Lúc cô đi trung tâm mua sắm, liền mua cho anh một chiếc cà vạt và chiêc áo sơ mi.

“Em còn mua cho anh cà vạt và cả áo sơ mi, chúng đều ở trong tủ quần áo của anh.

Mấy món này không phải quà tặng, mà là đồ một người vợ như em chuẩn bị cho chồng mình.”

Cô lần đầu tiên mua quần áo cho đàn ông, nói thật, tâm trạng vẫn luôn rất kích động.

Lục Hạo Thành ôm cô vào trong ngực, khuôn mặt điểm trai tràn đầy kích động trong mắt ánh lên tia rạng rỡ.

“Bà xã, cám ơn em! Anh còn tưởng rằng em đã không chuẩn bị quà sinh nhật cho anh, em cũng không hè biết, cả ngày hôm nay lòng anh bồn chồn thế nào đâu?”

Hiện tại cuối cùng cũng được thả lỏng, thì ra bà xã nhà mình cũng không hề quên sinh nhật anh.

Lam Hân cười cười, hơi ngẳng đầu nhìn anh, người đàn ông này, bao nhiêu năm nay vẫn luôn nhớ thương, chờ đợi cô, sao cô có thể không chuẩn bị quà sinh nhật cho anh được chứ?

Lục Hạo Thành nhanh chóng ghé vào trán cô trao một nụ hôn, vì cô mà đánh mắt lý trí, là thành ý lớn nhất của anh trong mối quan hệ này.

Quãng đòi còn lại còn rất dài, muốn cùng cô trải qua những phút giây như thế này đến cuối đời.

“Lam Lam, giúp anh đeo vào đi.”

Trong giọng không kiềm chế được kích động.

Lam Hân mỉm cười gật đầu, cầm lấy chiếc nhẫn kim cương đeo lên cho anh, chỉ tiết ngôi sao trên đó là do cô tự mình thiết kế, cô cũng rất thích.

Lục Hạo Thành nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương từ từ đeo vào ngón tay, tâm trạng cũng theo đó mà kích động tăng dần.

Vốn dĩ, anh nên là người mua nhẫn kim cương cho cô, hiện tại lại đổi thành cô mua cho anh, khiến anh cảm giác, suốt đời chờ đợi, chính là vì giờ khắc này.

Anh khẽ nhướng mắt nhìn, cười với cô, Lam Lam, anh nghĩ, tình yêu anh dành cho em chắc hẳn như bầu trời sao vĩnh hằng ngoài kia.

“Thật là đẹp mắt!”

Lục Hạo Thành mỉm cười cầm lấy chiếc nhẫn còn lại đeo lên cho cô.

Lam Hân trước kia chưa từng đeo nhẫn, đây là cô lần đầu tiên ngón tay cô có một chiếc nhẫn.

Tuy rằng không phải là nhẫn kim cương cầu hôn, nhưng đối với cô mà nói vẫn có ý nghĩa vô cùng lớn.

Lục Hạo Thành đặt bàn tay đeo nhẫn của mình vào gần ngón tay đeo nhẫn của cô, hai chiếc nhẫn được ghép lại với nhau, hình ngôi sao ở mặt trên ghép lại thành một hình hoàn hảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.